[Q2. Chương 28] Chuông gió

Chuông gió

Vĩ Ngư

Edit by Linhmaroon

cg_logo

- Quyển 2 -

 

59. Chương 28

 

Lưỡi hái xén qua cổ họng con chó đen, mới đầu ra máu rất nhiều, tựa như những dòng chảy nhỏ, đập vào cái thùng sắt tây kêu bang bang, chảy đến gần nửa thùng, lượng máu từ từ ít dần, Ngô Thiên có chút gấp gáp, hai tay ép lấy thân thể con chó đen từ phía sau, tựa như đang bóp một tuýp kem đánh răng mềm nhũn vậy, như thể ép như vậy có thể khiến cho chỗ máu còn thừa trào ra tiếp.

 

Đang siết đến nóng ran cả người, sau lưng bỗng truyền đến tiếng quát không được vui của lão mù Cát Nhị: “Đã bảo là đàn bà không được đi theo rồi, quay về!”

 

A Điềm này, sao lại không biết điều như vậy chứ! Ngô Thiên có chút cáu giận, quay đầu lại đang định quát cô ta hai câu, chợt thấy hoa mắt, còn chưa rõ xảy ra chuyện gì đã bị người ta dùng tay bóp lấy gần nửa gương mặt, xuyên qua năm ngón tay đang xòe rộng ra kia, gã nhìn thấy ánh mắt sung huyết của Quý Đường Đường.

 

Con nhóc này vẫn chưa chết!

 

Đầu của Ngô Thiên oành một tiếng, vùng vẫy chỉ muốn thoát khỏi tay cô, nhưng bất kể gã có giãy giụa thế nào, tay của Quý Đường Đường vẫn tựa như mọc rễ sinh trưởng trên gương mặt của gã vậy, Ngô Thiên gầm lên lùi lại phía sau, chân lại vấp phải cái giá treo chó, cả người cả giá ngã ngửa ra đất, lúc ngã xuống đất đè trúng lên cái xác mềm nhũn của con chó, thùng máu chó kia cũng bị lật đổ, mùi tanh tưởi thối hoắc của máu chó tràn ra.

 

Cho dù là như vậy, gã cũng không thể thoát khỏi sự kiềm chế của Quý Đường Đường, cô gần như thuận thế dúi gã ngã ra đất, cong đầu gối bên phải huých mạnh vào bụng gã, chỉ hơi dùng một chút lực, gã đã cảm thấy đám ruột gan trong bụng như sắp vỡ vụn ra.

 

Ngô Thiên nổi điên, gã liều mạng vặn vẹo cổ ---- nhưng tất cả cố gắng đều phí công, đầu của gã vẫn đang bị ấn chặt xuống đất, nơi phần đầu gối lên gần như đã bị gián tiếp ấn ra một vết lõm, Quý Đường Đường cười cười với gã, tay còn lại từ từ giơ lên.

 

Ba cây xương đinh phiếm sắc xanh, trong bóng đêm nồng đậm, mới nhìn tựa như là một đám ma trơi xanh lè lẹt tàn ác.

 

Cơn tuyệt vọng khổng lồ hoàn toàn hạ gục Ngô Thiên, sức lực toàn thân gã tựa như đột nhiên bị rút khỏi thân thể, lần đầu tiên trong đời, trong ánh mắt gã lộ ra vẻ kinh hoàng sâu đậm, cất giọng khản đặc như sắp khóc: “Cát Nhị, cứu mạng! Cát Nhị!”

 

Đáp lại gã là cú đâm của ba chiếc xương đinh, xương đinh rất nhọn, cắm vào thịt không chút phí sức, thậm chí không có cả tiếng động, tựa như một con trùng độc nhẹ nhàng mà nham hiểm, thoát cái đã biến mất vào sâu trong da thịt, chỉ để lại ba cái lỗ đen ngòm máu thịt mơ hồ.

 

Cát Nhị cũng có chút luống cuống, lão trợn to đôi mắt phủ một lớp lông trắng, đằng trước chỉ có cái bóng đung đưa mơ hồ, lão giơ gậy của mình dò dẫm về phía có tiếng nói: “Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?”

 

Có một lần, cây gậy của lão quơ trúng Quý Đường Đường, cô nhíu mày một cái, lúc đứng dậy, tiện tay xách lấy cái thùng sắt tây đựng đầy máu chó kia lên.

 

Cát Nhị còn tưởng cô là A Điềm: “Đã bảo là phụ nữ không được ra, hỏng việc! Hỏng việc!”

 

Quý Đường Đường cười lạnh một tiếng, chụp thẳng cái thùng sắt lên đầu Cát Nhị, thuận tiện nhấc chân giẫm lên bụng lão, đá lão ngã lăn ra chỗ mấy con chó đen bị buộc, cũng không biết là do cái chết của đồng loại hay do mùi máu tươi của đồng loại kích thích, đám chó đen kia lồng lên điên dại, không chút do dự nhào vào người Cát Nhị cắn xé, Cát Nhị kêu lên quái dị cầm cây gậy trong tay trái ngăn phải khua, may mà có cái thùng sắt bảo vệ đầu và cổ của lão, nếu không chưa biết chừng đã bị cắn rách cổ họng rồi.

 

Ngô Thiên từ từ đứng dậy từ dưới đất lên, gã hoảng sợ nhìn Quý Đường Đường mặt không chút biểu cảm, hàm trên hàm dưới bắt đầu va vào nhau lập cập.

 

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, năm chiếc xương đinh kia, đều đã ở trong thân thể gã.

 

Nhưng mà, đi đâu kia chứ?

 

Lần này không giống lần trước, lần trước lúc hai cây xương đinh kia bị Nhạc Phong cắm vào mặt gã, nó giống như một vật còn sống, từ mặt xuyên xuống cằm, đau đến mức chết đi sống lại, nhưng lần này, ba cây xương đinh kia cắm vào lại giống như một con mèo nhỏ đang phe phẩy cái đuôi, theo mạch máu của gã mà lặn mất vô ảnh vô tung.

 

Đồng thời biến mất còn có cả hai chiếc đinh trước đó, mới đầu vẫn còn mắc ở cằm của gã, giống như hai hàm răng dữ tợn, rút không ra đẩy không vào, giờ đã không thấy đâu, chẳng lẽ là bị ba cây này gọi, tụ tập đến cùng nhau?

 

Ngô Thiên rùng mình một cái.

 

Năm chiếc, năm khớp xương ngón tay, tề tựu, ẩn núp trong cơ thể gã, dùng cách nói của Cát Nhị, thì đó là một cái vuốt quỷ, có thể bóp nát cả xương.

 

Gã cảm thấy mình giống như trúng nọc rắn năm bước, chỉ cử động một cái thôi cũng không dám, nhỡ đâu kinh động đến năm chiếc xương đinh kia thì làm sao bây giờ, nhỡ đâu bọn chúng từ trong xiên ra ngoài, xé gã tan xương nát thịt thì làm sao?

 

Tiếng kêu thảm thiết của Cát Nhị, tiếng chó đen sủa điên loạn, còn có tiếng mèo hoang chạy loạn khắp nơi, giống hệt như khung cảnh ban đêm, xa tít tận chân trời.

 

Chỉ có giọng nói của Quý Đường Đường có thể đánh vào thần kinh của gã: “Theo tôi vào nhà đi.”

 

————————————————————

 

Vừa mới vào nhà, đã thấy A Điềm nằm trên mặt đất, giống như một con búp bê vải không có sức sống, Ngô Thiên thấy cơ thể cô ta dường như còn hô hấp phập phồng, trái tim hơi buông lỏng một chút: cô ta không giết A Điềm, vậy hẳn là cũng sẽ không giết mình chứ?
Quý Đường Đường bước tới bên cạnh hài cốt của Trần Lai Phượng, quay đầu hỏi Ngô Thiên: “Anh biết cô ấy là ai chứ?”

 

Giọng của Ngô Thiên bắt đầu phát run: “Biết.... biết.”

 

“Là anh giết cô ấy đúng không?”
Ngô Thiên do dự một chút, đáy lòng thoáng qua một tia hy vọng và ăn may của kẻ sắp chết, Quý Đường Đường không để lọt bất cứ biểu cảm nào của gã, bình tĩnh nhắc nhở gã: “Cô ấy đang nhìn đấy, anh mà dối trá, hoặc ngụy biện, sẽ chỉ càng khiến cô ấy tức giận hơn mà thôi.”

 

Thân mình Ngô Thiên run run, lại nhìn hai hõm đen sâu hoắm trên cái đầu lâu kia, chân lập tức mềm nhũn, ngồi phịch xuống đất, bên tai vọng đến giọng nói của Quý Đường Đường: “Quỳ xuống, dập đầu nhiều vào, cô ấy hài lòng, anh sẽ ít phải chịu đau đớn hơn.”

 

Từ trong giọng nói của Quý Đường Đường, Ngô Thiên mơ hồ nghe thấy vài phần hy vọng, gã không chút nghĩ ngợi, quay về phía Trần Lai Phượng bắt đầu cộp cộp cộp dập đầu, mỗi lần đều dập mạnh xuống đất, chỉ hận không thể dập cho trán trầy da sứt thịt ngay lần đầu, miệng thì không ngừng lẩm bẩm: “Là lỗi của tôi, đại tỷ, tôi không phải là người, kiếp sau tôi sẽ đầu thai thành heo, đại tỷ, chị đại nhân đại lượng, đại nhân đại lượng...”

 

Cũng không biết dập đến cái thứ bao nhiêu, chuỗi chuông gió đặt trên bộ xương của Trần Lai Phương bắt đầu có tiếng va đập, âm thanh này mới nghe còn có chút xa, nghe lại đã thấy ở ngay trước mặt, Ngô Thiên cảm thấy kỳ quái, khẽ nhìn trộm một cái, vừa nhìn đã sợ đến mức đặt mông ngã ngồi ra đất.

 

Chuỗi chuông gió vốn nằm trong bụng của Trần Lai Phượng, vậy mà đã treo lở lửng ngay trước mặt gã, rõ ràng không có gió, lại va vào nhau kịch liệt, thanh la liên tiếp biến đổi hình dạng không gian, từ góc độ của gã nhìn lại, cực kỳ giống một gương mặt người đang nổi giận!

 

Quý Đường Đường thở dài, cô vươn tay, tựa hồ như muốn vuốt ve chuỗi chuông gió kia, cuối cùng vẫn rụt tay lại: “Cô ấy hỏi anh nói, lúc ấy cô ấy đã cầu xin anh rất nhiều, cô ấy nói mình còn có con nhỏ, anh cướp tiền được rồi, tại sao còn lấy mạng người ta?”

 

Da đầu Ngô Thiên tê rần, gã liều mạng dập đầu xuống đất: “Đại tỷ, tôi sợ chị đi tố cáo tôi, tôi sợ bị bắt lại, tôi bị hỏng đầu rồi, đại tỷ, chị đại nhân đại lượng, đại nhân đại lượng...”

 

“Anh cắt cổ họng cô ấy phải không? Cô ấy nói cô ấy chảy rất nhiều máu.”

 

“Khốn kiếp, tôi là thằng khốn kiếp, là kẻ khốn nạn.” Thân mình Ngô Thiên run bần bật như cái sàng, bắt đầu tự tát vào mặt mình.

 

“Cô ấy nói, cô ấy bị chôn dưới gốc cây ba năm trời, cô hồn dã quỷ, ngay cả người thắp cho nén hương cũng không có.”

 

“Tôi thắp, tôi thắp, tôi sẽ dựng miếu, làm kim thân cho chị, ba năm hương khói đều bù đắp, bù gấp bội.”

 

Cạch một tiếng, chuỗi chuông gió đang lơ lửng giữa không trung bỗng rớt mạnh xuống đất, trong lều không còn bất cứ âm thanh nào, ngay cả đám chó đen bên ngoài cũng không sủa nữa, Cát Nhị rên rỉ đứt quãng, càng khiến cho xung quanh giống như yên tĩnh đến chết lặng.

 

Trái tim của Ngô Thiên sắp vọt ra từ trong cổ họng, gã cảm thấy miệng khô khốc, không nhịn được mà liếm môi, gã ôm nỗi kinh hoàng khổng lồ mà nhìn về phía Quý Đường Đường, trải qua chuyện vừa rồi, gã biết Quý Đường Đường có thể nghe được những gì gã không nghe thấy, Trần Lai Phượng nhất định còn có lời muốn nói, rốt cuộc cô ta đã nói cái gì?

 

“Cô ấy nói, không biết có phải do nhờ có máu thịt của người chết nuôi dưỡng hay không, rễ của cái cây kia mọc rất nhanh, rất nhanh, cuộn thành từng bó từng bó, xuyên thủng bụng cô ấy, quấn đứt xương cô ấy...”

 

Ngô Thiên bắt đầu không ngừng nuốt nước bọt, màng nhĩ của gã bắt đầu ong ong, gã nhìn chằm chằm vào đôi môi của Quý Đường Đường, cô chậm rãi nói ra câu cuối cùng, âm thanh nhẹ bẫng tựa như bay đến từ một thế giới khác.

 

“Cô ấy nói, cô ấy muốn anh biết, cô ấy đã đau đớn thế nào...”

 

————————————————————

 

Ngô Thiên há hốc miệng nhìn Quý Đường Đường, giống như không hiểu lời cô nói, Quý Đường Đường không giải thích thêm nữa, cô chậm rãi xoay người, bước ra khỏi lều.

 

Trải qua lần ở Ca Nại kia, cô đã ít nhiều đoán được cảnh tượng tiếp theo sẽ vô cùng tanh máu, sự báo thù của người chết vốn không có nhân tính, oán khí của lệ quỷ sẽ gây nên sự giết chóc kinh người nhất --- cảnh tượng như vậy vượt quá sự chịu đựng của cô, cô không muốn có thêm một ký ức như vậy nữa.

 

Cô băng qua sân, bước tới con đường nhỏ bên cạnh triền núi, nhìn xuống, một mảnh rừng cây đen thẫm, trông về phía xa, màn đêm nồng đậm đang dần loãng ra, chưa đầy một tiếng nữa trời sẽ sáng.

 

Cô chợt nhớ đến câu nói nổi tiếng của nhân vật chính Scarlett trong Cuốn theo chiều gió, Tomorrow is another day.

 

Đối với cô mà nói, ngày mai có thể là một ngày khởi đầu hoàn toàn mới hay không? Hay vẫn chỉ là những vòng luẩn quẩn tránh mãi không thoát cứ lặp đi lặp lại?

 

Tiếng hét thê thảm vọng ra từ trong lều kéo suy nghĩ miên man của cô trở lại, xem ra, sự trả thù của Trần Lai Phượng đã bắt đầu, đây chính là cách hóa giải oán khí của nhà họ Thịnh bọn họ, dùng một cái chết thảm khốc để an ủi vong linh của người bị chết oan.

 

Phương thức như vậy, thực sự thích hợp ư?

 

Có tiếng cái giá bị xô đổ, mấy con chó đen lại sủa lên liên hồi, đám mèo hoang sợ hãi kêu ré lên, Quý Đường Đường theo bản năng quay đầu lại. Ngô Thiên đã vọt ra từ trong lều, gã đang ôm bụng, chạy loạn khắp nơi trong sân, cuối cùng đạp phải hàng rào gỗ quanh sân, lảo đảo vọt về phía Quý Đường Đường.

 

Còn chưa tới nơi đã ngã sấp xuống, gã che bụng, co người lăn lộn trên mặt đất, hai tròng mắt gần như sắp lồi ra ngoài, khuôn mặt vì phải chịu sự đau đớn khổng lồ mà vặn vẹo biến hình, chỗ lúc trước bị xương đinh xuyên rách bắt đầu chảy máu, gã khản giọng cầu xin Quý Đường Đường: “Cô gái, giúp tôi với, cô ta ở trong bụng tôi, ở trong bụng!!!”

 

Cổ họng Quý Đường Đường dường như nghẹn lại, cô muốn nhanh chóng bỏ đi, nhưng chân lại như bị đóng đinh, không sao cất bước được, hai tay Ngô Thiên xé tung vạt áo, bụng của gã lộ ra bên ngoài, từ góc độ của Quý Đường Đường, có thể nhìn thấy rất rõ, bên dưới bụng gã, một bàn tay đang nhấp nhô.

 

“Cô ấy nói, cô ấy muốn anh biết, cô ấy đã đau đớn thế nào...”

 

Đó là oán khí của Trần Lai Phượng, nó khống chế năm chiếc xương đinh kia, nó có thể kéo đứt ruột gã, bóp nát dạ dày gã, xuyên qua mật gan của gã, cô ta không vội khiến gã tan xương nát thịt, mối hận sát thân của cô ta, nỗi khổ sở khi bị chôn vùi dưới gốc cây bị rễ cây cắn nuốt thân mình, cô ta đều muốn bắt gã từ từ hoàn trả lại.

 

Ngô Thiên đến cả hơi sức để kêu rên cũng chẳng còn, gã dùng hết sức lực toàn thân, chậm chạp nhích người về phía Quý Đường Đường, từng tấc từng tấc một.

 

“Cô gái, giúp tôi với, giết tôi...”

 

Hai tay gã túm lấy giày leo núi của Quý Đường Đường, gắng sức ngẩng đầu lên.

 

Đôi môi Quý Đường Đường mấp máy, hé miệng run rẩy muốn rụt chân lại, đối với một kẻ ác độc như Ngô Thiên, cô vốn không nên có lòng trắc ẩn gì đó, nhưng không hiểu tại sao, nước mắt của cô đã bất tri bất giác rớt xuống, cô nhìn vào mắt Ngô Thiên, theo bản năng nói xin lỗi với gã: “Xin lỗi, tôi không hề muốn, tôi không hề muốn...”

 

Còn chưa dứt lời, hai chiếc xương đinh đột nhiên từ bên trong xuyên thấu qua mắt của Ngô Thiên, trồi thẳng ra ngoài.

 

Quý Đường Đường thét lên một tiếng nhấc chân bỏ chạy, tay của Ngô Thiên giữ quá chặt, cô vừa mới nhấc chân đã ngã quỵ, lăn thẳng từ trên triền núi xuống, không biết đã đè lên biết bao nhiều cành khô, lăn qua bao nhiêu tảng đá, bầu trời, mặt đất và núi đá đều xoay tròn trước mắt, sau đó rốt cuộc cũng dừng lại, ngôi sao cuối cùng nơi chân trời lóe lên, chìm thẳng vào nơi sâu thẳm trong đáy mắt cô.

 

Mí mắt Quý Đường Đường giống như hai tấm màn lớn bị vô số người ra sức kéo lại gần nhau, từ từ khép lại.

 

Cô thực sự đã quá mệt... quá mệt mỏi...

 

————————————————————

 

Quý Đường Đường mơ một giấc mơ rất dài, rất hỗn độn.

 

Mơ thấy khi còn bé, mặc váy trắng, trước ngực dùng kim băng cài một chiếc khăn tay hoa, dùng gọt bút chì hình con vật dễ thương gọt bút chì, gọt ra những vụn gỗ thật dài, những đường cuộn sóng ở ngoài viền tựa như hoa văn uốn lượn, trong phòng học mỗi người có một cái bàn nhỏ, hai cánh tay chắp sau lưng đọc thơ cổ, quên mất là thơ của ai, chỉ nhớ rõ mỗi đứa bạn học cùng lớp đều nghiêng đầu đọc, “Lầu ngất ngưởng trăm thước, tay có thể hái sao, không dám cao giọng nói, sợ kinh động cõi trên*.”

 

(*) Đêm ở chùa núi - Lý Bạch

 

Sau đó đến tiết Tập làm văn của môn Ngữ văn, đề bài là “Lý tưởng của em”.

 

Cô cắn đầu bút, lật sách, hễ giở đến nhân vật nổi tiếng nào là lại viết ra một lý tưởng của mình.

 

--- em muốn làm một vận động viên ưu tú, giành vinh quang về cho Tổ quốc.

 

--- em muốn làm một nhà khoa học, chế tạo ra một chiếc ô tô còn nhanh hơn cả máy bay.

 

--- em muốn làm một giáo viên, Xuân tàm đáo tử ti phương tẫn, Lạp cự thành hôi lệ thủy kiền*.

 

(*) Tằm  chết mới nhả hết tơ. Nến kia cháy hết mới khô lệ sầu  Trích trong bài Vô đề - Lý Thương Ẩn

 

--- em muốn làm một công nhân cần cù lao động, góp một viên gạch nhỏ cho ngôi nhà Tổ quốc vĩ đại.

 

...

 

Cô viết mãi viết mãi liền mất tập trung, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ đã đến trường đón cô, vẫy tay với cô qua khung cửa sổ: “Tiểu Hạ, Tiểu Hạ.”

 

Mẹ đón cô đi học đàn, đàn organ, cô vụng về đàn bài “Twinkle twinkle little star”, thầy giáo đứng bên cạnh lắc đầu với mẹ, “Cô bé này không hợp đánh đàn, không hợp...”

 

Đàn mãi đàn mãi, cô đột nhiên lớn lên, phòng dạy nhạc đơn giản biến thành một nhà hát khổng lồ không có lấy một bóng người, trên sân khấu tràn ngập ánh sáng đẹp mắt, trước mặt là một chiếc đàn dương cầm bóng đến mức soi gương được, cô vẫn chơi bài “Twinkle twinkle little star” đó, đàn mãi đàn mãi, phím đàn màu trắng toàn bộ biến thành từng ngón từng ngón tay người bằng xương...

 

————————————————————

 

Quý Đường Đường giật mình một cái, từ từ tỉnh lại. Trời chiều đã ngả về Tây, ánh nắng mềm dịu mà sắc lạnh xuyên qua những cành cây trên núi, từ từ vẩy lên người cô, trên cao có mấy con chim vỗ cánh bay qua, dưới ánh nắng chiều tựa như từng hình cắt màu đen.

 

Cứ thế mà thiếp đi dưới triền núi lâu như vậy?

 

Quý Đường Đường ngồi dậy, đầu nặng trịch, không chút tỉnh táo, cô ngồi yên một lúc, mới nhớ đến phải men theo triền núi mà đi lên.

 

Lúc bò đến đỉnh, có một đám mèo hoang bị sự xuất hiện đột ngột của cô làm cho cả kinh chạy trốn khắp nơi, có một con gan lớn, không nhích người, sống lưng cong lên, lông trên người dựng đứng.

 

Chỗ bầy mèo hoang kia đang đứng là một vũng bùn bị ngấm máu tím đen, lấm tấm thịt vụn, mảnh xương trắng phớ, xương đinh nằm cách đó không xa, Quý Đường Đường thấy buồn nôn, quay đầu nôn thốc ra, con mèo vốn đang chuẩn bị chiến đấu kia vậy mà lại bị cô làm cho hoảng sợ, meo một tiếng rồi lỉnh mất thật xa.

 

Giờ cô cũng chẳng có gì để nôn, nôn một lúc, dùng mu bàn tay lau miệng, vươn tay nhặt năm chiếc xương đinh lên nhét lại trong túi quần.

 

Cát Nhị không biết đã chạy đi đâu, trong cái sân nhỏ chỉ còn lại A Điềm, cô ta giơ chuỗi chuông gió của Quý Đường Đường lên, ra sức lắc rồi lắc, vừa lắc vừa cười: “Không kêu, chuông không kêu.”

 

Lại lắc một lượt, dường như nhận ra có người đang nhìn cô ta, vừa quay đầu nhìn thấy mặt của Quý Đường Đường đã sợ đến mức ném chiếc chuông gió đi, gào toáng lên trong sân: “Ma! Ma!”

 

Cô ta vậy mà lại chạy đến ổ của mấy con chó đen kia, ôm đầu liều mạng trốn sau lưng mấy con chó, đám chó kêu ăng ẳng trốn chạy khắp nơi, A Điềm quay đầu lại thấy Quý Đường Đường vẫn còn đó, càng sợ hơn, thoáng thấy cái thùng sắt tây kia, vội vàng cầm lấy chụp lên đầu mình.

 

A Điềm vậy mà lại bị cô làm cho sợ đến mức phát điên rồi.

 

Quý Đường Đường đứng cạnh hàng rào nhìn cô ta một lúc, đi vào trong sân nhặt chuỗi chuông gió kia lên, A Điềm nhấc cái thùng sắt lên một chút len lén nhìn cô, thấy Quý Đường Đường lại nhìn về phía mình, vội vàng hạ ngay cái thùng xuống.

 

Vậy là, qua một đêm, cô làm cho A Điềm sợ đến phát điên, gián tiếp giết chết Ngô Thiên?

 

Đầu Quý Đường Đường đau đớn kịch liệt, cô nhấc chiếc chuông gió lên, chậm rãi đi xuống chân núi.

 

Cô còn nhớ rõ đường về Cổ Thành, tập tễnh bước từng bước, đi mãi đi mãi trước mắt liền biến thành một màu đen, đành phải dừng một chút nghỉ một chút, cũng không biết đã đi bao lâu, rốt cục cũng nhìn thấy cổng thành của Cổ Thành, trời vẫn còn sáng, có mấy nhà đã bắt đầu mở đèn, trên đường lớn người đến người đi, cảnh tượng náo nhiệt biết bao, đông người như vậy, có người ăn, người uống, người đi chơi, so với trên núi, đơn giản là hai thế giới khác biệt, Quý Đường Đường chợt cảm thấy rất hạnh phúc, câu nói kia không sai, tomorrow is another day, tất cả vẫn rất tươi đẹp.

 

Cô bước vào trong dòng người, ai cũng kinh ngạc nhìn cô, sau đó tránh xa ra.

 

Quả nhiên vẫn có chút kỳ lạ, bọn họ đều biết cô đã làm gì trên núi đúng không? Nếu không, tại sao lại dùng ánh mắt kỳ quái như vậy để nhìn cô?

 

“Đường Đường.”

 

Giọng nói này thật quen tai, Quý Đường Đường ngẩng đầu nhìn anh một cái, chào anh: “Nhạc Phong à, anh khỏe chứ.”

 

Sau khi chào xong, cô tiếp tục đi về phía trước, Nhạc Phong kéo cô lại từ đằng sau: “Cô làm sao thế?”
“Tôi làm sao?” Quý Đường Đường còn kinh ngạc hơn cả anh, “Không phải tôi vẫn rất ổn hay sao?”

 

Nhạc Phong không nói câu nào, chỉ quan sát cô từ trên xuống dưới, Quý Đường Đường sửng sốt một chút, nương theo tầm mắt của anh cúi đầu nhìn bản thân.

 

Trên người cô có rất nhiều máu, rất nhiều rất nhiều máu, đằng trước áo có một lỗ máu, trên quần toàn là bùn, còn dính đầy cỏ...

 

Thế là, tất cả ký ức trong nháy mắt quay lại, tất cả những chuyện đã xảy ra, từng thứ từng thứ, tựa như một thước phim điện ảnh, dung lượng tin tức lớn đến mức như muốn làm đầu cô nổ tung, huyệt Thái Dương bên phải giật giật, Quý Đường Đường lập tức ôm đầu ngồi sụp xuống.

 

Nhạc Phong cởi áo khoác khoác lên người cô: “Đường Đường, chúng ta về Phong Nguyệt trước đi.”

Comments

  1. Mẹ ơi thế là mấy cái oan hồn kia giết người, chị ĐĐ chỉ làm trung gian thôi. Em còn tưởng cứ đâm 5 cái xương vào thì tự chúng thi hành luôn cơ. Khiếp quá, cứ chết thế này thì ĐĐ phát điên mất. Con gái nhà họ Thịnh chắc toàn siêu cường ấy chứ.
    Mà chị ơi em thấy một số chỗ ghi là "mèo hoàng" là sao? Chắc là hoang chứ?
    May mà em theo bộ này từ đầu, chứ chờ chị làm xong mới đọc thì còn lâu mới được đọc đủ. Hihi :)

    ReplyDelete
  2. đọc tin set pass mà đau lòng 1 hồi TT_TT ss ơi send pass cho em với nhé TT_TT em vẫn muốn gặp Đường Đường TT_TT mail của em là: star_princess@zing.vn ạ

    ReplyDelete
  3. Đã hé lộ phần nào chân tướng, nhưng mà bị đâm thủng người rồi sao Đường Đường vẫn như không thế nhỉ? LMR nói xem chương sau có giải đáp không?

    ReplyDelete
  4. Chị ấy là quái vật. ;) Có khi nào mấy con ma nó cứu ko?

    ReplyDelete
  5. cho em xin pass nhé mail em là zuyenbjutjphun@yahoo.com nghe tin chị set pass vô xin liền thanks chị nhìu nhé ^^

    ReplyDelete
  6. Hi, nghe tin chị set pass cũng zui zui! .... ;-) Cơ mà chị ơi, đó giờ em nghe "đọc giả" chứ chưa biết tới "độc giả", từ mới nữa hả chị? 8-) . Đùa tí, chị đừng để bụng nhé!
    còn 2 chương nữa là hết quyển rùi, không biết có còn gặp lại m.n không?! đọc chương này da gà da vịt gì nổi lên hết, hay quá trời! Thích câu "Tomorrow is another day" nữa!
    p/s: holytrang136@gmail.com :-D

    ReplyDelete
  7. troi oi thay nang muon set pass ma ta kho qua.tai ta toan doc bang dien thoai khong nen khong cm duoc vi the xin loi nang nha va ta kug thank nang nhiu nhiu lun vi da dich chuyen ak va ta cung xin nang cho ta pass voi mail cua ta:nhinguyen81294@gmail.com cam on nang nhiu nha

    ReplyDelete
  8. dạ chị khỏi giải thích từ "độc giả"! tự thấy bản thân kiến thức hạn hẹp! em biết lỗi rồi, ss đừng để tâm chi cho mệt! em đi đập đầu vào gối xám hối đây! sory chị Linh nhiều!

    ReplyDelete
  9. Truyện chị làm rất hay, nếu có thể hy vọng chị sẽ cho em xin pass, mail em là: thientuyethan@yahoo.com.vn, em mong rằng mình có thể theo truyện được đến cùng, em cảm ơn chị nhiều!

    ReplyDelete
  10. Tiểu Anh xin pass ạ, facebook của em cũng là Tiểu Anh đó chị
    lượn qua lượn lại mấy nhà mà ai cũng pass hết.. buồn quá ! tối hôm qua trước khi đi ngủ em còn nghĩ đến chuyện luật pháp nữa cơ, nh mà nghĩ lại thì truyện phần lớn là edit ko xin phép tác giả.. ui lung tung đau hết cả đầu í

    ReplyDelete
  11. Chào bạn !mình có đọc kha khá tác phẩm của nhà mình và rất tôn trọng tâm huyết của tác giả.Mình chưa comt được cho bạn vì mình đọc trên đt rất cùi. thành thật xin lỗi bạn. Sự kiện coppy tác phẩm và dẫn đến s-pass đã xảy ra nhiều mình cũng rất thông cảm khi tác phẩm của.nhà bị.sao lậu.Thực sự đây là tiểu thuyết mình rất thíCh và coi nó như cơm mà không phải face, việc bạn làm pass mình rất tôn trọng nhưng nếu bạn làm pic.thì mình sẽ.vui hơn vì thế thì mình có thể theo dõi nó hàng ngày. mình sẽ.comt nhieu hơn chúc bạn.luôn.vv thành công. và nguôi ngoai dy nhé.! ;-) vì dù sao những độc giả như mình luôn.tôn trọng công sức cũng.như.bản edit chính chủ. tks you.

    ReplyDelete
  12. Tằm chết mới nhả hết tơ nến kia cháy hết mới khô lệ sầu :)))
    Câu này có trong Bao Thanh Thiên này anh ơi :v

    ReplyDelete
  13. minh la doc gia rat trung thanh cua ban, tuy it khi gui binh luan, nhung minh liked tat ca nhung bai post cua ban ma minh da doc qua, hy vong minh khg bi vao blacklist cua ban...minh rat thich truyen nha ban dich, dac biet la truyen Chuong Gio nay vi minh thich the loai kinh di tu phim cho den truyen, lau lau moi co dc bo truyen xuat sac nhu bo nay, mong la minh van duoc tiep tuc theo doi bo nay cho du ban co set pass hay khg nhe...Thanks ban rat rat nhieu...

    ReplyDelete
  14. troi sao tu nhien minh la KHACH vay ta...hix...wordpress cua minh la kathylavy nhe ban...vi dang vao bang dt nen chac no khg vao acc cua minh a...

    ReplyDelete
  15. truyen nay hay WA. lan dau minh doc the loai nay. Cho minh pass voi nhe.minh la fan cua nha tu minh cung hehe

    ReplyDelete
  16. Ta không comment thường lắm không biết có may mắn được nàng cho pass hay không! ta đang đợi nàng hoàn quyển 2 là đọc lun, hình như còn có vài tập nữa thui! Nếu được nàng cho ta xin pass với email: ngantruc1606@gmail.com... Nếu không còn được đọc truyện này nữa ta sẽ rất đau khổ *chớp chớp mắt* đáng thương... tự hứa sẽ comment Uh chủ nhà thêm nữa.. Làm độc giả thầm lặng thật có lỗi với nàng quá đi!

    ReplyDelete
  17. oh, tội chị Đường quá, nhìn ngta bị hành hạ trước khi chết ám ảnh lắm =='
    cảnh cuối anh Phong quá cool =))))))
    haiz, nghe tài sản nhà nàng bị vác đi, thật bực mình, chân thành phân ưu với chủ nhà vì 1 số người ko biết điều =='
    nàng đặt pass nhớ send cho ta nhé, ta đủ tiêu chuẩn xin pass rồi nhỉ =))))))))))

    ReplyDelete
  18. phamhonguyen93@Gmail.com la mail cua minh.thank you!

    ReplyDelete
  19. bị giống bạn ở trên, wordpress của ta là tieuyny1606 nha! tự nhiên bị phựt lên là khách >.<! haizz...Email: ngantruc1606@gmail.com... Thanks nàng!

    ReplyDelete
  20. send pass cho t với ,face của t là https://www.facebook.com/
    tại đọc thích truyện này quá,nghiền convert đúng đến chương này,giờ mới mò vào,hóng chương tiếp TT_TT,cho t pass với,"lỡ nòng lào "....

    ReplyDelete
  21. truyện bạn dịch rất hay, cốt truyện lạ và hấp dẫn, cảm ơn bạn đã chia sẻ cho mọi người được đọc. Nếu có thể, vui lòng cho mình xin Pass vơi nhé. Mail của mình là:van.daothibich@gmail.com. Chúc bạn luon vui vẻ, và thành công trong cuộc sống.

    ReplyDelete
  22. thu nhat, sau khi doc xong thong bao that la that vong voi mot so nguoi ko biet den su vat va va tam huyet cua nguoi khac. van de nay that la nan jai va voi nhug ng do thi chac ko cai tao dc rui.
    thu hai, to gui nang cai go meo. fien nang sent ho to cai pass nhe, xie xie
    oanh.usa@gmail.com

    ReplyDelete
  23. Nàng ơi. Ta đây. Fan cuồng của truyện nhà nàng. Hic. Không biết sao mấy người đó lại thích cái trò copy paste thế chứ. Hầy. Làm ta đọc truyện còn phải có pass :'(
    Nàng cho ta xin pass vào sun_pe_nho@yahoo.com.vn nhé :3

    ReplyDelete
  24. hic sis dung bo roi em nh! :D mail cua em la lehuyen_9797@yahoo.com va FB cua em la Le Huyen do sis. tren FB co cai mat em day :) doi hoan roi doc chac em die mat sis a. @_@

    ReplyDelete
  25. Chi ơi cho êm xin pass với ạ! Em rất thích truyện này. Gmail của em: nguyennguyen0205@gmail.com. em cám ơn nhìu ạ! :))

    ReplyDelete
  26. Chị ơi, cảm ơn chị đã edit ạ
    Cho em xin pass với, địa chỉ email của em là : Ligsumi95@gmail.com
    cảm ơn chị nhiều ^^

    ReplyDelete
  27. truyen chi dang nhanh co chuong moi that.hay wa xa.chi cho e xin pass voi nha.email cua e la phanlinh122195@gmail

    ReplyDelete
  28. Mi`nh mơ´j biê´t đê´n trang na`y ca´ch đây ko lâu, cu~ng chưa´ đọc đk nhjê`u truyện(mơ´j đọc bộ ngự phật vs bộ na`y thuj) nên chă´c cu~ng ko đk va`o djện ma` bạn tjn tg va` send pass đâu nhỉ.. Nhưng ma` nêu đk thi` bạn send pass cho mi`nh nha :) co´ đk ko? Mi`nh thực sự râ´t thi´ch bộ na`y nha.. Mail mi`nh la` nessie2607@gmail.com, nick fb mi`nh la` Đinh Lăng.. Thank bạn nhjê`u nha ^_^

    ReplyDelete
  29. truyen hay qua ,nhung bi pass roi buon qua ,minh moi sanh con nen khong co comnet cho chu nha , chi doc chua khong ngai qua .minh ung ho ban set pass de tranh nguoi khac an cuop cong suc cua minh. thahk ban nhieu. day la mail cua minh loicuagio_19892011@yahoo.com.vn .neu ban cho minh xin pass minh rat cam on .

    ReplyDelete
  30. trước hết e ủng hộ ss làm pic hoặc pass (cả 2 càng tốt), đến với "CG" cảm giác đọc lúc nào cũng đến sự lôi cuốn cùng tính xen lẫn hài hầu như đọc chương nào kịch tính cũng đau tim hết nhưng nói chung qua bản edit của ss đọc dễ hiểu hơn đầy cảm xúc! Thanks ss đã post
    hi vọng ss cũng đừng bùn chuyện copy này hầu như nhà nào cũng bị mà ngăn chặn thì lũ MẶT DÀY +BIẾN THÁI vẫn thực hiện hành vi VÔ SỈ ss hãy thông cảm cho lũ thân kinh bại hoại k hỉu tiếng người
    p/s: lảm nhảm nảy h e thật sự mún xem tiếp truyện cho e xin cái pass nick: langnhivu@gmail.com

    ReplyDelete
  31. hihi.minh lai ngoi len cmt cho ss roi ne.ss dat pass cung k sao ca.day la nha nang ma, nang lam chu.minh thay bo nay cua nang rat hay.nhung cac bam cua minh chag co ai ham doc truyen ca nen chag gioi thieu duoc cho ai may bo truyen nha nang ca.:(. nhung mih co 1 thac mac la DD bi dam ma sao van song duoc nhi?????:) gmail cua minh la anannguyenhl92@gmail.com va nick fb la Anan mih co add fb cua ban roi.hihi.thank ban rat nhieu. <3<3<3

    ReplyDelete
  32. hihi .minh lai ngoi len cmt cho ss.minh thay bo nay cua nang rat hay .nhung cac
    ban cua minh chag co ai ham doc truyen ca nen
    chag gioi thieu duoc cho ai may bo truyen.nha
    nang ca .:(.nhung mih co 1thac mac la DD bi
    dam ma
    sao van song duoc nhi ????? :)gmail cua minh la
    anannguyenhl 92@gmail .com va nick fb la Anan mih co add fb cua ban roi.hihi .thank ban rat nhieu

    ReplyDelete
  33. gửi pass cho mình với nha bạn. Cảm ơn bạn trước nha ^_^. Mail của mình là Kazekonnichiwa@gmail.com

    ReplyDelete
  34. Thảo nào con đường này chẳng có mấy người dám đi, không những phải phúc lớn mạng lớn mà thần kinh còn phải thép, người bình thường thấy cảnh này đã chẳng bao nhiêu người chịu nổi nữa là thân con gái :| Cái cô A Điềm kia nếu lúc ĐĐ tỉnh dậy chưa bị dọa cho phát điên thì nhìn Ngô Thiên chết thảm thế cũng điên luôn. Aiz ĐĐ quay về trong tình trạng như thế, cảnh sát mà đến thì lại khó giải quyết đây, trước đấy đã bị nghi ngờ rồi, không biết Tiểu Phong Tử định giải thích thế nào.

    Mà dạo này đi đâu cũng thấy nạn sâu mọt hoành hành nhỉ, minh nói chứ các bạn sống cũng nên có tí liêm sỉ chứ X-( ta ủng hộ nàng set pass nha, bộ này có phải dễ edit đâu, công sức bị ăn cướp trắng trợn thế ai mà chịu nổi. Cho ta xin pass nhé - trphan@indiana.edu

    ReplyDelete
  35. mình biết đến truyện này cũng từ 1 trang web khác. sau khi tìm kiếm thì chuyển qua trang này đọc luôn, đọc của chủ nhân chính thức cảm thấy tốt hơn nhiều. Rất là iu bộ thuyện này đó. Bạn cố lên nhé! :D
    Cho mình xin pass để được theo dõi truyện của bạn nhé. mail mình là pbaochau90@gmail.com

    ReplyDelete
  36. T.T Nghe tin set pass thấy buồn buồn, bởi vì nếu ss set pass, chắc chắn bộ này sẽ ít người biết đến hơn :( Là editor ai mà chả muốn edition của mình nổi tiếng, được nhiều người ủng hộ, biết đến...
    Tại sao lại có những người vô duyên, thiếu tôn trọng người khác như thế nhỉ? :(
    Gần 2 tháng trước e bận chả có thời gian đọc truyện vs edit, thế mà lúc quay lại lại thấy một vụ đạo truyện nữa, và không nghi ngờ gì, nạn nhân vẫn là ss =))
    :"( Please hãy Share Pass cho e nhé :*
    FB: https://www.facebook.com/le.phuong.712161 ( e vs ss đã là fr rồi đấy)
    or Mail: RenLee0309@gmail.com ạ :*

    P/S Cho dù có set pass thì những người được share pass vẫn sẽ ủng hộ c đều đều <3

    ReplyDelete
  37. Thanks nang. Truyên hay lam. đúng thể loại mà mình thích. Ta theo nàng từ bộ Ngự phật tới giờ luôn. Ta luôn ủng hộ nàng, nàng cho cho ta pass nha. mail của ta nè: phuongthao1901@yahoo.com.vn.

    ReplyDelete
  38. LMR thông cảm nha, giờ cuối năm công việc bận rộn quá nên chỉ tranh thủ đọc truyện rồi out (vì mình đọc bằng điện thoại), ko comt thường xuyên được. mình rất thích bộ truyện này, càng đọc lại càng hay, càng tò mò, lại ko đoán trước được tiếp theo như thế nào nữa. nếu truyện này được làm phim thì hay lắm đây, ko biết ai sẽ đóng được vai QĐĐ. Cám ơn bạn đã bỏ công sức edit truyện nha. Mình vẫn luôn ủng hộ truyện trong nhà bạn dài dài đó. Nếu có thể thì cho mình pass để đọc tiếp ha. thanks nhìu nhìu. cocoixoaime8613@gmail.com

    ReplyDelete
  39. Mail của mìhTranthy79@gmail.com. Mà nếu k có pass fải làm sao hả nàng? Mìh cmt từ đầu có tính k? Hay nàng có gợi ý pass or hoàn rùi mở pass (cái này thì lâu quá)?

    ReplyDelete
  40. hi. Truyện hay quá, mình đã theo dõi từ đầu và luôn ủng hộ bạn hết mình, nếu phải xa bạn mình rất buồn, bạn hãy pass cho bạn với nhé, iu bạn nhiều. vietphuongbm2009@gmail.com.vn

    ReplyDelete
  41. Mới biết trang của bạn chưa lâu chỉ kịp theo dõi 2 quyển Chuông gió, rất thích giọng văn edit của bạn, mong được tiếp tục theo dõi, email của mình là minhtrangphuoc@gmail.com. Thanks bạn rất nhiều vì thời gian bạn bỏ ra chia sẻ những truyện hay và hết sức chia sẻ bức xúc với bạn khi thành quả của mình bị "độc giả" cướp công vô cớ. Nhân tiện cho mình hỏi, "rắn năm bước" mà Ngô Thiên đề cập có phải là rắn ngũ hành ko vậy bạn.

    ReplyDelete
  42. cũng nghi lắm, càng ngày càng gay cấn, đọc hồi hộp quá.

    ReplyDelete
  43. Ơ sao đã comm cho nàng rồi mà giờ chăng thấy nhỉ, làm ta humqua hí hoáy viết trên cái điện thoại cùi. nàng Linh Ơi sao Đ Đ bị đâm như thế mà sau đó lại sạch sẽ được như thế nhỉ, mấy chương sau có giải thích không nàng

    ReplyDelete
  44. Quyên 3 mới giải thích rõ cơ nàng ạ ^^"

    ReplyDelete
  45. cho minh xin pass ban nhe, mail cua minh la :samaadelan@yahoo.com . Thanks.

    ReplyDelete
  46. Truyen hay lam chi oi. Em rat thich the loai nay. Em toan doc chua sorry chi nha nhung em rat ung ho chi naz. Chi chi em xin pass voi nha. Email cua em la: cogaikhongantuong@gmail.com

    ReplyDelete
  47. rắn năm bước là một loại rắn kịch độc, khi bị cắn thì nạn nhân chỉ cần dịch chuyển năm bước là sẽ tử vong nên gọi là rắn năm bước bạn ạ ^^

    ReplyDelete
  48. Mình sẽ làm pic trước, nếu tình trạng copy vẫn tiếp tục thì mình mới pass nhé, bạn thì mình vẫn nhớ là một trong những phần tử hay com cho mình nên không lo là không có pass đâu :)))

    ReplyDelete
  49. ss cũng biết set pass hay làm pic sẽ hạn chế người đọc, nhưng không sao em ạ, ss tự an ủi chất hơn lượng là được rồi ^^

    ReplyDelete
  50. anh k có tâm hồn thơ văn như em mà lị :))

    ReplyDelete
  51. Cám ơn góp ý của bạn nhé ^^, mình sẽ bắt đầu làm pic trước như ý kiến của bạn và sẽ sẽ set pass nếu "có biến" ^^

    ReplyDelete
  52. =)))) chị thích cái cụm dập đầu vào gối xám hối của em

    ReplyDelete
  53. Chờ Q 3 đi, các cô cứ bắt tôi xờ poi hoài ~~~

    ReplyDelete
  54. Em có bắt chi spoil đâu, là em để trí tưởng tượng bay cao bay xa đấy chứ

    ReplyDelete
  55. vinh hạnh quá =)))))))))

    ReplyDelete
  56. Ac gia ac bao! The la Tran Lai Phuong da tra duoc thu bi giet oan a, may cai xuong dinh ghe that nhi, khong biet co that ngoai doi khong ta? Thanks Linh nhieu!

    ReplyDelete
  57. hoi doc quyen 1 em con` thac mac chuyen gi xay ra voi Duong Duong luc bi bat di, bay gio doc quyen 2 moi hieu. tac gia viet hay that. thanks chi LM :P

    ReplyDelete
  58. chi oi email cua em la seridonami@yahoo.com. neu duoc thi chi gui pass cho em voi nhe a. :P

    ReplyDelete
  59. mình cũng thích cuốn theo chiều gió,cơ mà sao đọc chương này "tomorrow is another day " nghe chừng u ám quá

    ReplyDelete
  60. c set pass à vậy phiền gửi pass cho e vs có đc k ? email e là hunhan95@yahoo.com a ~

    ReplyDelete
  61. sao bà chị Thập Tam hk ngoi lên trả thù nhở

    ReplyDelete
  62. cho minh set pass voi nang oi email cua minh ne lovelybalck@yahoo.com

    ReplyDelete
  63. ss oiiiiiiii khi nào set pass thì send cho e vs đc k ạ? mail của e là phuongmai157@gmai.com

    ReplyDelete
  64. mình bắt đầu đọc bộ này gần đây thôi! thấy rất hay nên muốn đọc tiếp! bạn send pass cho mình nha fb của mình la xuân xí xọn =D

    ReplyDelete
  65. Truyện này mình không share pass đâu bạn

    ReplyDelete
  66. Minh dc bik blog cua ban qua gioi thieu cua blog Thanh mai gia trang, vì mình dang theo doi truyen " nu nu huu doc" o do'! that su khi doc truyen chuong gió ban edit minh da~ rat thik va muôn' doc tiêp nhu môt món an tinh thân giúp mình thu gian~ thôi chu k có y xâu gi het! Mình bik và hiêu cho cam giac cua ban khi thành qua ban làm ra bi 1 sô' ng lây di và hoàn toan tôn trog y kiên lam pass do'! Nhug mình tin rag khi ban lâp blog này ra la de moi ng có noi doc truyen thu giansau 1 ngay mêt moi thoi dug hk?!:) mình chi noi lên suy nghi cua minh thou co gi ban dung gian nhé...chuc ban luon thanh cong trong cuôc sôg!^^ ......va that su rat muon doc tiep chuong gio........ T.T

    ReplyDelete
  67. Cám ơn chia sẻ của bạn nhé, và cũng rất mừng khi bạn đã hiểu cho mình, mình sẽ cố gắng hoàn thành nhanh để đóng ebook và share cho mọi người trong thời gian ngắn nhất ^^

    ReplyDelete
  68. truyen rat la hay,thuong ngay minh doc bang dien thoai,hom nay moi len dc thanks ban nhiu,share pass voi minh voi nhe,minh thich bo nay lam lun,.va hay doc truyen o nha ban,nhung ma minh doc bang dien thpai ko oh,ko gui like or thanks cho ban dc,thong cam nhe,mong ban se gui pass cho minh,minh muon doc hoan thanh bo truyen nay, nholoan90@yahoo.com

    ReplyDelete
  69. Xin chao !
    That ra minh theo doi phan I cua Chuong Gio duoc mot thoi gian roi nhung minh co thoi quen la doi het truyen thi moi comt vi toi luc do minh moi noi duoc het suy nghi cua minh. Minh rat thich truyen the loai nhu Chuong Gio nen rat phan khoi theo doi lien tuc. Sorry ban vi co nhieu nguoi thich lay thanh qua cua nguoi khac lam cua minh, nhung ban oi, minh nan ni ban dung drop truyen nay nha, minh thuong doc truyen nay luc dem khuya ( moi thay kich thich ). Co luc minh co cam tuong QDD khong phai la nguoi binh thuong vi co nhung nguy hiem hoac nhung vet thuong tri mang ma co ta van khong he han gi ( hoac la khong biet minh co doc ro rang khong nua !), co ve nhu QDD la mot nguoi khong binh thuong ( nguoi nhu gia toc ho Thinh, ke thua nhung bi an chet nguoi , nhung chuc nang bi mat nhu vay , lam sao co the la mot nguoi binh thuong cho duoc chu?????????????). Rat ung ho ban , nhiet tinh hai tay hai chan nha . Thank u rat nhieu va mong ban khong vi nhung chuyen khong vui ma bo do niem say me cua minh ha. Thank u, Thank u.

    ReplyDelete
  70. Truyện đọc rất hay, mình rất thích cách dịch truyện của bạn, bạn có thể share pass cho mình để có thể tiếp tục theo dõi truyện được không. Cảm ơn bạn rất nhiều, email của mình là onhoaingoc_1994@yahoo.com.vn

    ReplyDelete
  71. hix, ko được sao bạn???

    ReplyDelete
  72. Mình đã thông báo rất rõ ở cuối Q2 và cả trang mục lục rồi mà bạn. Nếu bạn đủ đkiện thì tự khắc mình sẽ send pass thôi.

    ReplyDelete
  73. mình bik rùi, tks bạn vì 2 quyển 1 và 2 nha :) ko ủng hộ được truyện này mình sẽ ủng hộ truyện khác.

    ReplyDelete
  74. Chac minh khong co hy vong dc share pass roi,hix,du sao hom nay cung la lan dau tien minh biet den the loai ngon tinh kinh di lai hay the nay
    Chuc b som hoan thanh het ebook de minh doc voi nhe'hihi
    Cam on b rat nhieu

    ReplyDelete
  75. Set pass :( mail mình yan.95hpv@yahoo.com
    Ôm ấp tí hi vọng mong được send pass <3

    ReplyDelete
  76. Bạn check mail xem nhận được chưa nhé ^^

    ReplyDelete
  77. :3 iu chủ nhà lém lém lun...

    ReplyDelete
  78. Yes. Thanks nàng, mình đã nhận đc pass quyển 4 <3

    ReplyDelete
  79. :3 bởi vậy, con sâu làm rầu nồi canh, mà có 1 số ng cứ đinh ninh là trên mạng ko sợ có ng biết mặt nên muốn làm gì thì làm à, ngộ ghê, ngang ngược mà còn cãi lý

    Dù sao thì nhiều ng nhiều lý do, Vô Cực set pass thì cũng dễ hiểu mà, cái gì cũng có mức độ thôi

    Có chút tiếc, lúc trc đang đọc Hoạn Phi Thiên Hạ nên ko biết bộ này, giờ mới đọc bộ này, ko ủng hộ bạn Vô Cực ngay từ đầu dc, dù sao cũng cảm ơn bạn, bạn edit rất mượt, đặc biết cái khoản đá kháy của ĐĐ với NP ấy

    Nếu mờ cho mình pass dc thì cảm ơn nhiều, face mình là : https://www.facebook.com/tieu.linhtinh.50

    ReplyDelete
  80. trốn tránh sếp đọc mãi mới tới chương này... đọc đến đây tự nhiên thấy set pass aaaaaaa bác ơi bác ác với em quá. bác ở đâu gửi cho e xin cái pass đi ạ. ê đang đọc dở mà phải stop thì thà bác cắt...ngủ của e đi còn hơn :)

    ReplyDelete
  81. ah e quên mất mail e đây ạ dangquy.tmdt@gmail.com thanks bác chủ nhà nhiều <3

    ReplyDelete
  82. Linh ơi bạn cho mình xin pass của quyển 3 với nhé, vốn từ của mình thiếu thốn nên khi comment ủng hộ bạn lời lẽ ko hay bằng những bạn khác nhưng mình thật sự rất thích bộ truyện này...Những chương đầu của quyển 1 vì xem quá nhập tâm, cứ muốn xem lẹ chương sau nên mình bỏ qua cả phần com ủng hộ chủ nhà ( mình ko cố ý đâu nhưng vì quá nhập tâm nên ko dứt ra đc ), xin lỗi bạn nhé ! Địa chỉ mail của mình là: hienla00@yahoo.com, mong là sẽ nhận được hồi âm của bạn ^~^!

    ReplyDelete
  83. huhu lâu quá truyện mới ra mà quên mất tiêu pass oy, chủ nhà ơi giúp vui, please!!! Mong ngóng lâu lâu lắm oy

    ReplyDelete
  84. hjc mình kiếm hết mail oy, mà ko thấy hjc

    ReplyDelete
  85. ak mình thấy oy, tks chủ nhà na, iu lắm lắm :3

    ReplyDelete
  86. Thanks chủ nhà đã nhiệt tình edit truyện. Mình rất tiếc khi nghe thành quả lao động của bạn bị lạm dụng trắng trợn. Biết hi vọng mong manh nhưng vì lỡ sụp hố nên vẫn mong bạn thông cảm share pass các chương tiếp theo với mình. Mail mình là evy_ngo@yahoo.com. Dù được share hay ko mình vẫn muốn cảm ơn bạn đã bỏ tâm huyết cho một bộ truyện hay thế này. Mình đọc mà lạnh cả lưng :)

    ReplyDelete
  87. đọc mà sợ quá cơ :( hmm em mới đọc truyện này từ ngày hqa thôi ạ, đọc liên tục suốt đêm ;)) c.ơn chị vì đã edit 1 truyện hay như thế này ạ, em rất vui nếu chị có thể share pass cho em ạ ^^ mail em: tthh.honghanh@gmail.com...c.ơn chị :)

    ReplyDelete
  88. Thanks chu nha nhiu nhiu, truyen nay rat hay, neu ko nhan dc pass thi that su tiec nuoi nhung minh ton trong quyet dinh cua chu nha. Chuc chu nha nhieu suc khoe de hoan thanh bo truyen nay nhe!!!

    ReplyDelete
  89. Mình thích nhất đọc thể loại ngôn tình kinh dị,trinh thám. Mình biết được hố này thông qua blog giới thiệu của chị Greenrose hồi đầu tháng 9. Haizzz đáng tiếc là em chỉ là người đến sau ngậm ngùi ko nhận được pass. Cảm ơn Vô cực đã dịch rất mượt bộ này. mình hiểu tâm trạng phát hỏa khi đứa con tinh thần bị đem đi như vậy. Bộ này và những bộ sau mình vẫn tiếp tục ủng hộ bạn. Hwaiting!!!!

    ReplyDelete
  90. À đúng rồi phải gửi email với tâm trang ôm cây đợi thỏ chứ hehe!!! Tomorrow is another day mà :)) !! Email của mình : ngocnhan812.nnn@gmail.com

    ReplyDelete
  91. đọc truyện hay lắm bạn, cũng hay vào nhà bạn nhưng mấy hôm nay mới đọc bộ này rất rất hay ^^, bạn set pass mình hoàn toàn ủng hộ, bởi vì thành quả của bạn bị lợi dụng như vậy, ít văn nên mình chẳng biết diễn tả thế nào, nhưng mong khi đọc đến chương ba sẽ được share pass, thanks linhmaroon nhiều đã edit bộ truyện này ^^.

    ReplyDelete
  92. haiz,gap hoan canh nhu the ai ma bình thường cho dx,chac phat dien wa,thuong DD ghe.Mong Nhac Phong se hieu va o ban canh DD.thanks bn

    ReplyDelete
  93. Whoa bình thường le que vài ng comment em nhớ tên luôn ấy( còn like hay face thì em ko biết hôhô) thế mà thông báo pass cái là comment tăng đột biến. Cảm thán aaaaa.
    Còn chương này thì cao trào đỉnh điểm r mà cho em hỏi với lúc đầu Đường Đường có bị nhập ko? Nàng bị quên tạm thời khiến ta đau lòng chết mất tâm lí nàng quá mạnh mẽ nên mới chịu dc tới h nha.
    Em cũng phản cảm và căm ghét hành vi ăn cắp trí tuệ( chuyện bên lề: nơron bị tốn chị phục hồi nhờ đâu v ạ, em đọc thôi mà còn đuối nữa là ) nên sẽ ủng hộ chị hết mình cố lên nha.🙆🙆🙆🙆👏👏👏👏

    ReplyDelete
  94. Mình đến muộn ko biết còn chỗ để đặt chân? thanks chủ nhà nhiều, truyện rất hay và bạn edit mượt lắm, đọc thích ghê :3

    ReplyDelete

Post a Comment