[Q1. Kết thúc] Chuông gió

Chuông gió


Vĩ Ngư


Edit by Linhmaroon


chuonggio_logo


- Quyển 1 -


31. Kết thúc


Lúc Lâm Chi bước vào nhà, cuộc phê bình vẫn còn đang tiếp tục, cả đám phẫn nộ ngồi trên giường, nhìn cậu sinh viên thấp người ở giữa nói dài nói ngắn, cậu chàng kia rất có chút ý tứ kiên quyết đấu tranh đến cùng, liên tục lặp lại câu lúc nãy: “Tôi đấy là nhặt, không phải trộm, chuyện này không thể đổ thừa cho tôi được...”


Lâm Chi cảm thấy chẳng có gì thú vị, đẩy cửa ra rồi lại khép lại, đi đến cửa sổ ngoài hành lang ngắm cảnh đêm Ca Nại.


Thực ra cũng chẳng có cảnh đêm gì, nơi đây không phải chợ đêm với ánh đèn rực rỡ, trong tầm mắt, chỉ có lẻ tẻ vài điểm sáng màu vàng, phía xa một mảnh đen kịt, màu đậm hơn chút nữa chính là hình dáng của núi.


Nhìn một hồi, Lâm Chi nhàm chán cúi đầu, lại ngoài ý muốn phát hiện ra Nhạc Phong đang đứng trên bậc thang ngoài quán trọ hút thuốc.


Bình thường, cô ta rất ghét con trai hút thuốc lá, nhưng không hiểu tại sao, nhìn Nhạc Phong hút thuốc, lại cảm thấy rất gần gũi.


Cô ta nhìn Nhạc Phong đến xuất thần, anh hơi cúi đầu, tay phải kẹp một điếu thuốc, làn khói lượn lờ thật mỏng manh, giống như hóa ra một tiếng thở dài, chân mày anh nhíu lại, rõ ràng đang có rất nhiều tâm sự, nhưng thỉnh thoảng, giữa gương mặt tuấn tú lại xẹt qua vẻ tùy hứng bất cần đời.


Lâm Chi đang nhìn đến nhập thần, sau lưng chợt bị ai đó vỗ một cái, làm cho cô ta sợ đến mức giật nảy mình, trái tim đột nhiên đập loạn xạ.


“Nhìn gì vậy?” Là một cô bạn đi cùng đoàn, cười cười ló đầu ra ngoài nhìn một chút, giọng cũng hạ thấp theo, “Là anh ta à, vừa nãy dữ chết đi được.”


“Dữ ở đâu chứ, rất man, rất đàn ông mà.” Lâm Chi theo bản năng phản bác một câu.


“Không phải chứ?” Cô gái kia kinh ngạc, “Không phải cậu... không phải cậu thích loại này đấy chứ?”
“Thích thì sao?” Gương mặt Lâm Chi hơi nóng bừng lên, “Cậu không thấy anh ấy rất đẹp trai sao? Cậu xem đám con trai khoa mình, bình thường thì oai phong lắm, khoa tay múa chân trong Hội học sinh, vừa nãy mới bị anh ấy quát cho một câu thôi, đến rắm cũng không dám đánh. Tôi thích người có khí thế như vậy.”


“Nhưng mà anh ta hung dữ lắm.” Cô gái kia không dám gật bừa, “Vừa nãy đập xuống khung giường một cái mà làm mình sợ đến mức bay mất nửa cái hồn. Này, cậu thích người như vậy, không sợ sau này bạo lực gia đình à?”
“Sao có thể.” Lâm Chi bĩu môi, “Có lúc đàn ông ngoài mặt nhìn thì dữ, nhưng lại rất dịu dàng với cô gái mình thích.”


“À...” Cô gái kia kéo dài giọng, mặt đầy vẻ trêu chọc, sau đó lại hưng phấn không nén nổi, “Cậu động lòng thật à? Này, vậy cậu sẽ thổ lộ với anh ta chứ?”


“Nói cái quái gì thế.” Lâm Chi như trách móc đẩy cô ta một cái, “Chuyện chẳng liên quan gì đến nhau, hơn nữa, bọn mình ở đây chơi mấy ngày rồi đi, làm gì có khả năng chứ.”


Làm gì có khả năng chứ.


Mấy chữ này cô ta nói ra miệng được, nhưng trong lòng lại không nghĩ như vậy.


Trong lòng cô ta đang nghĩ: có gì là không thể chứ?


————————————————————


Đầu Trọc ra ngoài tìm Nhạc Phong, dùng bật lửa trong tay Nhạc Phong châm một điếu thuốc.


“Ở chỗ lão Mao tử đã được một thời gian rồi, cũng phải quay về làm chính sự thôi.” Đầu Trọc rít mạnh một hơi, “Mẹ kiếp, vừa nghĩ đến chuyện phải quay về giao thiệp với đám người giời kia là thấy phiền, làm công trình phải dựa vào quan hệ, đi khắp nơi làm cháu trai cho chúng nó.”


Nhạc Phong cười ha hả: “Không làm cháu trai thì kiếm tiền ở đâu ra? Anh ấy, làm một vụ có thể nghỉ đến nửa năm trời, tốt hơn nhiều so với việc cả năm không có lấy một ngày nghỉ nào. Thế mà còn không biết đủ, anh có biết xấu hổ không hả?”
Đầu Trọc cười hà hà, dừng một chút lại dùng khuỷu tay huých huých Nhạc Phong: “Vậy còn cậu, cũng không thể ở đây tiếp được, có tính toán gì không?”


Nhạc Phong không nói gì, hồi lâu, anh búng tro thuốc trên điếu thuốc xuống: “Quay về tìm Miêu Miêu trước đã.”


————————————————————


Vũ Mi, Hiểu Giai mà Miêu Miêu đang ăn món nướng trên bản gang gần khu đường dành cho người đi bộ ở Lan Châu.


Vũ Mi gọi tôm tươi nướng hành tỏi, mỗi con tôm được bưng lên đều được khía ở phần lưng, khều hết phần chỉ đen ra, Vũ Mi thở hắt ra như thỏa mãn: “Đây mới gọi là cuộc sống chứ, ở Ca Nại kia làm sao mà ăn được đồ ngon như thế này.”


Miêu Miêu cười cười: “Cô vậy đã thỏa mãn rồi? Cô và Hiểu Giai ở Thượng Hải cơ mà, có đồ gì ngon mà chưa được ăn chứ.”


Vũ Mi có chút đắc ý: “Cái này thì phải xem là so với nơi nào, so với Thượng Hải thì đúng là còn kém một chút, nhưng mà so với Ca Nại thì thực sự tốt hơn nhiều rồi. Cho nên tôi vẫn không sao hiểu nổi, đám Nhạc Phong rốt cuộc thích Ca Nại ở điểm nào chứ?”


Vừa nhắc đến Nhạc Phong, sắc mặt của Miêu Miêu liền biến đổi.


Hiểu Giai trừng mắt liếc Vũ Mi một cái: “Này, nói chuyện chú ý một chút được không?”


“Mọi người gặp được nhau cũng là có duyên, chị em một hồi, có gì mà không thể nói, ” Vũ Mi gắp một con tôm cho Miêu Miêu, “Này, ăn đi, sau này không biết bao lâu mới gặp lại nhau đây.”
Hiểu Giai bưng bát chờ Vũ Mi gắp cho mình một con, đợi nửa phút mới tỉnh ngộ ra, Vũ Mi không có ý chia sẻ với mình: “Được lắm Vũ Mi, hai người cấu kết với nhau từ bao giờ hả, có mới nới cũ đúng không?”


Vũ Mi cười hì hì, nghiễm nhiên tỏ ra vô cùng thân thiết với Miêu Miêu, còn cố ý dịch ghế sang chỗ Miêu Miêu: “Miêu Miêu, ở đây không có người ngoài, nói ra đi, bọn tôi giúp cô nghiên cứu một chút, có định tha thứ cho Nhạc Phong không vậy?”
Hiểu Giai thở dài trong lòng, sớm biết Vũ Mi vẫn không từ bỏ được, quả nhiên, ba câu cũng không thoát khỏi Nhạc Phong. Nếu đã biết Nhạc Phong và bản thân không có khả năng thì việc gì cứ nhất định phải tìm hiểu xem anh ta cùng Miêu Miêu có kết quả hay không chứ?


Miêu Miêu không trả lời ngay, cô ta cầm đũa nghịch nghịch con tôm trong bát, cứ như là gảy mấy cái thì con tôm kia có thể sống lại được vậy.


Vũ Mi có chút thiếu kiên nhẫn: “Miêu Miêu?”


“Nhạc Phong là ai thế?” Miêu Miêu chợt nở nụ cười, “Có liên quan gì tới tôi sao?”


Cô ta nói rất nghiêm túc, Vũ Mi không biết làm sao để tiếp lời, đầu óc Hiểu Giai cũng có chút đình trệ, nhất thời nghe không hiểu được ý tứ của Miêu Miêu: “Anh ta... anh ta không phải bạn trai của cô sao?”


“Chuyện quá khứ rồi.”


“Sao lại là chuyện quá khứ được?” Hiểu Giai vẫn chưa ngộ ra nổi, “Buổi sáng không phải cô vẫn chờ anh ta đi cùng ở trạm xe sao?”


“Đúng vậy, chẳng phải là không chờ được hay sao?” Miêu Miêu nói rất bình tĩnh, “Ai mà vĩnh viễn chờ anh ta được?”


Trong lúc nói chuyện, đồ ăn Miêu Miêu gọi cũng được bưng lên, thịt bò cà rốt nướng bản gang, vừa mở nắp ra, hơi nóng đã bốc lên, Miêu Miêu cúi đầu, cả gương mặt như ẩn trong khói trắng.


Loáng thoáng, Hiểu Giai dường như nghe được giọng nói rất thấp của cô ta: “Không chờ nữa, thực sự không chờ nữa.”


————————————————————


Buổi đêm, hơn mười một giờ rưỡi, chiếc xe buýt đi về hướng Lan Châu mới chậm rãi rẽ vào trạm xe, tài xế thò đầu ra qua cửa sổ chào hỏi với bảo vệ ở cổng: “Mẹ kiếp, đang đi thì có cái xe vận tải đâm vào xe riêng, tắc như gì.”


Xe vừa dừng lại, các hành khách liền xách túi lớn túi nhỏ xô đẩy la mắng tranh nhau đi xuống, mới vài phút đã đi sạch sẽ, nhân viên vệ sinh trong trạm bấy giờ mới xách chổi bước lên xe, cau mày nhìni vỏ hạt dưa, vỏ lạc cùng với đủ loại vỏ bọc đồ ăn trên đất, hùng hổ cúi người quét dọn đống rác rưởi ở chỗ ngồi.


Lúc quét đến hàng ghế sau, nhân viên vệ sinh chợt sửng sốt một chút, ở chỗ thứ hai đếm ngược lên bên cạnh cửa sổ, còn một hành khách chưa đi. Từ bên cạnh nhìn qua thì là một cô gái, tóc dài, dáng rất đẹp, cứ nhìn ra ngoài cửa sổ.


Nhân viên vệ sinh tò mò cũng nhìn qua cửa sổ: đơn giản chỉ có mấy chiếc xe trong trạm, đâu có gì đặc biệt.


Nhân viên vệ sinh buồn bực trong lòng, cố ý ho khan hai tiếng, thấy cô ta không có phản ứng bền đi qua vỗ lên ghế: “Này này, cô ơi, đến nơi rồi.”


————————————————————


Lúc Quý Đường Đường ra khỏi trạm xe đã gần đến nửa đêm, ngoài cổng căn bản không có ai, nhiệt độ ở Lan Châu mặc dù cao hơn so với Ca Nại nhưng ban đêm vẫn có mấy phần lạnh lẽo, Quý Đường Đường đứng ở cổng ra, nhất thời cảm thấy không có chỗ nào để đi.


Bà cụ đang rao bán đồ ăn vặt đằng xa thấy ở đây có người, chậm rãi bước tới, trong cái thùng đang đeo có mì ăn liền, xúc xích, dưa chuột, còn có thuốc lá và bật lửa, có lẽ đã bận rộn cả một ngày nên mệt mỏi, không hề có ý tích cực kéo khách ---- bà ta quanh quẩn bên cạnh Quý Đường Đường hai vòng, thấy cô không giống như định mua đồ, đang ngượng ngập định bỏ đi thì Quý Đường Đường bỗng lên tiếng: “Cho tôi một bao thuốc lá.”


Có rất ít con gái muốn mua thuốc, bà cụ mặc dù kinh ngạc nhưng vẫn cầm một bao đưa qua, Quý Đường Đường đưa mười đồng tiền, không muốn lấy tiền thừa, bèn lấy thêm một chiếc bật lửa chất lượng kém.


Bà cụ đi được mấy bước, không kìm được lại quay đầu nhìn lại, Quý Đường Đường đang cúi đầu châm thuốc, mái tóc dài che khuất nửa gương mặt, từng làn khói mù lượn lờ bay lên, ngọn đèn vàng ở cửa trạm đằng sau chiếu lên người cô tạo thành một chiếc bóng đổ dài.


Bà cụ lắc đầu một cái, lúc đi qua phòng phát thanh ở cổng, ông cụ bảo vệ bên trong ra ngoài vứt rác, đều quen mặt, bà cụ kia chỉ vào Quý Đường Đường, phàn nàn với ông ta: “Con gái còn trẻ như vậy mà hơn nửa đêm không về nhà, đúng là bậy bạ.”


Giọng nói rất lớn, tỏ rõ sự tự nói tự nghe và bất mãn của bà ta, cũng chẳng hề có ý kiêng dè, Quý Đường Đường đương nhiên là nghe thấy, cô cười cười, ngẩng đầu lên, nhả một vòng khói vào khoảng không.


Đây là lần đầu tiên cô hút thuốc lá, vậy mà lại vô cùng thành thạo hoang đường đến kì lạ như vậy, cứ như là từ trước tới giờ vẫn luôn dùng phương thức này để giải sầu và giết thời gian.


Có lẽ là do khói thuốc, tầm mắt có chút mơ hồ, lưng trời có một vành trăng sáng mơ hồ, giống như vươn tay là có thể chạm tới.


Về nhà? Nhà ở đâu? Ai biết.


Tiếp đó, phải đi đâu đây? Cũng không biết.


Tầm mắt của Quý Đường Đường dần hạ xuống, dừng lại trên chiếc ba lô đặt bên chân.


Ở chỗ sâu nhất trong ba lô là chiếc chuông gió kia, lúc thu dọn, cô đã dùng bọc ny lon cẩn thận gói kỹ, cất kỹ vào ngăn trong cùng.


Chờ đến lúc chiếc chuông gió kia vang lên lần nữa, cũng chính là thời điểm cô sẽ tiếp tục lên đường.


Đến lúc đó, Đông, Nam, Tây, Bắc, rồi cô sẽ biết cần đi về hướng nào.


Nhưng bây giờ, phải đi đâu đây?


Tàn thuốc tụ lại lác đác rơi xuống quai xách của chiếc ba lô, một điếu thuốc cũng sắp hút xong.



- Quyển Thực Cốt hoàn thành -



*** Vậy là chúng ta đã đi qua chặng đường đầu tiên của Chuông gió. Thực sự là bạn không ngờ là bộ này lại được mọi người ủng hộ nhiệt liệt đến thế, đúng thực là niềm vui bất ngờ đối với mình, nhờ vậy mà mình cũng tự tin hơn không ít khi bắt tay vào edit những chương truyện khó nhằn này và hoàn thành được 30 chương đầu tiên với thời gian khá ngắn.

Quyển I này tác giả viết đôi chỗ còn khá lan man và chưa được vào guồng lắm, nhưng bắt đầu từ quyển II trở đi, câu chuyện mới thực sự trở nên ly kỳ và hấp dẫn với những bật mí về thân thế của nữ chính, những khúc mắc trong mối quan hệ của nam chính. Hãy cùng chờ đón sự trở lại của Quý Đường Đường và màn gặp gỡ vô cùng thú vị giữa cô và Nhạc Phong, dĩ nhiên, không thể thiếu được sự góp mặt của cây hài Thần Côn trong quyển II nhé

Chương đầu tiên của quyển II sẽ ra mắt vào ngày 10 - 10 - 2013, các bạn nhớ theo dõi nha ^^ ***

* sặc mùi quảng cáo =)))))*

Comments

  1. Ôi, đúng là sặc mùi quảng cáo thật, nhưng nàng đi nghỉ dưỡng r thì ai cung cấp truyện cho ra nghiền ngẫm đây, chờ đợi nàng a~ :)

    ReplyDelete
  2. Nhiễm nặng quá chị ạ. Hãy tới đây với chúng tôi mùa thu này, bạn sẽ thích nó, đầy kịch tính và cuốn hút. Không những vậy, những màn hài hước nghiêng giường lật chiếu sẽ khiến bạn lăn lê bò quàng, những trích đoạn xúc động rơi nước mắt. Tất cả chỉ có trong " Chuông gió" phần II sẽ bắt đầu đăng tải từ ngày 10/10 này.

    ReplyDelete
  3. Mờ em rất phản đối tác giả, sao lại để hoa đào bay quanh NP tán loạn lên thế

    ReplyDelete
  4. ơ hơ hơ,cứ thế mà kết thúc á????vậy trong cái bọc kia là cái gì??sao Qúy Đường Đương thoát được thế?ôi,tò mò chết đi được ấy!!!! Ta nói này nàng Điên Vô Cực,nàng đừng đi chơi nữa,ở nhà đọc com của bọn ta còn sướng gấp mấy lần ý chứ ^^

    ReplyDelete
  5. vậy là quyển sau đôi bên mới gặp lại, rồi cái bí ẩn kia mới được khai phá ha =)))))
    anh Phong toàn thu hút mấy cô thiếu muối, dở hơi, tự cho mình là đúng, phiền phức ko ai bằng =='
    nhìn chị Đường cô đơn tội quá =.=

    ReplyDelete
  6. hô hô~~ cuối cùng cũng gặp lại chị Đường Đường rồi! ôi, cái hình ảnh Đường tỷ hút thuốc sao mà feel thế! hết 1 quyển rồi, tiếp tục quyển 2 thui! nhiệt liệt cảm ơn chị Lờ Mờ Rờ đã edit nhé! hay sao mà hay thế!
    Ô ô, xa 3 ngày như cách 3 thu ấy! hạnh phúc ngập tràn luôn!

    ReplyDelete
  7. èo, tương lai nàng học marketing được đó, quảng cáo có duyên ghê :d. Kết thúc chưng hửng thật, chả rõ đầu đâu thế nào. Tiếp tục hóng quyển 2

    ReplyDelete
  8. Có ba ngày thôi mờ nàng, ta phải nghỉ để làm nốt cái ebook :-D

    ReplyDelete
  9. Hie, ta sẽ down ebook ngay về cất giữ, cơ mà 1ngày xa cách tựa như ba thu, thế nên nàng đừng lỡ hẹn nhé, ta sẽ buồn lắm lắm *nhăn nhở* :D

    ReplyDelete
  10. Nàng thấy ta lỡ hẹn bao giờ chưa :-D

    ReplyDelete
  11. Chưa nàng ạ, cho nên ta tin tưởng ở nàng :3

    ReplyDelete
  12. Anh đập chai, anh phải có quyền chứ :v

    ReplyDelete
  13. Ta nào có đi chơi. Ta nghỉ để chuẩn bị hàng post cho các nàng đấy chứ ~

    ReplyDelete
  14. Chúc mừng nàng đã hoàn quyển 1. Cố lên nàng ơi. Đường còn dài quá. Thanks nàng.

    ReplyDelete
  15. làm sao có con người chăm chỉ đến thế , hở CUNG CHỦ ĐẠI NHÂN^^
    vừa chăm viết(chăm đánh máy:)), vừa chăm vẽ, vừa chăm . . .
    quảng cáo hehe
    ờ mà đừng nói cái ava lại là nường vẽ đấy nhá, nhìn giống hình thật thía mà >"<?

    ReplyDelete
  16. *ôm mặt* nửa thế kỷ rồi mới có người khen mình chăm :v
    ava này ta chôm chỉa chứ ta mà vẽ đc vậy thì tốt quá ^^"

    ReplyDelete
  17. Hình ảnh cuối cùng của Nhạc Phong và Đường2 đều là đang hút thuốc đầy tâm sự, mong hai bạn sớm đến vơi nhau.
    Nàng chọn ngày come back đẹp quá nha, độc giả đang sục sôi chờ đợi đây. Tks nàng

    ReplyDelete
  18. Úi cha cứ tưởng mai mới có chương mới. Hạnh phúc~ing. Thanks LM. Tò mò về thân thế ĐĐ quá, k biết ĐĐ thoát nạn như thế nào.

    ReplyDelete
  19. Đầu ngày mới mon men vào nhà ss xem có truyện đọc k, ai ngờ hí hí
    Hóng phần 2 của ss

    ReplyDelete
  20. Hôm qua mới nhảy hố, đọc trang đầu xong không nhịn được đọc một lèo đến hết quyển 1 luôn :"> Vô cùng khâm phục nàng đào hố này luôn ý, khó edit dã man xD

    Không biết lúc gặp lại hai ông bà có tẩn nhau trận nữa không nhỉ? Dễ lắm ;)) Hi vọng ông Phong đứt với con mụ Miêu Miêu nhanh nhanh cho tôi nhờ, người đâu mà còn dễ vỡ hơn thủy tinh X-(

    ReplyDelete
  21. Đánh là đánh thế nào, còn ôm nhau ấy chứ =))

    ReplyDelete
  22. AAAAA hết quyển 1 r.... mong ở quyển 2 anh phong và chị đường đường sẽ có nhiều tiến triển hơn.... thấy 2 người cứ như oan gia ấy... gây gổ suốt ngày......:D xem chuyện thấy ghét mụ miêu miêu sao ấy, cứ như bông hoa trong nhà kính cần người bảo vệ ấy, đỏng đánh quá đáng!!!!!!!
    p/s: chị edit truyện nhanh ghê á, ngày nào e cũng ghé qua hóng hết..^^

    ReplyDelete
  23. Ho dau tien lap xong, cho em dao ho moi chi lai tiep tuc nhay xuong ha! Cuoi cung DD nha ta moi ngoi len, lam anh Phong minh tuc chet di! Thanks em nhieu!

    ReplyDelete
  24. Vay la da xong mot cuon rui, gio moi thsy DD lo mat ra, anh Phong ma gap tuc chet duoc a! Hong cuon hai cua em! Thanks nhieu!

    ReplyDelete
  25. Ôm chặt đấy cho dễ đánh? =)))) gì chứ cái mặt Nhạc Phong thì quả ôm này nghe có mùi lừa tình ;))

    ReplyDelete
  26. Canh giờ sang ngày mới, biết đâu ss tung truyện để đọc :)) sắp sang ngày 10 rồi hí hí

    ReplyDelete
  27. Ừ, tranh thủ làm nhanh kẻo mọi người chạy hết thì buồn lắm em ạ ^^"

    ReplyDelete
  28. truyen hay lam ,lau lam roi moi doc dc mot truyen vua hoi hop,vua lang man va hai huoc nua,doi thoai cua may ong anh nay doc cuoi dau ca bung,mac du tinh tiet co nhiu cho hoi k hop ly,nhung noi chug la van rat loi cuon,sr vi dt k co.tieng viet, thanks ban linh vi da kiem ra va edit nha

    ReplyDelete
  29. truyện hay quá, đọc một mạch không dừng được, tks editor

    ReplyDelete
  30. Rat hay va hap dan,cam on b da dich truyen
    Minh se tiep tuc doc quyen 2 luon bay gio

    ReplyDelete
  31. đêm hôm đọc xong q 1 mà thấy rất phấn khích. Thanks bạn edit nha ^^. Tr rất hấp dẫn, mình thích tính cách của nữ 9, thực sự là đặt cùng với cái cô Miêu Miêu j đó thật đúng là chênh lệch rõ ràng (cãi nhau với bạn trai rồi đem hôm vác vali giận dỗi bỏ đi? Tưởng đây là Bắc Kinh chắc - thật đúng là cô công chúa đc nâng niu điển hỉnh >"<).
    Hiện giờ rất tờ mò về tuổi và nghề nghiệp của Đường Đường? Không thì cô ấy lấy đâu ra tiền để đi nhỉ? Còn chiếc chuông gió - nguyên nhân mình nhảy hố nữa ;), cô ấy biết bí mật của nó??? Haizz, tâm trạng đang lên cao, định viết thêm nhưng mà sợ bị coi là spam :v.
    Mình đọc tiếp đây, thanks lần nữa nha :-*

    ReplyDelete
  32. Cứ thế mà kết thúc =(( tác giả đùa e à TT Còn tưởng được đọc mấy màn kungfu, r nguyên nhân các kiểu >.< aigoo

    ReplyDelete
  33. Ố! Tưởng phải chật vật ắm cơ, hóa ra là Đ Đ tự về gom đồ?

    ReplyDelete
  34. Mà nghe có vẻ bông hồng nhà kính vẫn sẽ tiếp tục lên sàn

    ReplyDelete
  35. Chào bạn, truyện hay quá tàu ngầm giờ hết Q1 mới ngoi lên :v nghe review bên nhà bạn summerbreeze truyện rất cuốn hút, có yếu tố kinh dị mới mò sang xem thử. Bây giờ mới thấy không đọc hối hận :v Phấn khích không ngủ được này :v
    Mình thích cách bạn edit lắm. Với cả một số nhà khác, đang đọc đến đoạn căng thẳng hay đau thương tự dưng xuất hiện dòng cmt của bạn editor khiến mình tụt cả cảm xúc ._. :v Bạn toàn cmt cuối truyện thôi, lại còn hài hước nữa chứ, mình rất thích :v
    Nói chung là sẽ ngồi cày phê phởn ở nhà bạn dài…
    À cho mình đóng góp ý kiến cái, mình diễn đạt hơi tệ ._. Trong truyện có câu thơ nào ngoài chú thích tên tác giả tác phẩm bạn có thể đưa luôn cả bài thơ vào không? Nhiều lần đọc truyện nhà khác mình cũng google thần trưởng mà chả thấy ._.

    ReplyDelete
  36. Cám ơn b đã ủng hộ và góp ý. Về phần chú thích thơ thẩn, nếu là thơ hay, có liên quan mật thiết đến tình tiết tr thì m sẽ diễn giải cụ thể. Còn nếu nó ko ảnh hưởng đến tr lắm thì m cũng chỉ chú thích qua thôi, cho vào sẽ loãng tr ^^.

    ReplyDelete
  37. xong quyển 1 rồi. cảm ơn bạn editor nhìu nhìu

    ReplyDelete
  38. đọc 1 mạch hết quyển 1 mới cmt cho bạn vì truyện quá hay :3 phải nói tính cách Đường Đường mình rất thích, nội dung truyện cực hay, gây trí tò mò :3 ủng hộ bạn làm hết bộ này nhaaaaaaa :3

    ReplyDelete
  39. Mình đọc một lèo hết quyển 1, nhiều lúc cũng hơi lạnh gáy. Mong chờ giây phút Đường Đường gặp lại Phong Nhạc quá.^^ Cám ơn bạn đã dịch quá hay và mượt!! :x

    ReplyDelete
  40. ồ sao mình ấn cám ơn bạn :-*

    ReplyDelete
  41. yeah, đọc 1 lèo hết quyển 1, mà sang quyển 2, e sẽ chăm chỉ ủng hộ c, nhưng mà chắc cách chương thôi. hic, nhìn cột gào rú mà 1 dọc của e, e nhìn cũng thấy thẹn ah TT.TT. thank c đã edit 1 truyện thật hay ah

    ReplyDelete
  42. c.ơn chủ nhà đã edit ạ...e đọc 1 hơi nguyên 1 quyển :3..quá hấp dẫn

    ReplyDelete
  43. truyện hay vãiiiiiiiiii ý ạ, :D cảm ơn editor ạ ~~ =))))))))

    ReplyDelete
  44. Đọc một lèo hết quyển 1 mới chạy xuống comt, ta nói hay vô cùng. Thanks chủ nhà nhiều vì đã edit truyện này. Ủng hộ truyện
    Người qua đường

    ReplyDelete
  45. haiz...đọc một lèo hết quyển 1, 5h sáng, tính là đọc xong quyển 1 rồi đi ngủ mà tình hình này bỏ ko đc rồi :D

    ReplyDelete
  46. ôi.thế là hoàn quyển 1 rồi. bắt đầu quyển hai thôi.

    ReplyDelete
  47. tốc độ con rùa bò, cuối cùng cũng hết quyển 1, cảm ơn nàng đã edit bộ này.

    ReplyDelete
  48. Co don qua, toi nghiep Duong Duong, tu nhien doc doan tu su cua Duong Duong, mi mat minh nong han len...

    ReplyDelete
  49. tung bông, tung bông. chúc mừng, quyển một xong rồi!!!!!!!!!!!! thanks tỷ

    ReplyDelete
  50. Hắc hắc.Mình coi xong 1 quyển rồi mới cmt. Chủ nhà k trách chứ.
    Truyện hay lắm, hợp gu mình ghê. Bắt đầu lót gạch xây nhà ở đây luôn.
    Tò mò k chịu được, rốt cuộc Đường tỷ là thầbln thánh phương nào a.
    cơ mà tia cp tiểu Phong Phong - Đường Đường r nhá
    Ps: cả lão thần côn:))))
    Cảm cơ chủ nhà đã đào lên bộ này.Mình mỏi mòn hóng chương

    ReplyDelete
  51. Mình có chỗ đọc tập 4 này, đọc tập 1,2 thấy hay quá nhưng xem trả lời của chủ nhà quyết định ko xin pass nữa, chờ chỗ nào dịch thì đọc. Các bạn vào google gõ "hien dai oan khi chang linh" của trang tàng thư viện nhá. Tải file word về đọc. Truyện dịch ko mượt như của chủ nhà, nếu ko nói là khó hiểu, nhưng với người ko biết tìm đâu được tập 4 như mình thế là quá đủ. Các bạn có thể thử nhá. Cám ơn các bạn đã dịch truyện cho bọn mình đọc.

    ReplyDelete
  52. Truyện hay lắm chị ơi,không liên quan chứ nhân vật là Đường Đường và Nhạc Phong cứ làm e nghĩ đến Đường Yên vs Lý Dịch Phong,hehe

    ReplyDelete
  53. thanksssss :))) hức giờ mới xong!!!

    ReplyDelete
  54. Vậy là một quyển đã kết thúc chặng đường dài mới mở ra được một chút thôi, cảm ơn chị Linh đã edit bộ này nhé. Thật ra em đãđọc xong quyển 3 hơn cả tháng trước r mà ko biết comment thế nào giờ đã đc chỉ dẫn em mò lên nhà và đọc lại xem như tìm lại kí ức ngày nào. Tuy ko còn vẹn nguyên như xưa nhưng vẫn còn đọng lại là hình ảnh Đường Đường-cô gái đáng yêu kiên cường và mạnh mẽ. Ấn tượng về nhân vật này nhiều nha.
    Tên rất hay, thât ngọt ngào mềm mại .xuất hiện mấy chương đầu đầy bí ẩn lại trầm lặng nhưng có bí mật thân phận thật bi thương. Cô lưu lạc vô định với thái độ thật khiến ng khác phát cáu, cái gì cũng làm một mình sợ cũng ko dám nói, luôn nghĩ mình bị chán ghét nên chẳng hề kêu la. Nỗi niềm chất chồng vậy mà vẫn lo ng khác bị liên lụy nhưng ko phải nàng vĩ
    đại và trở nên hư cấu Đường Đường cũng biết tủi thân cũng chịu thua và bất lực, vui khi Nhạc Phong bị làm cho khốn đốn. Lúc cô anh hùng tay ko chống giặc khi lại cô đơn lạc lõng giữa đời. Cô chân thật sống động hiện lên tìm con đường cho cô và cả cho tôi. Về phần Nhạc Phong anh xuất hiện là lãng tử là phong lưu hay thích giúp đỡ ng khác. Nói anh vô tình hay nặng tình cũng đúng thôi. Phải vô tình mới đuổi Đường Đường đi khi biết cô có rắc rối còn vô tình lại cứng đầu phải về với Miêu Miêu dù anh em ngăn cản khuyên nhủ hết lòng. Vậy mà ai nỡ trách anh đâu, vì anh vẫn tình cảm đáng yêu. Xung đột với Đường Đường nhưng lại dành cho cô cái ôm ấm áp, la mắng lo lắng cô đi mà ko liên lạc thông báo, lúc lại sỉ vả cô ko lưu tên anh để rồi thương cảm cho cô gái bé nhỏ yếu ớt, anh đã hối hận dằn vặt tột cùng khi để cô gái mình mới quen biết bị mất đi ngay trước mắt. Ôi hai con ng có trái ngược nhưng vẫn đồng điệu này mong họ đến dc với nhau có dc cái kết viên mãn. Đọc từng chương như bóc hành vậy từng lớp từng lớp khoé mắt thêm cay bên cạnh đó còn học được nhiều triết lý rất đúng.
    Đó là cảm nhận của e với nhân vật tất nhiên những nhân vật phụ cũng góp công làm nên truyện mà e đuối quá hết đánh nổi r, cái điện thoại quá điên r nên dừng ở đây thôi. Cuối cùng cảm ơn chị Linh lần nữa vì chị đã mang đến bộ truyện này, yêu chịịịịịịị.😘😚😙😗💕💖💝💞💟(* hoa lá hẹ gì gì tung lên hết*). À còn cảm ơn những ai đã đọc hết bài lê thê sướt mướt như ngôn tình này các bạn thật tuyệt vời( vẫy khăn tay hoa lệ~~~/).

    ReplyDelete
  55. Cám ơn em nhé, mấy ngày nay đọc cmt của em thấy rất vui (vì dạo này lười quá nên các bạn í bỏ chị đi hết rồi), mong em tiếp tục theo dõi và ủng hộ cho truyện ha.

    ReplyDelete
  56. (* Rưng rưng nước mắt*) sắp tới em thi cử nhiều ko biết ghé nhà thường xuyên được ko aaaaa truyện dồn nhiều chương mà ko đọc hết nhìn ức chế kinh khủng. Thấy chị cũng im lặng kha khá thời gian dù sao cũng giữ sức khoẻ nha chị chúc chị vui.

    ReplyDelete
  57. Kaí p " dung lam " cảm nhận của p đối vs nhân vật rất tốt ak nka mình cũg đong tình zs p minh mới đọc truyện này gân ây truyện này lèm mình rất rất thích có chuong minh đọc những hai lần lun cảm thay đọc rồi rồi lại đọc nữa vẫn hk hề chan phải cong nhận chị linh tài phết kiếm ra bộ truyen nay hay kinh khủng <3 <3 <3 cki nkiu nkiu ạ

    ReplyDelete
  58. Hazz hinh nhu toc độ đoc cua minh hoi bi chậm í hai ngay roi ma mới co đọc có ngần này tkôi kệ đọc càng chậm càng thấm thía ekek

    ReplyDelete
  59. Đọc một lèo hết quyển 1 luôn, truyện hay quá, cảm ơn bạn nhé!

    ReplyDelete
  60. Không thích nam chính, dây dưa không dứt khoát gì hết,lại còn thích lo chuyện bao đồng
    Cảm ơn bạn,dịch rất mượt,mặc dù không thích nam chính nhưng vẫnđọc vì văn mượt

    ReplyDelete
  61. Quyển 1 đã kết thúc. Đường Đường thoát bằng cách nào mình đợi quyển 2 giải đáp. Cảm ơn bạn nhiều :)

    ReplyDelete

Post a Comment