[Ngoại truyên 5] Ngự Phật - Hết

Ngự Phật


O Trích Thần


Edit by Linhmaroon


nguphat



Ngoại truyện 5


“Này, ngươi nói xem, nơi đây có trở thành đất chôn xương của chúng ta không?” Liếc nhìn lại cánh rừng rậm phảng phất như vô biên vô tận, Khổng Uyên cả người đầy thương tích tựa vào một gốc cây cổ thụ, nghiêng đầu nói với Phong Biệt Tình.


Phong Biệt Tình khoanh chân ngồi dưới đất, nhắm mắt, dường như cũng chẳng định trả lời.


“Thật ra thì chết ở đây cũng tốt.” Khổng Uyên nheo mắt, nhìn từng vệt nắng lốm đốm xuyên qua tán cây rậm rạp chiếu lên mặt đất, có lẽ nói ra sẽ chẳng ai tin, nhưng nguyện vọng của hắn là chết một cách yên lặng, tốt nhất là không để ai biết.


Phong Biệt Tình vẫn không nói gì, chỉ móc trong ngực ra một con dao, cắm thật mạnh xuống đất. Khổng Uyên gãi gãi mũi cười cười, không nhắc đến chuyện này nữa.


Từ sau khi Tiểu Vũ chết, hắn đã tưởng sẽ không còn ai, không có gì có thể trở thành động lực cho hắn được nữa.


Báo thù đối với hắn mà nói, mơ hồ như vậy, đến lúc này hắn mới hiểu, mình rốt cuộc nhỏ bé đến mức nào, nếu không phải gặp được Phong Biệt Tình, chắc hắn đã chết theo Tiểu Vũ. Lúc Tiểu Vũ chết, ngay cả hài cốt cũng không sót lại, tộc Phượng Hoàng lửa vốn có thể tái sinh trong dục hỏa, nhưng kẻ ra tay thậm chí còn không cho Tiểu Vũ một cơ hội, như thế chỉ khiến hắn tuyệt vọng hơn, hắn hy vọng người chết ngày hôm đó là chính bản thân mình chứ không phải là thê tử và đứa con còn chưa ra đời biết bao.


Lúc Phong Biệt Tình tìm được hắn, hắn đã quỳ trước mộ của Tiểu Vũ chừng nửa tháng, khi ấy, hắn suy yếu đến mức gió thổi cũng bay, thật sự chỉ muốn cứ thế mà chết đi, kết quả Phong Biệt Tình đánh ngất hắn, khiêng hắn về.


Sau đó, trong một khoảng thời gian rất dài, Phong Biệt Tình gần như một tấc không rời canh giữ bên cạnh hắn, mặc dù hắn là người vô cùng lãnh khốc, nhưng lại vô cùng tinh tế. Quan tâm đến người khác từ trước đến giờ đều dùng cách của mình theo cái kiểu không cho phép cự tuyệt.


Bởi vì cái chết bi thảm của Tiểu Vũ mà ma tính trong cơ thể hắn không tài nào khống chế, hắn rất tự nhiên sa vào Ma đạo. Thực ra quen biết lâu với Phong Biệt Tình, hắn cũng thấy Ma Tu không đáng sợ mấy, chẳng qua là phương thức tu luyện của mọi người khác biệt, tín ngưỡng khác biệt mà thôi.


Bọn họ cùng nhau tu luyện, cùng nhau phi thăng đến Ma Giới, cùng nhau xông xáo ở Ma Giới.


Khi mới đến Ma Giới, người mới bao giờ cũng bị lấn áp, có khi người khác ngứa mắt ngươi cũng có thể đánh ngươi một trận. Có lẽ vận may của hai người bọn họ không tốt, những chuyện như vậy gặp phải không chỉ một lần.


Hắn vẫn cảm thấy Phong Biệt Tình có cái mặt rất thu hút kẻ thù, hiềm nỗi lúc hắn cười trông còn khó coi hơn khóc, cho nên vẫn là mặt lạnh tu hút kẻ thù thì hơn.


Cứ thế, một đường giết chóc, không biết bao nhiêu lần, đến lúc hắn cho là mình sẽ chết, cuối cùng cũng được giải thoát. Phong Biệt Tình lại hết lần này đến lần khác lôi hắn ra từ trong đống xác chết.


Rõ ràng cả hai đều bị thương nặng, nhưng hắn lúc nào cũng ương ngạnh như vậy, hắn nói mình trời sinh đã là Ma, nhưng Khổng Uyên biết, hắn chẳng qua không muốn mình chết như vậy, chết một cách vô giá trị.


Có lẽ là bởi vì khoảng thời gian u tối ấy đã chiếm một phần quá quan trọng trong sinh mệnh, cho nên mãi đến sau này, Khổng Uyên vẫn bảo vệ bản thân vô cùng cẩn thận, cái mạng này là do Phong Biệt Tình cứu trở lại, nó đã không đơn giản chỉ thuộc về riêng mình hắn, hắn phải bảo vệ cho tốt mới được.


Bóng dáng Tiểu Vũ vẫn tồn tại trong đầu, nhưng thời gian thực sự quá tàn khốc, hắn gần như không nhớ nổi dung mạo của Tiểu Vũ, chỉ nhớ rõ những đau đớn khắc sâu vào xương tủy kia.


Cho đến khi gặp lại Hoa Liên lần nữa.


Nàng là người bạn tốt khác phái đầu tiên, cũng là duy nhất của hắn, từ lúc mới quen biết cho đến tận sau này, hắn đều cảm thấy khó mà giải thích được.


Có lẽ có một lúc nào đó, hắn đã từng động tình với nàng, dù sao cũng sớm chiều ở chung, có điều là quá mức mơ hồ, không ai đi sâu nghiềm ngẫm, cho nên chưa bắt đầu cũng không có kết thúc, thực ra như vậy là tốt nhất, bởi vì lúc gặp nhau vẫn cứ là bạn bè.


Những gì Hoa Liên nói khiến cho hắn rất kinh ngạc, bởi vì kẻ địch là nhằm về phía nàng. Có lẽ đó chính là số mệnh, hắn không thể trách bạn của mình, huống chi Hoa Liên cũng chẳng hề sai.


Hắn cho là mình sẽ không có cơ hội tận mắt nhìn thấy kẻ thù, ai ngờ người nọ lại xuất hiện ngay trước mắt hắn, bắt hắn. Một khắc kia, trong lòng Khổng Uyên chỉ có nỗi tuyệt vọng.


Mấy năm nay hắn liều mạng tu luyện, vậy mà vẫn không chịu nổi một đòn trước mặt kẻ địch, đối phương còn không liếc hắn lấy một cái, niềm tin của hắn sụp đổ trong nháy mắt, không còn dư lại một chút nào.


Nếu có người nói với ngươi, ta có thể cho ngươi sức mạnh, cho ngươi quyền thế, cho ngươi tất cả những gì ngươi mong muốn, ngươi có tin không? Khổng Uyên không tin, nhưng hắn cũng không thể cự tuyệt.


Hắn và Phong Biệt Tình cứ thế bị ném vào trong khu rừng vĩnh viễn không tìm được lối ra này, bên trong có những yêu thú họ chưa từng gặp bao giờ, cũng có những cạm bẫy không sao tưởng tượng nổi, có vô số những thứ có thể lấy mạng bọn họ.


Trong những ngày tháng vĩnh viễn không nhìn thấy được kết cục này, cho dù tâm trí hắn kiên định, vẫn không kìm được mà sinh ra sự tuyệt vọng. Nếu có một mình, có lẽ hắn căn bản không thể tiếp tục kiên trì, cũng may có Phong Biệt Tình.


Không biết hắn có suy nghĩ tương tự hay không, nhưng hắn chưa bao giờ bộc lộ ra, cũng chưa từng buông tay. Có một khoảnh khắc, chưa bao giờ Khổng Uyên cảm thấy có người ngồi bên cạnh mình lại là chuyện tốt đẹp như vậy, khiến cho hắn có lòng tin để tiếp tục sống.


Người này, bởi vì quen biết quá lâu, bất tri bất giác đã thành trụ cột tinh thần của hắn.


...


“Phong Biệt Tình, ngươi có nguyện vọng gì chưa thực hiện được sao?”


“Không có.”


“Vậy tại sao lúc ở Yêu Lâm, ngươi lại liều mạng như vậy?”


“Nếu ta chết, hắn nhất định sẽ chết.”


Đây là đoạn đối thoại giữa Phong Biệt Tình và Ngân rất nhiều rất nhiều năm sau.


Mới đầu hắn chọn Phong Biệt Tình làm người thừa kế hậu đại của Yêu tộc, nhưng Tiểu Hồ Ly cứ bắt hắn phải lấy thêm cả Khổng Uyên. Mới đầu hắn cũng không hiểu, đến giờ mới hiểu một chút.


Quan hệ giữa hai người đó không hề liên quan đến tình yêu, mặc dù trong cái nhìn của người khác, bọn họ quá mức thân mật, nhưng trong mắt hắn, nhiều nhất cũng chỉ là sưởi ấm lẫn nhau mà thôi. Rồi sau đó cũng chỉ có đối phương mới có thể khiến cho mình ấm áp, cho nên không thể nào tách rời.


Hai người bọn họ đều yếu ớt, nhưng chỉ cần một người còn chiến đấu, người còn lại cũng sẽ không ngã xuống, cho nên, khi bọn họ ở bên nhau, không gì có thể phá vỡ.


...


“Phong Biệt Tình, chắc kiếp này ta sẽ sống một mình đến hết đời mất.” Khổng Uyên ngồi xếp bằng trên ghế Yêu Vương, từ trên cao nhìn xuống vị Yêu Vương thực sự đang phê sửa đủ loại văn thư cách đó không xa.


Chẳng trách không ai chịu làm Yêu Vương, cuộc sống như thế này thật khó mà chịu nổi. Giờ đến yêu tinh cũng học đòi tố cáo, mẹ chồng của Hoa Liên quả thật quá đáng sợ, vậy mà lại nghĩ ra cái trò đó, làm cho lão Đại các giới đều bãi công hết.


“Ừ.” Phong Biệt Tình phóng bút như bay, đầu cũng chẳng ngẩng lên. Mấy năm nay tu thân dưỡng tính, đại khái là do xem nhiều văn thư nên cũng khiến cho khí chất lạnh lẽo trên con người hắn dần tiêu tán, hoặc có lẽ chỉ có Khổng Uyên cảm thấy vậy.


“Ngươi cũng chẳng có ai thèm.” Tư tưởng của Yêu tộc cũng không được bình thường cho lắm, hoặc có lẽ, bọn họ cảm thấy Yêu Vương đời trước thích đàn ông, cho nên vị Yêu Vương kế nhiệm này cũng sẽ thích đàn ông, thế là không biết từ khi nào, đám yêu tinh kia đã gọi hắn là Yêu Hậu?!


Vốn còn định tìm cho Phong Biệt Tình một cô vợ, nhưng hiện giờ bên trong Lục đạo, không ai không biết Yêu Hậu của Yêu tộc là một người đàn ông. Rốt cuộc là do kẻ nào tung tin, thật là đáng chết!


“Hừ.”


“Chẳng lẽ cả đời này chúng ta cứ như vậy?” Cứ cảm thấy có chút không cam lòng.


“Như vậy rất ổn.” Phong Biệt Tình đặt bút xuống, tổng kết.


Khổng Uyên nghiêng đầu suy tư, cũng đúng, không có gì không ổn.



--- Hết ---


*** Aw, cuối cùng mình cũng kìm nén được đến giờ để phun ra câu này: “Yes, các bạn đoán trúng rồi đó, anh Uyên và anh Tình đã bị tác giả ship couple!!!!”

Thật sảng khoái ~~ ***

 

Comments

  1. Thế là đứt cái fic viết dở ọ_ọ chủ nhà xấu tính, biết mà k nói

    ReplyDelete
  2. hức.. hai anh lại làm bạn già vs nhau sao.... đau lòng chết mất thôi.... kiếm ai đó nhảy vào làm 3P đây.....

    ReplyDelete
  3. Em thật sự rất bàng hoàng. Rõ 2 lão thẳng tưng tại sao giờ phút này lại cong vẹo thế kia? Ko chấp nhận nổi

    ReplyDelete
  4. chả lẽ fic của nàng.... ờ đó

    ReplyDelete
  5. Địa cầu xưa nay vẫn bị hủ nữ công chiếm ~~~

    ReplyDelete
  6. Tóm lại dù thẳng đến mấy tác giả thích cong thì vẫn cong như thường :v

    ReplyDelete
  7. cho nên vẫn là mặt lạnh [tu] hút kẻ thù thì hơn. --> thu

    chèn ơi đoạn tụ a ... cái gì mà không phải tình iu, chỉ là sưởi ấm cho nhau mà thôi . Ngụy biện ... hết sức ngụy biện. T T thật tội nghiệp Hoa Liên và tiểu Vũ.Trời ơi sao tác giả lại viết như vậy, hỏng hết hình tượng si tình của Phong biệt tình mất rồi. Còn đâu một Khổng Uyên ngổ ngáo, nham hiểm nữa. ....huhuhu

    ReplyDelete
  8. Hai bạn thành đôi thật ư, có chút ấm áp nhưng cũng có chút tiếc nuối.
    Cám ơn bạn

    ReplyDelete
  9. rõ ràng là ko có cong vs thẳng ở đây nhá...2 anh chỉ là giao luu tinh thần ... ko có cái kia kia... 2 anh chỉ đơn thuần sưởi ấm cho nhau thui mà ...tỉnh hết lại đi.... hu hu 2 anh êu của em

    ReplyDelete
  10. =)) tác giả là hủ nữ... nén bi thương đi nàng :-<

    ReplyDelete
  11. ờ...bạn linh ma roon.... hỏi tẹo...ngày xưa hình như bạn thường lên cái wed phongtranh.truyentranh.com của tủ sách mini phải ko hè.... m nhớ máng máng ko phải thì thui nhá

    ReplyDelete
  12. à chắc bạn nhầm mình với anh Linh Marooned, mình chỉ hoạt động bên thanhdiamanga với vncomicfarm thôi :)))

    ReplyDelete
  13. uh...trang này lâu lắm rùi...nó die đc khoảng 3_ năm rùi...thanhdiamanga thì mới hơn....

    ReplyDelete
  14. ừ, hồi mình biết trang đó thì nó đã sắp ngỏm rồi ^^" cũng có đăng kí nhưng mà là tên khác

    ReplyDelete
  15. ôi tụ nhiên nhớ thời thanh xuân suốt ngày gặm bút chì vẽ rờ rờ...mỹ nam mỹ nữ...bây h gánh nặng gạo thịt đè cái rầm tụt hết cảm xúc vẽ vời....
    .
    già rùi..ko chí hướng...khi tráng đó die m cũng nhác...thánh dia cũng có acc nhưng mà bạn bè ko có mấy nựa nên cũng nghỉ lun

    ReplyDelete
  16. ~~ ừm h tiền đè thì chả còn gì hết :-,

    ReplyDelete
  17. hif~~~ m có phải là học khối vẽ đâu...thích đọc truyện nên vẽ lung tung ấy mà.... nên sở thích thì mong manh dễ vỡ trước sức mạnh cơm áo gạo xèng lắm

    ReplyDelete
  18. Sảng khoái quá chừng luôn, cơ mà mấy ảnh tiến thêm chút nữa là càng viên mãn. LMR, nàng đã vất vả rồi =]]

    ReplyDelete
  19. Kết thúc của Khổng Uyên và Phong Biệt Tình làm mình thấy hụt hẫng, 2 người đó dường như chịu đau khổ nhiều hơn là được hưởng hạnh phúc. Aizzzzzzzzz
    Cuối cùng truyện cũng đã kết thúc rồi. Cảm ơn chủ nhà nhiều nha ! ^^

    ReplyDelete
  20. Hix hix, cuối cùng cũng trọn vẹn cái quyển này rồi :)). Dù sao 2 anh í vẫn khỏe mạnh là mừng rồi :) vì 2 anh í đã chịu nhiều đau khổ dù 1 anh luôn là mặt than, 1 anh luôn cứ "cà chớn". Cảm ơn nàng Linh nhé, moah moah :*

    ReplyDelete
  21. có lẽ nào ? có lẽ nào lại thế chứ Uyên ới? khụ khụ, anh làm tôi đau nhòng rồi đó anh Linh.

    ReplyDelete
  22. ~.~ cái gì cũng thế thôi trc bạn mình cứ khuyên đam mê thì cứ mang đam mê mà đi kiếm tiền mà cứ thấy sao ý :(

    ReplyDelete
  23. kkkkkkkkkkkk.k muon cai ket nay dau!:((

    ReplyDelete
  24. Tại tác giả chớ tôi có tội tình gì? Tôi đã cảnh báo trước rồi mà.

    ReplyDelete
  25. Cứ cái gì dính đến tiền là biến chất hết.

    ReplyDelete
  26. ~^^~ thì đam mê cứ đam mê nhưng ko ăn ko uống thì đam mê kiểu gì :(

    ReplyDelete
  27. :( nhìn thấy chữ hết của bạn mà đau lòng! nói thật lòng là sau dư âm của Ngự phật, mình bị lâm vào tình trạng "lãnh cảm", tạm thời chưa tiếp thu được bộ nào khác nữa! bắt đền luôn! :( kỷ lục là mấy ngày rồi mình chưa động tiếp vào bộ truyện nào khác! không biết sao nữa!!! :(
    - đọc chương này: hai người số khổ sưởi ấm cho nhau cũng tốt! nhưng vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó....

    ReplyDelete
  28. May quá, nhà em ko có tộc nhân nào của giới hủ. ss có phải tộc ấy ko đấy?

    ReplyDelete
  29. thật là đau lòng :( mặc dù biết sớm muộn j truyện cũng sẽ kết thúc, cơ mà đến lúc nó thực sự kết thúc vẫn cảm thấy đau lòng :v thanks again vì các bạn đã edit truyện. good job :)

    ReplyDelete
  30. @@ ta đã nghi nghi kết quả này mà =='
    hức, tư tưởng hủ nữ lan tràn khắp mọi nơi rồi =='
    mà chết cười cái mặt gây thù chuốc oán của PBT =)))))))))))))

    ReplyDelete
  31. Truyện hoàn rồi . Chúc mừng nàng nha. Nhưng ko còn để đọc nên buồn quá. Huhu. Nàng tính làm bộ nào nữa ko .

    ReplyDelete
  32. Cửuvỹ Hồng HồlyOctober 2, 2013 at 7:04 AM

    *ngất* ràu,1 cặp toẹt vời đã bị tgiả cho ra đời =.,= K có ng này,ng kia k sốg đk,thế mà bảo k liên qan đến t.y thì có ma ms tin,ah mà ma chưa chắc đã tin =)) Chúc mừg 2 a *tung hoa*
    p/s: mng đoán xem ai là công,ai là thụ??? :3

    ReplyDelete
  33. Không phải chứ, binh đoàn hủ đã tràn sang đây rồi sao? *thẫn thờ*

    Hoàn rồi, chúc mừng nàng nha, số chương khổng lồ như vậy, ai da, thật là ngưỡng mộ mà.

    ReplyDelete
  34. mồ hôi xương máu cả đó :))))

    ReplyDelete
  35. Rõ thế rồi còn gì, anh Uyên là Yêu Hậu đấy thôi :)))

    ReplyDelete
  36. Mình vẫn chưa quyết được bạn ạ, khi nào có sẽ thông báo với mọi người ^^

    ReplyDelete
  37. Thực ra có một mình tớ thôi, nhưng mà coi như tớ nhận gấp ba lời động viên vậy, cám ơn bạn nhớ :)))

    ReplyDelete
  38. Ừ, mình cũng thấy hẫng hẫng làm sao ấy, nhưng mà tác giả đã chốt bút rồi, đành chấp nhận thôi.
    Mòa bắt đền mình là xao ~~~~~ mình nào có tội tình chi ~~~~

    ReplyDelete
  39. thì đó, đọc bộ này xong mình bị lãnh cảm với các bộ khác, cứ quanh quẩn bộ này với Mạc ca thôi! nguyên nhân tại đâu! :(

    ReplyDelete
  40. thanks nang nhe!
    aiza, Ngu phat da that su end rui a...tiec qua di...cai ngoai truyen thu 5 nay minh cuc ky, cuc ky, cuc ky khong thich...hinh tuong anh PBT vs KU trong long minh bi pha hong rui!

    ReplyDelete
  41. Chúc mừng nhà nàg nha, cuối cùg tr cũg thực sự hoàn rồi *tung bông* đọc xog rồi ta cảm thấy thế nào ấy mấy bữa nay cứ lượn lờ đọc đi đọc lại bộ này suốt, có tiếc nuối có hụt hẫng nhưg cảm jác rất vui :') ôm hi vọg zà mog chờ nhà nàg sẽ có thêm dự án bộ huyền huyễn nào jog jog vậy nữa >__<

    ReplyDelete
  42. Ầy, sau khi làm xong bộ này ta cũng bị đóng khung nghiêm trọng, đọc bộ HH nào cũng phải so với bộ này, thành thử khó mà chọn được quyển nào mới ^^", chắc ta sẽ đổi tông sang điền văn hay cung đấu quân nhân gì đấy :D

    ReplyDelete
  43. hem phải tại mình đâu nhoa *huýt sáo*

    ReplyDelete
  44. Cửuvỹ Hồng HồlyOctober 4, 2013 at 7:56 PM

    E ủng hộ quân nhân =o= *múa múa*

    ReplyDelete
  45. Cửuvỹ Hồng HồlyOctober 4, 2013 at 7:57 PM

    Mà e xem comt hoài,xem comt mãi,sao k có ai ủng hộ 2 a như e???? *há hốc*

    ReplyDelete
  46. Vì không ai nỡ bẻ cong 2 ng đàn ông tuyệt vời thế em ạ (trừ bà tg hủ hóa) :v

    ReplyDelete
  47. *chấm chấm nước mắt* sau 3 ngày vật vã mình đã cày xong gần 200 chương truyện. Có hơi chậm 1 chút nhưng nguyên nhân chủ yếu là mình phải đấu tranh tinh thần vô cùng ác liệt, sự thể là ngày trước hôm mình đi thi thì mình mò ra truyện này, học hay không học, đó là cả một vấn đề. Cuối cùng thì tình yêu với đống truyện đã chiến thắng, mình bỏ bê bài vở để đi đọc truyện ;____; may mà làm bài cũng không đến nỗi nào, nếu k chắc mình chả bò vào nhà nường nữa đâu. Túm váy lại là truyện hay, edit mượt, thứ nữa là editor cư tê =))~ Cảm ơn nường *gửi đến nường muôn vàn nụ hun :**********

    ReplyDelete
  48. Nghe quá trình đấu tranh đọc truyện của nàng mà ta cũng thấy toát mồ hôi ^^", cám ơn bạn đã ủng hộ nhé ^^ mong là kết quả thi của bạn sẽ thật là HE nếu không thì mình sẽ thành tội nhân thiên cổ mất :v

    ReplyDelete
  49. không biêt tên thiên doanh kia kết cục ra sao nhỉ? sao không thấy nhắc tới??????????

    ReplyDelete
  50. may mà cũng không tệ, nên lại *nhắm mắt bịt mũi* nhảy nốt mấy hố còn lại của nhà nường thui =))

    ReplyDelete
  51. :"> xấu hổ ghê :"> đọc xong 1 mạch mới cm :">
    cảm ơn nàng đã edit trn này :***
    cực mog ngóng Bán kiếp tiểu tiên :">

    ReplyDelete
  52. Thực sự mình rất kết phiến ngoại này. Couple rất chi toẹt vời. Cảm ơn bạn đã dịch chuyện này.
    Nếu có mong muốn đọc xong truyện này là gì, thì mình rất mong tg viết thêm cuộc đời của 2 ông anh này.hihi

    ReplyDelete
  53. đọc cái ngoại truyện xong mà ta cười muốn đứt ruột, phong ca lạnh lùng cùng với khổng tước bảnh chọe đoạn tụ, thiệt tình đoán hổng có ra nga, nhưng mà theo ta thấy đoạn tụ thật là hợp lí, ngoài hoa liên tỷ ra phong ca không muốn yêu một nữ nhân nào khác (ta nghĩ vậy), ngoài tiểu vũ ra khổng uyên cũng chẳng thể và cũng không muốn yêu ai khác nữa, cho nên khi đọc đến đoạn đối thoại kinh điển của phong biệt tình và ngân thì trong đầu liền xuất hiện câu nói " rồi, xong, hiểu luôn", ủng hộ hai anh đoạn tụ bên nhau quấn quýt không rời, à quên nói với chủ nhà, nàng ơi ta cũng gần gần giống hủ nữ,nên ta thích câu nàng nói "địa cầu xưa nay vẫn bị hủ nữ công chiếm", cám ơn nàng đã edit truyện, nàng vất vả rồi, cố lên nàng nhé, ủng hộ nhà nàng hết mình, mặc dù ta bị bệnh "tàu ngầm" thâm niên, nhưng luôn cố gắng chữa bệnh ngoi lên để cám ơn và cổ vũ nàng...hóng những truyện sau của nàng..

    ReplyDelete
  54. Hì, cám ơn bạn nhé,tuy là ta không thích 2 anh ship với nhau cho lắm, nhưng cũng may là tác giả để lơ lửng chứ không có "toẹt" ra :))

    ReplyDelete
  55. ơ, có lẽ ta nói chuyện không khéo cho lắm, nếu như suy nghĩ của ta khiến nàng không vui thì ta xin lỗi nha, ta không biết là nàng không thích, ta sẽ rút kinh nghiệm, lần sau khi cmt sẽ cẩn thận hơn, nếu như ta cmt không tốt nàng cứ nói nha, vì thật sự ta không khéo nói năng chút nào cả hihi

    ReplyDelete
  56. Có gì đâu, mỗi người 1 ý thích mà, ai lại đi cấm đoán áp đặt cho người khác chứ, mình không để ý chuyện đấy đâu :v

    ReplyDelete
  57. hi, nhưng ta cảm thấy vẫn nên nói xin lỗi, nàng không để ý thì tốt rồi, ta sợ nhất là khiến người khác phật ý, tiếp tục ủng hộ truyện nhà nàng, chai zô nàng nhé...

    ReplyDelete
  58. Đọc chùa nửa tháng nay h ms vào cảm ơn được,xin chủ nhà đừng để bụng nhé :) cảm ơn và ủng hộ hết mình <3

    ReplyDelete
  59. Tớ tớ bạn à :v
    Hai anh quá đẹp đôi, quá toẹt vời >.<~~

    ReplyDelete
  60. Cam on admin nhe. Truyen rat hay.

    ReplyDelete
  61. Ài za đọc xong cái này thì ổ đã ấm đến mưc ko muôn kêt thúc truyện tí nào ...:( có khi nao có phân 2 ko :( ta thật lòng đã mơ mấy giấc mơ liền về a mạc mà ko sao muốn tỉnh...có mẩu nào hay như ngự phật ko Ad ui ( khóc dòng)

    ReplyDelete
  62. Ss ơi.mình đọc xong Ngự Phật rồi nhưng vẫn chưa đọc xong bán kiếp tiểu tiên. Bên kia vẫn chưa có bản edit. Tự nhiên đến chương 200 cái dừng lại. Làn sao đây? Mà bạn học tiếng Trung ra hả? Bạn dịch truyện pro ghê

    ReplyDelete
  63. tks
    giờ mìh mới đọc xog truyện nhà p, giọg văn của p rất mượt cho nên mìh quyết địh mặt dầy ôm đồ ăn ở dài hạn trog ổ nhà p ^^
    dù sao tg cũg nói ko liên wan đến tìh iu, hy vọg sau này sẽ có người xứg đág với KU, PBT xuất hiện ọ___ọ . Mìh hy vọg 2 người này chỉ là p tốt, ah em tốt sinh tử chi dao thui, cũg may tg ko khẳg địh... nếu ko mìh sẽ ôm hận mà chết mất!!!! TT___TT
    tks chủ nhà fát nữa nhá! ^__^

    ReplyDelete
  64. Thank nang truyen rat hay!

    ReplyDelete
  65. truyện hay ......ơm ơm hôn hôn ed cái

    ReplyDelete

Post a Comment