[Ngoại truyện 4] Ngự Phật

Ngự Phật


O Trích Thần


Edit by Linhmaroon


nguphat



Ngoại truyện 4


Khác hẳn với Tề Hoan, quá trình mang thai của Hoa Liên không hề trải qua bất cứ sóng gió nào, bụng không bị sáng lên, cũng không phát ra âm thanh kỳ quái, hơn nữa nàng cũng sắp sinh, nếu tính ngày thì cũng giống như phụ nữ ở nhân gian, đều là mang thai mười tháng.


Mỗi lần nhìn thấy mẹ mặt đầy vui mừng nói cháu trai tương lai nhất định sẽ rất bình thường, Ân Mạc đều không nhịn được muốn nói, đối với bọn họ, một đứa bé mười tháng đã có thể sinh ra từ trong bụng, chính nó đã là không bình thường rồi.


Mặc dù đã thoát khỏi trạng thái của người phàm từ lâu, đáng tiếc Tề Hoan vẫn không quen với cuộc sống làm Thần, năm đó lúc sinh con trai đủ loại phiền toái đều tập trung lại một chỗ, bà không thể giáo dục được thằng bé này tử tế, hồi tưởng lại mới thấy bản thân làm mẹ thật thất bại.


Bà quyết định, chờ cháu trai sinh ra, nhất định sẽ phải nuôi dạy thật tử tế, nói gì cũng không thể để cho tính cách của cháu trai giống con trai được.


Ngày Hoa Liên sinh, không có núi lở đất rạn, cũng không có sét giật sấm rền, Ân Mạc còn chưa đẩy tâm trạng khẩn trương lên đến cực điểm, cửa phòng đã bị đẩy ra từ bên trong.


Người bước ra chính là sư tỷ của hắn, Kiều Xảo, trong ngực nàng còn đang ôm một bọc vải, bé con bên trong chỉ để lộ ra cái đầu xinh xinh.


“Đây là...” Ân Mạc tiến lại gần nhìn vật nhỏ bé kia, không phải là Hoa Liên vừa mới sinh ra đấy chứ? Thực ra trong suy nghĩ của Ân Mạc, hắn vẫn cảm thấy chưa biết chừng vợ mình sẽ sinh ra một hạt giống hay gì đó... Thôi được rồi, xem ra là hắn suy nghĩ nhiều.


“Con trai của đệ đó, chúc mừng đệ đã làm cha.” Kiều Xảo đặt đứa bé vào lòng Ân Mạc, nhìn động tác ôm con lóng nga lóng ngóng của hắn, không nhịn được cười khẽ.


“Sư tỷ, sao nó không khóc vậy?” Khó khăn lắm mới ôm được con, Ân Mạc bấy giờ mới cúi đầu nhìn con trai mình, trừ không khóc ra, hoàn toàn không nhận thấy bất cứ điều gì khác thường.


“Chắc là... mệt chăng?”


Cả hai đồng thời dời tầm mắt về phía đứa bé, bé con thế mà lại ngáp một cái, nhắm mắt đi ngủ luôn thật. Thế này có khoa trương quá không đây, trẻ con người ta vừa sinh ra việc đầu tiên làm chẳng phải là khóc hay sao, sao con hắn lại ngủ trước thế này?


Ân Mạc đã chịu đủ đả kích ôm lấy con trai bảo bối đang ngủ tít mít như con heo con ra cho mọi người nhìn một lượt rồi vội vàng ôm con đi tìm Hoa Liên. Hắn cảm thấy phải bàn bạc với Hoa Liên một chút, nếu không thừa dịp đang còn trẻ sinh thêm đứa nữa thì hơn, trạng thái của con trai bây giờ, thực sự khiến hắn hơi lo.


Khác với ông cụ nhà mình, Ân Mạc thực ra vẫn rất thích trẻ con, dĩ nhiên, cũng phải giới hạn với đứa con trai không khóc không ồn, ngay cả cơm cũng không cần ăn, trừ ngủ ra thì không có bất cứ ham mê gì khác này của hắn.


Mới ra đời chưa được một tháng, bé cưng chẳng những không khóc, mà ngay cả cười cũng chưa từng cười, đến ngày đầy tháng của bé, mọi người tụ tập một chỗ đặt tên cho bé con. Mặc dù Ân Mạc đi theo Tiểu Ngân đổi họ cũng được Tề Hoan đồng ý, nhưng cháu trai, nói gì thì nói cũng phải mang họ Mặc.


Mọi người nghĩ ra mấy cái tên, đều bị Tề Hoan phủ quyết, cuối cùng, bà vỗ đùi, “Đặt là Mặc Thủy (*mực nước) đi, tên rất dễ nhớ.”


Mặc Dạ: ”...”


Ân Mạc: ”...”


Mọi người: ”...”


Hoa Liên: “Ồ... đúng là rất dễ nhớ.”


...


Hai người đàn ông của Mặc gia hận không thể ôm đầu khóc rống, tại sao vợ mình lấy về, thẩm mỹ đều kỳ quái như vậy?


Không đợi hai người bọn họ phản bác, đã thấy bé con vẫn ngồi im như con búp bê trong ngực Ân Mạc đột nhiên khóc váng lên, khiến cho mọi người ngồi tại chỗ đều sợ đến mức giật mình.


“Con trai, con đói bụng hả?” Ân Mạc sờ sờ cái bụng nhỏ của con trai, vừa mới cho ăn sữa xong, bụng vẫn còn phồng lên. Mới tỉnh ngủ chưa đến một khắc đồng hồ, khẳng định cũng không phải là mệt...


Mặc Dạ suy nghĩ một chút, mở miệng, “Cháu ngoan, chúng ta không đặt là Mặc Thủy nữa, đừng khóc.”


Vừa dứt lời, nước mắt của bé con lập tức đình chỉ, đáng thương khịt khịt cái mũi nhỏ, nấc lên một tiếng.


”...”


Chà, ý kiến của ba người đàn ông nhà bọn họ trong phương diện này vẫn rất thống nhất. Tề Hoan bị hành động vừa nãy của cháu trai bảo bối đả kích quá mạnh, không buồn nhắc đến chuyện đặt tên nữa, dứt khoát mặc kệ cho con trai tự xử lý.


Cuối cùng, dưới sự cố gắng chung sức của ông cháu cha con ba người, cuối cùng tên của bé con cũng được đặt xong, Mặc Ngân (*vết mực). Mặc dù bị mọi người chê là quá tầm thường, nhưng bé con đã đồng ý rồi, cũng chẳng có cách nào khác.


Đến khi bạn nhỏ Mặc Ngân được ba tuổi, việc thích làm nhất chính là đọc sách  ngủ. Đến năm tuổi, việc thích làm nhất vẫn là đọc sách ngủ, đến bảy tuổi, bé vẫn thích nhất là đọc sách ngủ.


Hai vợ chồng có dạo còn lo con trai có bệnh gì đó không tiện nói ra, nhưng quan sát thì thấy điểm không bình thường nhất của con trai họ chính là bé rất bình thường, hơn nữa còn có chút bình thường hơi quá. Vốn thân là tiên nhân, bọn họ căn bản không cần phải ngủ, nhưng Mặc Ngân lại khác hẳn, trên cơ bản bé nghỉ ngơi như thời gian của người phàm.


Mỗi ngày trời vừa tối là đi ngủ, sáng sớm trời vừa sáng là rời giường đúng giờ, ban ngày lưu lại hai canh giờ để tu luyện, thời gian còn lại chính là ôm lấy đống sách của ông nội bé không rời mắt.


Ân Mạc cảm thấy rất sầu muộn, hắn có nghĩ sao cũng không hiểu nổi, tại sao mình lại có một đứa con trai ngoan ngoãn như vậy? Bạn nhỏ Mặc Ngân cũng rất sầu muộn, tại sao ai nhìn thấy bé cũng tỏ ra vô cùng ngạc nhiên như vậy?


“Con trai, có muốn đi cùng cha đến Long tộc chơi không, thẩm thẩm của con vừa mới sinh được một em bé rất đáng yêu đấy.” Ân Mạc gõ cửa phòng con mình, nói với cậu con trai đang mặt đầy nghiêm túc cầm một quyển sách.


Bạn nhỏ Mặc Ngân do dự một giây, quả quyết tự tuyệt, “Không muốn.”


”... Nương tử, nàng lên đi.” Ân Mạc chịu đả kích thậm tệ, nhất quyết kéo Hoa Liên tới.


“Tiểu Ngân, không phải con từng nói là thẩm thẩm rất đẹp còn gì?”


“Vâng...”


“Sau này muội muội nhà thẩm thẩm còn đẹp hơn nữa kia.”


“Dạ?”


“Có muốn sau này lúc nào cũng có thể gặp được muội muội xinh đẹp không?”
“Có.” Thẩm thẩm nhà Nghiệt Long thúc thúc rất xinh đẹp, cho nên bé vẫn rất thích đến nhà thúc thúc chơi.


“Vậy hôm nay chúng ta đến lấy muội muội về nhà được không, nếu đi trễ, có khi muội muội lại bị người khác cướp mất đấy.”


“Được.” Trả lời dứt khoát trôi chảy.


Ân Mạc đứng một bên nghe hai người nói chuyện mà đầu đầy mồ hôi lạnh, hắn chỉ muốn nói với Tiểu Nghiệt một câu, huynh đệ, ta thật có lỗi với cậu, là ta vô pháp dạy con...


Vậy nên, rất nhiều rất nhiều năm sau, khi bạn nhỏ Mặc Ngân lớn lên, việc đầu tiên hắn làm chính là cuỗm muội muội xinh đẹp nhà thẩm thẩm về nhà, tốc độ kia khiến cho ông nội và cha hắn xấu hổ vô cùng.


Tiểu Nghiệt còn chưa muốn gả con gái đi sớm như vậy, vốn định ngăn cản, kết quả đã bị một câu “lúc ấy thúc đã đồng ý gả muội muội cho con rồi” của bạn nhỏ Mặc Ngân chặn lại tất cả bất mãn.


Hắn rất muốn biết, tại sao thằng nhóc này có thể nhớ rõ được một câu hắn đã nói từ mấy ngàn năm trước, lại còn nhớ đúng trọng điểm. Hắn nuôi được đứa con gái dễ dàng lắm sao, cứ thế mà mất cả chì lẫn chài. Tại sao nhà hắn không phải con trai, nhà Ân Mạc không phải con gái, cũng nên để hắn nếm thử mùi vị may đồ cưới cho người khác chứ.


 *** Thanh niên nghiêm túc Mặc Ngân đã xuất hiện =))))), tác giả lại rải hint rồi cắp mông chạy, muốn có truyện về bạn Ngân quá ***

Comments

  1. *oa oa oa* tiểu ngân đáng iu quá~~~~~~~~~~~~~
    <3<3<3<3 *tim bay đầy trời*
    thks ty nha

    ReplyDelete
  2. Đúng thanh niên nghiêm túc luôn =-)))

    ReplyDelete
  3. Thanh niên nghiêm túc version 2014 sắp ra đời =)))))) Đáng iêu quá đi

    ReplyDelete
  4. Ôi yêu nghệt. Có truyện về thằng nhóc này ko ss ơi?

    ReplyDelete
  5. Chắc tác giả cũng sẽ đẻ ra truyện về MN chứ.

    ReplyDelete
  6. hix, nếu dựa vào cái ngoại truyện nào cũng viết thêm được 1 câu chuyện tình đầy màu sắc, ta phục tác giả rồi đó =)))))))

    ReplyDelete
  7. May mà Hoa Liên không sinh ra hạt giống như anh tưởng tượng :D

    ReplyDelete
  8. Bình thường là một cái tội

    ReplyDelete
  9. Bạn nhỏ Mặc Ngân do dự một giây, quả quyết [tự] tuyệt, --> cự

    Hehe... nỗi căm hận của bạn Nghiệt Long càng ngày càng cao như núi. Lúc trẻ bị Ân Mạc bê vợ đi mất, giờ tới đứa con cũng bị tiểu Ngân cuỗm luôn.

    Ngoại truyện còn lại chắc có Mặc Uyên với Phong Biệt Tình nhỉ ? Mong là trọn vẹn.

    ReplyDelete
  10. Ta cũng mong sẽ có, nhưng bà ấy còn đang đào dở cái hố rõ là sâu kia kìa

    ReplyDelete
  11. Ta chỉ thấy "dục cầu bất mãn" thôi a a a!!!

    ReplyDelete
  12. nhìn nàng thế này ta lại muốn cười, may mắn ta vô sở cầu =))))))))

    ReplyDelete
  13. nhà toàn bất bình thường giờ có đứa bình thường đâm ra lạc loài

    ReplyDelete
  14. :) mình là mình thấy á! Mặc Ngân - vết mực và Mặc Thủy - mực nước sao nó giống nhau quá! nhà anh chị này đúng là đầu không bình thường hết!mong sao có truyện về bạn MN này quá! cho cả nhà thấy thanh niên nghiêm túc của nhà Mạc ca ca quá!

    ReplyDelete
  15. Bé Mặc Ngân này dễ thương ghê, mặc dù nói là bình thường nhưng mình vẫn nghĩ tính cách của bé chẳng khác papa bé là mấy. Hihi, "rất nhiều rất nhiều năm sau, khi bạn nhỏ Mặc Ngân lớn lên, việc đầu tiên hắn làm chính là cuỗm muội muội xinh đẹp nhà thẩm thẩm về nhà"

    ReplyDelete
  16. bạn nhỏ Mặc Ngân so kute, hihi

    ReplyDelete
  17. Cha con nhà họ Mặc thiệc ko bình thường =]]
    Ko biết sau này có truyện của bạn nhỏ Mặc Ngân ko nhỉ?

    ReplyDelete
  18. Thanks nàng nhiều. Mà ngoại truyện còn nữa ko nàng. Đọc truyện đã hay, ngoại truyện hay nốt nên ta ghiền. hihi.

    ReplyDelete
  19. Thanh niên nghiêm túc ko thể nghiêm túc hơn được nữa :D. Bạn ý giống Hoa Liên hơn nhỉ

    ReplyDelete
  20. nv phụ trg truyện k có HE nhưng ngoại tr có mấy cặp tn là vui r :))

    ReplyDelete
  21. Chủ nhà ơi, bên list truyện hoàn nặng quá tớ load mãi k đc vì đang onl đt ọ_ọ thay đổi vận mệnh, đặt bút thành hôn, không thể ngừng yêu, mị công khanh là hoàn rồi nhé

    ReplyDelete
  22. Cửuvỹ Hồng HồlySeptember 30, 2013 at 6:51 PM

    Aaaaaa *phấn khích* Tiểu Ngân siêu siêu đág yêuuuu :3 Bé này là tài năg tiềm ẩn,chứ 1 đứa bé có mẹ là Thánh-kiêm thập nhị đài sen,cha phật-ma,ông nội tiên-ma,bà nội Thần k thể bthg đk *đập bàn* :D :D :D

    ReplyDelete
  23. Nói thật chứ, m.n suy nghĩ 1 chút, vốn gia đình của Ân Mặc rất bình thường nhưng tại gì có bà mẹ như Tề Hoan cho nên nó mới biến chất, tại bà Tề Haon gây nghiệt quá nhiều, chứ mình thấy tính cách của Mặc gia ...ừm... khá ổn chỉ là đụng trúng Tề Hoan thôi

    ReplyDelete
  24. Chuẩn chuẩn, mà anh Mặc thì sủng vợ và bao che thôi rồi :)))

    ReplyDelete

Post a Comment