[Chương 187] Ngự Phật [Hoàn]

 Ngự Phật


O Trích Thần


Edit by Linhmaroon


nguphat


Chương 187: Kết thúc


Lời Ân Mạc nói khiến cho mí mắt Không Lão giật mạnh một cái, mặc dù năm đó lúc trốn đi, Tề Hoan còn chưa sánh bằng lão, nhưng lão tuyệt đối sẽ không tự đại mà nghĩ rằng nàng ta vẫn yếu ớt như trước kia. Huống chi bên cạnh nàng ta còn có một kẻ mà trước sau lão vẫn kiêng dè, đây cũng là lý do trước kia dù biết rõ  đối phương là người ưu tú nhất nhưng lão vẫn không dám ra tay.

Không Lão sa vào tình thế lưỡng nan, nếu lão thỏa hiệp, thì có nghĩa là lão sẽ không thể trở thành kẻ nắm giữ nơi này, nếu như không thỏa hiệp...

Có lẽ lão có thể đánh cuộc, đánh cuộc mình có thể lẳng lặng xử lý Ân Mạc, đánh cuộc rằng đôi vợ chồng kia sẽ không có bản lĩnh xuyên qua bức tường không gian mà tới đây, tự mình đối phó với lão.

“Đang nghĩ xem làm thế nào để giết ta?” Ân Mạc cười cười nhìn lão, vẻ mặt mang theo một tia trêu chọc.

”...”

”Ngươi có thể thử xem, thắng thua năm năm, chưa biết chừng ngươi lại thắng được đấy.”

Mí mắt Không Lão run lên một cái, trầm mặc nửa ngày mới mở miệng: “Được rồi, ta giao bọn họ cho ngươi.”

Không Lão không cam lòng đưa miếng ngọc điệp đang cầm trong tay ra, trên miếng ngọc điệp kia mặc dù đã có vài vết nứt khó mà nhận ra nhưng bên trên lại tản ra những luồng khí hỗn độn tương đối nồng đậm, đó là một luồng hơi thở không thuộc về nơi này.

Ân Mạc vươn tay đón lấy miếng ngọc điệp, vừa vào tay hắn, miếng ngọc điệp vốn không có chút cảm giác tồn tại nào đột nhiên trở nên nặng trịch, giống như có một lực hút trên tay đang hút lấy toàn bộ sức mạnh trên người hắn.

Không Lão chắp tay đứng một bên, nhìn những đường gân xanh hằn lên trên trán Ân Mạc, khóe miệng thoáng nhếch lên, thứ này không phải ai cũng tiếp nhận được, thằng nhóc này quả nhiên vẫn còn non lắm.

Ân Mạc giờ phút này giống như bị trấn áp dưới miếng ngọc điệp vậy, hoàn toàn không nhúc nhích được một chút nào, mà Lục đạo Thiên Bi vừa mới hạ xuống khi nãy cũng dần dần hư hóa, Thiên Doanh nhân cơ hội thoát ra khỏi đó.

Mất đi sự khống chế của Thiên Bi, gã liếc nhìn xung quanh, nhận ra tình thế đã nghịch chuyển, không hề rời đi mà bước đến bên cạnh Không Lão hỏi, “Ngươi sớm biết sẽ như vậy?”
Không Lão vuốt vuốt chòm râu, “Ngươi thấy sao?”

“Tại sao không giết hắn?” Thiên Doanh hung tợn nhìn chằm chằm Ân Mạc, nếu không phải là do Không Lão còn chưa mở miệng, chỉ e hắn đã sớm không nhịn được mà động thủ.

“Không thể giết hắn.” Nếu như giết Ân Mạc, sợ là sẽ bị cha mẹ hắn phát hiện ngay lập tức, hơn nữa lão không cho là Ân Mạc sẽ chết được.

Nhưng nếu phong ấn hắn lại, tình thế sẽ hoàn toàn khác. Đối với họ mà nói, thời gian chẳng qua chỉ là khái niệm, trăm vạn năm cũng chỉ như một cái chớp mắt. Lão chỉ cần chút thời gian để chuẩn bị, tương lai, có giao thủ với đôi vợ chồng kia cũng chưa chắc đã thất bại.

“Hừ, không thể giết hắn, vậy ta có thể giết ả đàn bà này được chứ?” Trong lòng Thiên Doanh rốt cuộc vẫn e ngại Không Lão, không dám trái lời lão, nếu đã không thể có ý đồ với Ân Mạc, gã sẽ nhắm vào Hoa Liên.

“Tùy.”

Nhận được sự cho phép của Không Lão, Thiên Doanh bất ngờ ra tay với Hoa Liên, bộ vuốt rồng đen kịt kia còn chưa chạm đến Hoa Liên đã đột nhiên khựng lại, giống như đã gặp phải một lực cản cực kỳ mạnh mẽ, bị bắn ngược trở lại.

Sắc mặt của Thiên Doanh đại biến, khó khăn tránh khỏi một cú đánh dùng toàn lực của chính bản thân mình.

“Xảy ra chuyện gì?”

Ánh mắt của Không Lão bị tiếng kêu của Thiên Doanh thu hút, thấy Hoa Liên vẫn yên ổn không chút tổn thương nào đứng tại chỗ, trong mắt lão lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó ánh mắt ngưng trọng, giống như nghĩ ra điều gì đó, dời tầm mắt đến bụng của nàng.

“Xem ra không thể lưu ngươi lại.”

Đúng vào lúc Không Lão sắp ra tay với Hoa Liên, Ân Mạc vốn đang bị ngọc điệp Tạo Hóa dồn ép đến mức nửa quỳ trên mặt đất lại khó nhọc đứng dậy, đôi tròng mắt mang theo một vòng kim quang đột nhiên biến thành màu đỏ, vạt áo trắng toạc ra thành từng mảnh, lộ ra Lục Tự Chân Ngôn rõ mồn một trên lưng, trong phút chốc, sáu chữ vàng giãy khỏi người Ân Mạc, vây xung quanh hắn nhanh chóng chuyển động.

Bởi vì Phật quang mà Lục Tự Chân Ngôn tỏa ra quá mức mạnh mẽ, ngay cả Không Lão cũng không tài nào đến gần, chỉ có thể cảm nhận được một luồng ma khí cường đại chưa bao giờ trải qua đang ùa ra từ bên trong.

“Ngọc điệp Tạo Hóa này, ta sẽ tiếp nhận.” Hồi lâu, kim quang tự động tách ra, Lục Tự Chân Ngôn dừng lại bất động bên cạnh Ân Mạc, mà Ân Mạc tay cầm ngọc điệp Tạo Hóa đã rút đi một thân Phật quang, hoàn toàn Ma hóa.

“Ngươi...” Sắc mặt của Không Lão trở nên xanh mét, ngọc điệp Tạo Hóa mới vừa nãy còn chịu sự điều khiển của lão giờ đã hoàn toàn mất đi liên hệ. Vậy nghĩa là... lão đã mất đi quyền nắm giữ thế giới này! Điều này sao có thể?

Thấy Thiên Doanh còn mang vẻ kinh hoàng nhìn chằm chằm Hoa Liên, Ân Mạc xoay xoay ngọc điệp Tạo Hóa, cười nói, “Nếu ta là ngươi, ta sẽ không nảy sinh ý đồ với nàng.”

Nhớ năm đó khi hắn vẫn còn nằm trong bụng mẹ mình, ngay đến cả ông già nhà hắn còn phải nhượng bộ lui binh, xem ra con trai hắn chỉ có hơn chứ không có kém.

Đến Lục đạo Thiên Bi mà còn mạnh mẽ đẩy lùi được, huống chi chỉ là một Thiên Doanh.

Hoa Liên nghe ra ý tứ trong lời nói của Ân Mạc, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng còn chưa nhìn rõ, trên gương mặt dâng lên một nụ cười.

“Ngươi sao lại làm được?” Không Lão nhìn ngọc điệp Tạo Hóa trên tay Ân Mạc, giọng nói tràn đầy vẻ không cam tâm. Tâm huyết bao nhiêu năm qua của lão đều đổ vào đó, ai ngờ được lại có thể dễ dàng bị Ân Mạc cướp đi như vậy.

“Chỉ cần ta muốn tiếp nhận, nó đương nhiên sẽ là của ta.” Ân Mạc nhìn xuống lòng bàn tay, miếng ngọc điệp đang từ từ thay đổi hình dáng. Có lẽ đã không thể gọi là ngọc điệp được nữa, bởi vì bên trên vậy mà lại mọc lên từng tòa lầu các, tuy rằng rất nhỏ nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy được bóng người trên cửa sổ lầu các.

Thứ này không thể tùy tiện tiếp nhận, sau khi nắm giữ trong tay hắn mới đột nhiên hiểu ra, cũng không biết là bị Không Lão chơi xỏ, hay là bị ông cụ nhà hắn chơi xỏ nữa.

Ông già kia chỉ e sớm đã biết, vì không muốn hắn trở về, thậm chí ngay cả điểm này cũng đã sắp đặt hoàn hảo, thật là... nhọc lòng tốn sức làm sao!

Ngọc điệp Tạo Hóa là vật trấn giới, ai có thể được nó chấp nhận thì có nghĩa là người đó sẽ trở thành kẻ đứng đầu một thế giới, để nắm giữ được ngọc điệp Tạo Hóa, Không Lão đã hao tổn biết bao nhiêu tâm lực, giờ lại dễ dàng bị kẻ khác cướp mất, làm sao có thể cứ thế cho qua.

Đúng vào lúc mặt lão đang đầy vẻ dữ tợn, hoàn toàn không màng đến hậu quả định ra tay với Ân Mạc, đằng sau lão chợt xuất hiện thêm một bóng người cao lớn. Người nọ chỉ vỗ nhẹ lên vai lão một cái, Không Lão đã không tài nào động đậy nổi.

“Con bớt phóng túng hơn trước kia nhiều đấy, quả nhiên là đã trưởng thành rồi.” Người đàn ông vừa xuất hiện một thân áo đen, tóc dài phiêu tán, gương mặt kia vô cùng giống với Ân Mạc, nhưng nụ cười lại mang theo vài phần tà nịnh.

”... Sao cha lại tới đây?!” Thấy rõ người tới là ai, Ân Mạc gần như nghiến răng nghiến lợi. Trứng thúi, ông ấy căn bản đã sắp đặt hết cả rồi!

“Đừng lo, không phải ta tới tìm con, chẳng qua là ta đây sắp làm ông nội nên mới đặc biệt đến thăm con dâu một chuyến thôi.” Nói xong, người đàn ông quay người đi về phía Hoa Liên, đứng trước mặt nàng, mỉm cười nhìn vẻ mặt kinh ngạc của nàng.

Hoa Liên sửng sốt một chút, lập tức hành lễ, “Hoa Liên bái kiến phụ thân.”

“Ngoan.” Người đàn ông xoa xoa đầu Hoa Liên, vô cùng hài lòng với cô con dâu này. Chỉ riêng chuyện có thể thuần phục được đứa con trai này của mình thôi cũng đã đủ để ông ta kính trọng vài phần rồi.

Gặp con dâu xong, người đàn ông cuối cùng cũng dời lực chú ý lên Không Lão, ngón tay ông ta búng một cái, Không Lão bấy giờ mới khôi phục lại bình thường, nhìn thấy người đàn ông chẳng chút thay đổi nào trước mặt, chút cảm giác may mắn trong lòng Không Lão đã biến mất hoàn toàn, ngay từ đầu lão đã sai rồi, sự chênh lệch đó không thể nào bù đắp nổi.

Lão không kìm được mà ghen tỵ, Thiên Đạo vậy mà lại hậu đãi người này đến thế.

“Mặc Dạ, đã lâu không gặp.”

“Đúng là rất lâu, chuyết kinh ngày nào cũng nghĩ đến ngươi.” Mặc Dạ chậm rì rì mở miệng.

”...” Sắc mặt của Không Lão trở nên khó coi hơn mấy phần, bị Tề Hoan ngày ngày nhớ tới cũng chẳng phải là chuyện khiến người ta vui vẻ.

“Vật Trấn giới ta sẽ lấy đi, tương lai ta sẽ mang vật Trấn giới khác tới, hy vọng ngươi sẽ tiếp nhận.” Mặc Dạ mặt mỉm cười nói.

”... Không cần, lão phu sẽ nhanh chóng rời khỏi thế giới này, nếu lệnh công tử đã lấy được vật Trấn giới thì chỗ này đương nhiên sẽ thuộc về lệnh công tử.”

Lão cũng không nghĩ Mặc Dạ là đang khách sáo với lão thật, tên này từ xưa đến nay vẫn tiếu lý tàng đao, nếu hắn đã có thể xuất hiện đột ngột như vậy thì có nghĩa là chuyện vừa rồi hắn đều đã thấy cả, giờ chỉ mong hắn đừng có trở mặt là tốt lắm rồi.

Mặc Dạ vuốt vuốt cằm, nụ cười trên mặt lại càng đậm hơn, “Chọn ngày không bằng đúng ngày, nếu đã muốn đi, vậy thì thừa dịp bây giờ luôn đi.” Vừa dứt lời, dưới chân Không Lão đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng trống rỗng, lão còn chưa kịp phản ứng lại đã bị vô số những cánh tay vươn ra từ trong hố đen kéo xuống.

“Rơi vào trong tay ta ít ra vẫn tốt hơn là rơi vào tay Tiểu Hoan, ít nhất ta sẽ không hành hạ ngươi.” Tiếng kêu thê lương trong hố đen từ từ biến mất, Mặc Dạ cười khẽ nói.

Ân Mạc thở dài đi về phía Mặc Dạ, nói thật, hắn đã bắt đầu đồng cảm với Không Lão rồi. Cái gọi là quân tử báo thù mười năm chưa muộn chính là đây, năm đó ông già đã chịu không ít thua thiệt trong tay Không Lão, bao nhiêu năm như vậy sợ là trong lòng vẫn còn ghi hận lắm đây, nên nhớ, đàn ông mà trở nên nhỏ nhen thì còn đáng sợ hơn cả đàn bà.

“Vật này giao cho cha.” Ân Mạc giơ ngọc điệp trong tay ra.

Mặc Dạ đón lấy, nụ cười trên mặt vô cùng rạng rỡ, “Mấy ngày nữa đưa Hoa Liên về gặp mẹ con một lần đi.”

“Biết rồi.” Ân Mạc hừ một tiếng, vừa nãy khi tiếp nhận ngọc điệp Tạo Hóa, phong ấn trên người hắn cũng đồng thời được gỡ bỏ, muốn về nhà cũng không khó, giờ hắn thực sự không cam tâm bị sắp đặt như vậy, từ nay về sau, nơi này mới chính là nhà của hắn, nhà của hắn và Hoa Liên.

“Con... Ô? Hai vị này là bạn của con?” Ánh mắt của Mặc Dạ đột nhiên quét qua Phong Biệt Tình đứng bên cạnh và Khổng Uyên sắc mặt tái nhợt đang tựa vào hắn.

“Phải.” Ân Mạc gật đầu.

“Nếu hai vị không ngại, hoan nghênh đến nhà ta làm khách.” Cho đến khi Mặc Dạ đi rồi, ánh mắt của mọi người vẫn khó mà thu hồi, không ai để ý đến Thiên Doanh cũng đã đồng thời biến mất.

Đứng cạnh Hoa Liên, Ân Mạc nắm lấy tay nàng, vậy mà vẫn không thu hút được sự chú ý của nàng.

“Tình yêu à, đừng nhìn nữa, ông ấy lớn tuổi lắm rồi...”

”...”

“Ta đẹp hơn ông ấy nhiều...”

”...”

*** *bùm bùm* bắn pháo bông rắc hoa tán loạn ~

Cuối cùng thì ngày này cũng đến, mãi mới canh me được Trung Thu để chốt hạ bộ này :D. Vậy là lại một câu chuyện nữa đã đi đến hồi kết, mỗi lần viết những dòng kết như thế này mình lại có cảm giác thật là bồi hồi. Bộ này mình bắt đầu “thi công” từ cuối tháng hai đầu năm nay, tính ra thì tiến độ 187 chương trong vòng 6 tháng quả thực là kì tích đối với một con lười như mình *hê hê*. Làm truyện dài mình sợ nhất là bị mất cảm hứng giữa chừng, cũng may, trong quá trình edit bộ này rất ít khi mình hết hứng :D.

Phải nói là mình vô cùng thích các nhân vật trong truyện này, từ chính cho đến phụ, mỗi người đều mang một màu sắc riêng, là một Hoa Liên vừa tình cảm lại vừa lý tính, kiên trì, có thù tất báo nhưng cũng biết tiến biết lui; một Ân Mạc lúc nào cũng bí ẩn, nhưng mạnh mẽ, gian xảo, đê tiện, ti bỉ, thủ đoạn,... *Ân Mạc: e hèm....* à... rất sủng nữ chính nữa :)))) ; một Khổng Uyên phóng khoáng tiêu sái, hết lòng vì bạn bè, cùng với ông già nhà mình, anh đã đem lại rất nhiều tiếng cười cho mọi người :))); một Phong Biệt Tình liệt mặt nhưng ẩn sau lớp da mặt đó là một trái tim đầy tình cảm, si tình nhưng không lụy tình,.. và cả rất nhiều những Hồ Uẩn, Tiểu Chỉ, Quân Hầu, Thiên Luân, Lạc Lâm Cửu, Anh, Yến Cửu Vũ,.. nữa, ngay cả những nhân vật phe phản diện hay bán phản diện như Hồ Hoàng, Khổng Tước Hoàng, Thương Tình, Tử Vi, Thiên Doanh... cũng đều có nét rất riêng. Tuy đoạn cuối em Sen có bị anh Mạc cướp hết đất diễn (chắc là để bù cho đoạn đầu anh “lặn” dã man quá :))) ) nhưng mà xét tổng thể mình vẫn thấy đây là một bộ ngon lành (trừ con số 187 thần thánh ra). Thích nhất là nam nữ chính, thậm chí là nam phụ cũng rất dứt khoát trong tình cảm, không có dây dưa lằng nhằng mập mờ gì hết, đây đã, đang và sẽ là mục tiêu mình hướng tới khi chọn truyện. Hơn nữa, những câu chuyện riêng của các nhân vật phụ cũng rất cảm động nữa (lại lên cơn cuồng nhân vật phụ rồi :))) ), chỉ tiếc là tác giả chỉ ham hố rải hint chứ không giải quyết triệt để chuyện của mấy bạn đó, làm mình ức chế chết được. 

Đây cũng là lần đầu tiên mình thử sức với huyền huyễn tu chân, khá là xa lạ nên khó tránh khỏi những lối sai về câu cú, khái niệm, may mà vẫn được mọi người đón nhận và ủng hộ và cũng ít gạch đá, hệ hệ. Mình cũng muốn cám ơn những bạn đã chịu khó ủng hộ mình bằng những dòng comment, những nút like, những tin nhắn riêng qua FB, và cả những bạn đã ra vào blog mình ngày mấy lượt để cột view nó được bắt mắt như ngày hôm nay. Và đặc biệt cảm ơn bạn alicia đã làm beta bất đắc dĩ cho mình nhé :D. Nhờ có mọi người mà mình mới có đủ động lực để theo bộ truyện này đến cùng, cám ơn mọi người rất nhiều. Truyện còn 5 ngoại truyện nữa, mình sẽ up dần trong thời gian mn ngồi chờ ebook ha.

P/s: Ai bẩu viết review, viết cảm nhận, viết fiction gì cho Ngự Phật thì luôn và ngay đi nhóe, mình là mình hớn lắm rồi đó nha, cầu cảm nhận, cầu rì viu *bắn tym chíu chíu*~~~

Trung Thu vui vẻ!!!!!

angry mooncake

Comments

  1. Cái bộ này em chưa đọc nhưng vì ss review rất pro nên em quyết định thử nhảy vô. Muộn rồi nhưng chúc ss trung thu vui vẻ. :-P

    ReplyDelete
  2. Quên mất. Chúc mừng ss đã làm xong bộ thần thánh này.

    ReplyDelete
  3. He he cám ơn em
    * người đầu tiên com trong chương cuối lại là người chưa từng đọc bộ này =)))))

    ReplyDelete
  4. Chúc mừng ss hoàn bộ lày, em cũng chưa đọc bộ này, nhưng mà thấy ss quảng cáo rùm ben nên bay zô góp zui! hehe!

    Trung thu zui zẻ hén! moah~~

    ReplyDelete
  5. Hệ hệ, chắc em thấy trên FB hả, mãi mới hoàn được 1 bộ, phải tranh thủ PR chứ :))))
    Trung thu vui vẻ ^^

    ReplyDelete
  6. Hoàn rùi, hoàn r. Giờ ta xin chính thức tung bông, tung hoa, tung các kiểu con đà điểu trong nhà nàng, hạnh phúc quá cơ, thế là bao nhiêu ngày ta dò truyện nhà nàng như dò vàng cũng hoàn bộ này :) Nhưng mà thế là chưa xong đâu, ta còn cắm trại ở nhà nàng lâu la với Chuông Gió và Ngoại truyện Ngự Phật nhé :3
    Chốt lại là chúc mừng nàng, hí hí

    ReplyDelete
  7. Ghiền cái bộ này lắm : hồi hộp, gay cấn, kịch liệt, dễ thương.
    Đa tạ bạn cung chủ. Bạn vất vả quá rồi* tung bông hoa cho bạn*
    Trung thu vui vẻ nhé

    ReplyDelete
  8. Hoàn đúng ngày trung thu cũng rất đặc biệt đó nha, chúc mừng nàng, ta cũng thích bộ này lắm đọc không có đoạn nào bị chán cả. Mà vẫn còn thắc mắc một chút là tên Thiên Doanh cứ thế mà biến mất à, hay tác giả lại để dành cho bộ tiếp. Hy vọng 5 ngoại truyện có nói về baby của 2 nhân vật chính.
    Cám ơn chủ nhà rất rất nhiều

    ReplyDelete
  9. He he, cám ơn nàng nha, có khi phải trao giải Độc giả thân thiết cho nàng ấy, yêu nàng quá cơ<3

    ReplyDelete
  10. Ta cũng yêu nàng lắm lắm ý :-* :D

    ReplyDelete
  11. hoàn hoàn hoàn rồi!!!!! chúc mừng, thank

    ReplyDelete
  12. Trung Thu Vui Ve Nka Cki.Tks cki

    ReplyDelete
  13. Mình thì mình nghĩ Thiên Doanh thế là "toi" được rồi, chạy từ Bán kiếp tiểu tiên sang đến đây mới ngỏm, gặp cả hai mẹ con mà vẫn sống nhăn đến tận chương cuối thế đã là "thọ" lắm rồi ấy =)))))
    Có ngoại truyện về tục tưng của hai anh chị nhớ, hãy đón xem *1 phút dành cho quảng cáo* :)))

    ReplyDelete
  14. Cám ơn bạn ^^, Trung Thu vui vẻ !!!

    ReplyDelete
  15. Ngự Phật- bộ truyện hay nhất mình đã từng đọc, không chỉ bởi thể loại ngôn tình huyền huyễn mình yêu thích mà còn vì tính cách nữ chính Hoa Liên rất hợp ý mình. Đó là một cô gái kiên cường, mạnh mẽ nhưng cũng biết lúc nào nên cúi đầu,lúc nào phải nhẫn nhịn, sợ phiền nhưng luôn hết lòng vì bạn bè và nàng cũng có rất nhiều bạn tốt sẵn sàng hi sinh vì mình. Hoa Liên không ưu sầu và lụy tình, đôi khi mình cảm thấy còn có phần đạm mạc. Tình cảm của nàng và Ân Mạc tích lũy theo thời gian, dường như đến gần cuối truyện tình yêu của Hoa Liên mới được khẳng định, thế nhưng ai dám nói tình yêu của nàng không sâu đậm? Khi được tin Ân Mạc tử trận trên chiến trường tiên ma, Hoa Liên không còn bình tĩnh và lí trí như nàng trước nay, nàng đã đánh cuộc mạng sống của mình, nhảy xuống tử vực để tìm Ân Mạc. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời Hoa Liên hoàn toàn làm theo trái tim, để tình cảm chế ngự mà không suy trước ngầm sau, tính toán thiệt hơn. Khoảng thời gian Hoa Liên và Ân Mạc ở dưới vực là lúc ngọt ngào nhất của hai tiên - ma, mình đã đọc đi đọc lại đoạn này, rất bình yên và ấm áp. Hoa Liên xứng đáng với tình yêu của anh Mạc- nam chính đủ soái, đủ quyền lực, đủ đáng yêu và đủ dịu dàng. Rất vừa lòng với cái kết HE cho 2 anh chị chính, chỉ thương cho dàn nhân vật phụ( mình cũng thích Khổng Uyên và Phong Biệt Tình nữa), mong rằng sẽ có ngoại truyện hạnh phúc cho hai kẻ si tình này, mong Khổng Uyên sẽ tìm được tiểu Phượng Hoàng của mình để trở về tích cách vô tư tiêu sái trước đây, mong Phong Biệt Tình sẽ tìm được người xứng đáng để không cô đơn trong cõi đời này dẫu biết cuộc đời không trọn vẹn. Cảm ơn Điên vô cực, mình rất khâm phục bạn có thể kiên trì suốt 6 tháng, giữ nhiệt huyết và đều đặn edit 187 chương truyện mượt mà, cảm xúc. Rất buồn khi phải chia tay Ân Mạc và Hoa Liên, mình chúc bạn sẽ kiên trì và nhiệt huyết với những bộ truyện sắp tới dù có gặp phải khó khăn gì. Thích những com tưng tửng cuối chương truyện của bạn. Chúc bạn khỏe và Trung thu vui vẻ! Thân :)

    ReplyDelete
  16. Cám ơn những chia sẻ của bạn dành cho bộ truyện này nhé :D Chúc bạn một Trung Thu vui vẻ :D

    ReplyDelete
  17. Thanks nàng. Cuối cùng đã hoàn. Nàng vất vả rồi. Chúc nàng Trung thu vui vẻ.

    ReplyDelete
  18. Tung bông, tung hoa
    Hoàn rồi cứ tiếc hùi hụi, đây là 1 trong 2 bộ truyện dài trên 100 chương mà mình đọc từng từ từng chữ, không lướt một đoạn nào cả. Nghe chủ nhà nói là lần đầu edit huyền huyễn mà sững sờ. Thật sự văn phong tốt quá, nhiều câu thoại rất dí dỏm, mình thích.
    Quay lại nội dung truyện, không biết phiên ngoại có dành đất cho Khổng Uyên và Phong Biệt Tình không. Thấy thật tiếc và thật tội cho 2 người đó. Chỉ mong 2 bạn ấy có gì đó bù đắp bớt sự cô tịch, đen tình đỏ bạc ấy mà ^^.
    Đợi chủ nhà đào hố mới, truyện Chuông gió thì chưa dám đọc ^^
    Trung thu vui vẻ nhá...

    ReplyDelete
  19. Có PN về Khổng Uyên và Phong Biệt Tình nhé :), hố mới thì.. còn phải xem đã. Cám ơn nhận xét của bạn nhé, mình sẽ cố gắng học hỏi và phát huy hết sức có thể trong những bộ tiếp theo, hy vọng lúc đó vẫn nhận được sự góp ý của bạn ^^

    ReplyDelete
  20. Cám ơn nàng nhiều!! Trung Thu vui vẻ. Thấy truyện post từ nãy mà giờ mới được đọc. Mọi người vào com để khích lệ chủ nhà nào.

    ReplyDelete
  21. hu hu, hôm nay đi học nhìn thấy chủ nhà post chương mới mà không vào giật tem được, thật phí, chúc mừng cô chủ nhà đã hoàn một truyện nhé và chuẩn bị cho các truyện khác nhé

    ReplyDelete
  22. Oh yeah, tiếp tục chờ nhà đài phát chương trình :D

    ReplyDelete
  23. Vì cớ gì nàng lại kết thúc bằng 1 bài dài dằng dặc thế kia... Dài thế thì ta viết review cũng rất khổ nha, bởi có gì nàng đều kể ra hết rồi :(
    Review thì chắc cuối tuần ta bắt đầu viết. Dạo này bận qớ :)
    Chúc mừng nhà nàng đã hoàn 1 bộ nữa.
    NGự Phật hay lắm :3 nàng edit cũng mượt vs hay nữa.
    Đọc xong cái kết ko thể dừng cười đc.
    Chân thành cảm ơn nàng đã chịu khó edit cho mng đọc ntnày.
    Yêu yêu <3

    ReplyDelete
  24. Hồi chiều ta đã thấy, nhưng ta phải đi chùa, dành để tối đọc, mới nghiền xong chương truyện và comment, thấy mọi người rất hăng hái nhảy vào tám, mình thở phù, cuối cùng cũng hoàn *thở thay chủ nhà*, ha ha.
    Mình muốn Ân Mạc dắt vợ về nhà cơ, nhưng mà kết thúc vậy là hay. Nhiều nàng trên đây viết cảm nhận rất chính xác về cặp đôi này, cơ mà, nàng biết đấy, ta thích lão Khổng Uyên, những chương mà anh ấy làm mưa làm gió ta thấy rất dễ thương, nhịn không được cười, ai đời lại làm cho ông già nhà mình điên tiết mà không xuống tay trừng trị thẳng thừng được cơ chứ. Chỉ cần lão xuất hiện là mình lại đoán già đoán non rằng lần này lão chơi khăm ai, chơi thể loại gì, và lão liều mình bám em Sen thế nào. Đến lúc bé Phượng Hoàng xuất hiện, mình nghĩ lão đợt này toi rồi, có người kìm hãm lão rồi, biết đâu về sau lão thảm thế, Kết cục thế này làm mình hóng ngoại truyện có thể gỡ gạc được cho lão chút ít hạnh phúc, tác giả nỡ lòng nào đày đọa zai a. Zai chỉ là bạn thôi mà, đâu có phải tình địch của nam chính đâu. Trung thu có quà như thế lày là hạnh phúc một mùa rồi, đây là công sức mày mò các loại tài liệu, chỉnh dịch đủ kiểu, kết hợp với công phu gõ bàn phím mà ra, trong vòng 6 tháng hoàn dc truyện, làm ta thấy nàng lột xác thành siêu nhưn. Khâm phục nàng và biết ơn nàng nữa, hê hê. Và giờ thì lại tiếp tục hóng ngoại truyện thôi, thank nàng, biết chờ đợi thì sẽ có quả ngọt.

    ReplyDelete
  25. @@ chương cuối rồi, ngơ ngác, hết truyện rồi sao =))))))
    Thiên Doanh biến nhanh thế, ta còn chưa được thưởng thức màn hành hạ thì đã trực tiếp xong phim rồi =='
    đây là 1 trong số rất ít (đếm trên đầu ngón tay) bộ ta theo từ văn án cho đến kết (và phiên ngoại nữa nhé), ko nghĩ tới thời gian trôi nhanh vậy, giờ mới giật mình nửa năm chứ ít gì ~~ bình thường ta toàn đọc truyện hoàn rồi thôi =.=
    hứng thú chờ từng chương truyện của ta phần lớn là nhờ dàn nv phụ hấp dẫn thú vị lôi kéo, và nhờ nàng chủ nhà chăm chỉ cho ta có chương mới đọc đều đều, Ân Mạc và Hoa Liên cũng thú vị nhưng ko hợp gu của ta cho lắm, dù sao ta cũng quý 2 bạn này =))
    ta sẽ nhớ Tề Hàn (cái nv phụ đến ko thể phụ hơn) mà ta ấn tượng từ hồi đầu truyện, rất tiếc đất diễn ít đến thảm thương, giống kiểu máy quay lia qua được vài s rồi thôi =='
    ta cũng nhớ những chuyện tình gian nan trắc trở của các nv phụ trong truyện, ta nhớ khi đọc chương về Tạc Xỉ - Quỳ Vũ ta đã rất buồn và xúc động cho cặp này, rồi Tiểu Chỉ - Quân Hầu, rất may là đôi này đã được đoàn tụ dưới địa phủ, ko đến nỗi tan xác pháo như đôi trên, rồi Bạch Nhược - Lạc Lâm Cửu cũng khá bi ai, và vẫn còn thắc mắc về câu chuyện của Hồ Uẩn =))
    ta rất thích Khổng Uyên và ông già nhà anh, 2 bố con này có ở chương nào là mang không khí vui vẻ cho chương đấy, haiz, phần sau khá là buồn cho Khổng Uyên, mong chờ gặp anh ở PN =.=
    Phong Biệt Tình, ấn tượng lần đầu lên sàn của anh khắc sâu, nhưng càng về sau lại ko giống nữa, ít nhất thì ta vẫn thích khoản si tình mà ko lụy tình của anh, à và cả tình bạn với Khổng Uyên nữa =)) ta đã từng rất hóng lý do anh để ý Hoa Liên mà tiếc là đoạn này ko được miêu tả kĩ, đúng vài dòng tự sự, hết chuyện >''<
    và còn nhiều, nhiều điều nữa ko thể liệt kê hết được do dung lượng bộ nhớ và số lượng chữ có hạn =))
    đọc Ngự Phật, trải qua khá nhiều cung bậc cảm xúc, kết luận cuối cùng đây là 1 bộ truyện hay và đáng đọc (ngắn gọn súc tích chưa ~~)
    *tung hoa* chúc mừng nàng Linhmaroon hoàn bộ này (vào đúng ngày Rằm trung thu hẳn hoi nhé, ngày đẹp ghê cơ ~~)
    thanks nàng đã bỏ công sức gửi đến chúng độc giả như ta 1 bản edit khá nuột của bộ truyện hấp dẫn Ngự Phật, yêu nàng nhiều =)))))))))))))))
    P/S: viết dài vậy rồi mà vẫn còn thấy chưa đủ, ôi chết mất OTZ

    ReplyDelete
  26. thank bạn rất nhiều, mọi điều muốn nói thì p/s của bạn nói ra hết rồi, thực sự rất thích truyện này.hihi

    ReplyDelete
  27. vâng,bắn "tym" chứ không phải bắn trym!!hại ta hết hồn

    ReplyDelete
  28. ôm đt mà k nhịn đc để cmt =)) đánh máy nhừ cả tay =))

    chờ 5 cái pn vs cái ebook thần thánh của cô lắm ý nhớ :))))))

    bù cho vụ rất ít cmt, đợi dạo nữa có máy tôi sẽ viết review cho cô, tiện thể đọc lại từ đầu tới h để viết cho nó dạt dào cảm xúc =))))

    ReplyDelete
  29. *bóp vai* khổ thân cô, thế hóa ra máy cô bị hỏng hả, thảo nào dạo này chả thấy tăm hơi đâu, cô cứ thong thả mà viết, tôi không "đòi nợ" đâu, thật đấy *cười rịu ràng*

    ReplyDelete
  30. Đọc cmt nàng ta cũng hết hồn luôn ấy =))

    ReplyDelete
  31. Xem ra bệnh dài dòng cũng là bệnh truyền nhiễm :)). Đọc cmt nàng ta thấy rất thỏa mãn. Hiếm có ai chăm để ý đến nhân vật phụ như nàng :)), hãy về đội của ta =))). Hầu như tr nào ta cũng thích nv phụ hơn nv chính, không thì cũng phải ngang ngửa. Hơn nữa ngoài yếu tố tình yêu tình báo ra thì ta cũng hay để ý đến tình bạn giữa các nv, đọc những tr như vậy nó chân thực hơn, và cũng thú vị hơn là chỉ chăm chăm xoay quanh chuyện tình tình tang tang của nv 9.

    ReplyDelete
  32. Hệ hệ, ta là ta cảm thấy rất may mắn, vì nhờ làm editor mà quen được một người bạn "vong niên" như nàng ấy. Nên là ta sẽ cố gắng để không phụ lòng những ng luôn yêu quí và ủng hộ ta như nàng.

    ReplyDelete
  33. Ấy chết, thói quen của ta mỗi khi hoàn truyện là đều phải tổng kết diễn văn bế mạc một phát :-D. Mà đó chỉ là những suy nghĩ chủ quan của ta thôi à, chứ ta vẫn mong được biết cảm nhận của mn về truyện, dù hay hay dở thì cũng giúp ta rất nhiều ấy :-D nàng cũng không cần quan trọng quá đâu, lúc nào rảnh thì viết, chứ tình cảm của nàng dành cho NP thì ta đã nhận rồi.

    ReplyDelete
  34. nghe cô nói khủng bố quá =))))))))) lại còn "thật đấy" nữa chứ =))

    à mà độ này tôi lọ mọ thấy có mấy bản cv cổ đại nghe nói là hay lắm, cô có đọc k thi để tôi cop link r send cho cô :)) tiện thể thấy hay thì mần luôn nhớ =)))

    ReplyDelete
  35. Ô tê send cho tôi đi, dù sao thì bây chừ tôi cũng rảnh rồi *ngoáy mông*

    ReplyDelete
  36. http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=70534

    đấy cô ạ :)) nó ghi chưa hoàn nhưng hình như ms hoàn cách đây k lâu =)) xem spoil bên đó thấy bảo truyện này cảm động lắm :))

    ReplyDelete
  37. Oimeoi, Thanh xuyên thì ta không làm được rồi, đọc chơi thôi, tks nàng nhá :-D

    ReplyDelete
  38. cô đổi xưng hô nhanh thế =)))))

    này thì nàng này *đạp đạp*

    P/s: cô đọc xem thế nào, hay nhớ bảo nhớ =))

    ReplyDelete
  39. Hệ, sozy nhịu mồm, chả hiểu sao tôi không thích đọc Thanh xuyên cô ợ. Mấy bộ TX tôi đọc với tốc độ như đánh vần ấy :-D

    ReplyDelete
  40. ta để ý từng nv trong truyện, và thường thì ta cũng thích nv phụ nhiều hơn là nv 9 ~~
    cuộc sống vốn phức tạp, thực tế làm gì có cái gọi là 'thế giới của 2 người' cho nên những người thích chân thực như ta với nàng hay để tâm đến những chuyện khác bên cạnh chuyện tình yêu của nam nữ 9, với lại có bạn bè thì mới vui được chứ, 2 ac mà ngày ngày ngắm nhau ko có bạn chơi cùng thì cũng chán lắm =))))))))))))
    P/S: ta phát hiện ta đã quên mất vài người trong cái comt trên, ta cũng thích Yến Cửu Vũ lắm, Anh cũng vui, gặp 2 người họ làm Tiên giới bớt phần u ám và chán ngán =))

    ReplyDelete
  41. Thanh xuyên.... cũng k phải khẩu vị của tôi :3

    chệp, nói chung cô cứ đọc thử coi... biết đâu đấy :))

    ReplyDelete
  42. Thank sis vi da hoan bo nay. Tung hoa...tung hoa...

    ReplyDelete
  43. *tung hoa,tung hoa* cuoi cung cung hoan r.cam tuong cua ta la bo nay la bo sung hay nhat ma ta da hok.ve ca tinh cam,ly tri va su thog minh su ly tinh huong.thank nang da lam bo nay cho moi nguoi thuong thuc :)).*hoi nho* nang co y dinh lam bo Chuoc' ma k? o.0?
    Tiep day co bo Chuong gio cung hay k kem. nang co gang len nha!;)

    ReplyDelete
  44. Cám ơn nàng đã ủng hộ nha, bộ Chước Ma thì vẫn trong tình trạng hố sâu không đáy nên ta chưa duyệt được xem có làm hay không :-D

    ReplyDelete
  45. Cuoi cung thi be Sen va anh hoa thuong gia danh cung bat dau co duoc nhung ngay hanh phuc rui nhi! Truyen hoan rui, chuc mung em Linh nhoe! Hong tiep truyen moi nha em nha!

    ReplyDelete
  46. Cửuvỹ Hồng HồlySeptember 20, 2013 at 6:38 AM

    *tung bông* *tung hoa* *tung linh tinh* chúc mừg hoàn :))) h là chỉ còn ngồi hóg NT và ebook thôi ss nhỉ :))) Gửi đến Mạc ca: a vô sỉ đến s cuối cùg =.,= :*

    ReplyDelete
  47. may hom ban roi jo moi vao nha nang da thay truyen hoan rui. dai ket cuc ah.
    cam on nang da vaaat vaa trong suot time vua qua de hoan thanh bo truyen nay.
    cho mong cac bo tiep theo cua nang nhe...
    ah.. ma t co mot cau hoi cuoi, cai ten thien.doanh bien mat la sao vay. co bi xu dep ko ta?

    ReplyDelete
  48. :)) thoi cai do tinh sau.gio nang cu tiep tuc dao ho Chuong gio la m vui r.co de nhieu nhieu den muoi may chuong doc co ma doc xong hay qua ngay nao cung vao hong'.hi-

    ReplyDelete
  49. *tung hoa,tung hoa* cuoi cung cung hoan r.cam tuong cua ta la bo nay la bo sung hay nhat ma ta da hok.ve ca tinh cam,ly tri va su thog minh su ly tinh huong.thank nang da lam bo nay cho moi nguoi thuong thuc :)).khong biet bo

    ReplyDelete
  50. :)) thoi bo di tinh sau.gio nang dao ho Chuong gio la rat nhieu nguoi nhay ho r.m de co de muoi may chuong moi doc nhung doc xong dang cao trao ngay nao cung vao hong.hi-

    ReplyDelete
  51. aizz, zay la truyen da hoan rui a...chuong ket dung ngay dep lun ha!^^
    minh rat thix truyen nay, tuy co doi cho kho hieu vi la the loai huyen huyen nhung voi van phong muot ma,nhung chu giai ro rang cua LMR da giup minh them hung thu khi doc truyen...truyen HE nhung minh van thuong va tiec cho KU va PBT, ca 2 anh rat phong do! *nguong mo*
    vi su nhiet tinh va cham chi cua chu nha, minh xin tip tuc dat gach ngoi hong nhung truyen khac trong nha nang nhe! Minh dang ghien Chuong gio...^^
    thanks chu nha rat nhieu!

    ReplyDelete
  52. Chào chủ nhà (và editor, nếu không phải cùng một người, hihi). Mình mới đọc xong bộ này, truyện hay lắm. Vì mình rất rất lười, nên thường chỉ vào nhà kieunhuxuan, thấy truyện hoàn rùi mình mới đọc, nên thường không để lại comment ở các chương. Cảm ơn chủ nhà rất nhiều, mong chủ nhà sẽ tiếp tục phát huy, hihi

    ReplyDelete
  53. Nàng ới, Review đây nhé nàng :3
    Ta không chắc là nó có hay hay ko đâu....

    http://huyetmonglau.wordpress.com/2013/09/22/ngu-phat-review/

    ReplyDelete
  54. khà khà, ta rất thích kiểu "vong niên" nàng nói, ta đợi Ntr và ddwoij chuông gió kha khá đã, hê hê

    ReplyDelete
  55. Tác giả chỉ viết đến đó thôi bạn ạ, có vẻ như bạn Thiên Doanh đã làm hết nhiệm vụ của mình là đi ra đi vô cho mn chửi nốt rồi lặn mất tăm vì thiếu tiền cát xê chăng :)) dù sao thì mình nghĩ chúng ta có thể hiểu là bạn ấy đã "toi" theo Hồng Quân rồi.

    ReplyDelete
  56. Hơ hơ em đọc xong rồi. Hay quá. Em chờ ebook của ss. Có cớm được ko ss? Chị có ý định in sách ko? Em thấy có một số nhà cũng đi in. Nếu có, cho em đăng kí 1 chân với

    ReplyDelete
  57. ss cũng ham hố in ấn lắm, mà sợ chả có ai thích in :D

    ReplyDelete
  58. Ôi ss cứ hỏi đi. Biết đâu nhiều người thích lắm chứ ạ

    ReplyDelete
  59. Yêu nàng quá đi mất thôi *nhào vô đọc*

    ReplyDelete
  60. em hỏi tí. Phong phong quang quang dịch ra là gì ạ

    ReplyDelete
  61. Có thể là đường hoàng, cũng có thể là vẻ vang, tùy trường hợp em ạ ^^

    ReplyDelete
  62. Truyen này quá hay, edit cũng quá hay ! Cám ơn chủ nhà đã bỏ công edit truyện này cho mọi nguoi thưởng thức :)

    ReplyDelete
  63. rat hay. rat cam on nguoi dich. minh hay vo nha nang nhung khong du kien nhan doi, danh xem bo hoan thoi.

    ReplyDelete
  64. Tuy khúc cuối có hơi vòng vo tam quốc nhưng bất quá ta thích a ~ * vỗ tay bộp bộp *

    ReplyDelete
  65. Tuy khúc cuối có hơi vòng vo tam quốc nhưng bất quá ta thích a ~ * vỗ tay bộp bộp *

    Ta thích Mạc ca vô lại ta càng thích Khổng Uyên biến thái a ~~~

    ReplyDelete
  66. Kết hơi cụt làm t hơi mất hứng, nhưng vẫn công nhận nhà nàng edit bộ này hay.Đọc xong h t mới cmt, h t đọc tiếp NT dây.

    ReplyDelete
  67. Bán kiếp tiểu tiên

    ReplyDelete
  68. Cảm ơn bạn cung chủ đã đem đến cho mọi người bộ truyện rất thú vị

    ReplyDelete

Post a Comment