[Chương 172] Ngự Phật


Ngự Phật



O Trích Thần


Edit by Linhmaroon


nguphat


Chương 172: Gật đầu chào hỏi


“Mời cô nương, Đặc sứ đang ở bên trong.” Người dẫn đường đưa nàng đến dưới Lạc Tuyết Các thì lui đi. Nơi này là chỗ ở của Khổng Uyên, Hoa Liên trái lại rất quen thuộc.

Đi đến gian phòng vẫn hay tới mọi khi, còn chưa bước vào đã thấy có người bước ra từ bên trong.

Hai người đi từ hai phía đối diện, đều sửng sốt.

“Phong Biệt Tình?” Từ miệng Khổng Uyên nàng cũng biết được quan hệ giữa hai người không tệ, có điều khi gặp lại, vẫn cảm thấy không được tự nhiên.

Phong Biệt Tình dừng bước, gật đầu với nàng, “Đã lâu không gặp.”

“Ách...”

“Nàng vẫn ổn chứ?”

“Vẫn ổn.”

“Vậy thì tốt.” Phong Biệt Tình mỉm cười, cất bước rời đi. Giữa hai người, không có sự vui mừng gặp lại khi xa cách, chỉ gật đầu chào nhau giống như những kẻ tha hương vô tình gặp gỡ, hỏi thăm nhau, sau đó nói tạm biệt.

Khi lướt qua Ân Mạc, bước chân của Phong Biệt Tình chậm lại, quay đầu nhìn hắn một cái. Hai người không ai nói gì, tầm mắt nhanh chóng di chuyển. Giữa họ, cho tới giờ chưa từng có thắng thua, bởi vì hắn chưa bao giờ tham gia vào chiến trường tình cảm đó.

Hoa Liên bước vào phòng, thấy Khổng Uyên bất đắc dĩ ngồi ở một bên, “Ngươi định gọi ta đến để gặp hắn?”

“Dĩ nhiên là... không phải rồi.” Nhìn thấy đằng sau Hoa Liên còn có thêm một người nữa, Khổng Uyên vội vàng sửa miệng. Cũng may Ân Mạc không hề để ý, dĩ nhiên, đó chỉ là mặt ngoài. Về phần trong lòng hắn nghĩ thế nào, chờ sau khi về Hoa Liên nhất định sẽ biết.

“Nhìn qua hắn cũng không đến nỗi tệ.” Hoa Liên có chút cảm khái, Phong Biệt Tình và Khổng Uyên cũng có thể coi là thiên tài hiếm thấy, nàng phi thăng mới được một khoảng thời gian như vậy mà họ đã đứng ở hàng Ma Quân, có thể tưởng tượng được cả hai đã phải trả giá bao nhiêu.

“Đúng vậy.” Hẳn là không tệ đi, Khổng Uyên không khỏi thầm nghĩ trong lòng. Mấy năm nay, Phong Biệt Tình vẫn canh cánh chuyện phụ thân hắn bỏ mặc Hoa Liên khi đó, hắn cảm thấy, nếu không phải phụ thân hắn làm vậy, Hoa Liên cũng sẽ không chết.

Giờ biết nàng vẫn còn sống, những tâm sự đó hẳn cũng đến lúc buông lơi. Nhưng hắn thì sao, rốt cuộc đến khi nào mới có thể thực sự buông tha?

Ân Mạc khi ở ngoài thì bình thường hơn lúc ở nhà rất nhiều, lúc nào cũng mỉm cười, nói chuyện từ tốn, khiêm nhường như cây đón gió xuân, nếu trước mặt là người lạ, nhất định sẽ bị hắn mê hoặc. Nhưng thời gian Khổng Uyên quen biết hắn cũng không ngắn, sớm đã biết hắn là hạng người gì, lần nào mở miệng cũng phải cân nhắc nửa ngày trời, sợ mình nói sai câu gì đó.

Một bữa cơm, thực sự là hao tâm tổn trí.

Ăn uống no nê xong, Khổng Uyên cũng không dám giữ hai người lại lâu, ai biết Ân Mạc có dỡ luôn cái nhà này của hắn hay không. Dỡ nhà là còn may, nếu đập luôn cả người thì quá xui xẻo.

Ân Mạc hiển nhiên vô cùng tán thưởng sự thức thời của Khổng Uyên, nụ cười trên mặt không khỏi rạng rỡ hơn mấy phần.

“Đặc sứ.” Không đợi Khổng Uyên đứng dậy tiễn người, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

“Chuyện gì?”

“Vương và công chúa Lăng Loan đã vào thành, mời ngài đi nghênh đón.”

Khổng Uyên vừa nghe vậy đã lập tức đứng lên, cau mày, phải mấy năm nữa Đại chiến Tiên Ma mới kết thúc, theo lý, Cửu U Vương phải canh giữ ở trên chiến trường mới đúng, sao đột nhiên lại tới đây? Chẳng lẽ Lăng Loan đã nói gì với ông ta?

“Chờ một chút, ta đi ngay đây.” Đợi người bên ngoài đi rồi, Khổng Uyên hơi áy náy cười với Ân Mạc một tiếng, “Xin lỗi, xem ra không tiễn hai người được rồi.”

“Không sao.” Ân Mạc nghiêng người để hắn đi trước, hai người bọn họ chậm rãi đi đằng sau.

Mới vừa tiến vào Tuyết Oa, bước chân Cửu U Vương đã chững lại, sắc mặt có chút nặng nề.

“Phụ thân, sao vậy?” Lăng Loan đi bên cạnh mở miệng hỏi.

“Ở đây có một Ma Đế có thực lực không hề kém hơn ta, không phải chứ...”

Lăng Loan vừa nghe vậy đã nghĩ đến Hoa Liên, có điều lại nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ này. Theo ý tứ trong lời nói của Khổng Uyên thì Hoa Liên chính là bạn tốt của hắn ở nhân gian, tuổi cũng không lớn. Cho dù nàng ta vừa ra đời đã bắt đầu tu luyện cũng không thể đạt đến cảnh giới Ma Đế được, chẳng lẽ trong khoảng thời gian mình không ở đây đã có người đột phá?
Tính ra, cách khoảng mười năm, Ma Giới đều xuất hiện không ít Ma Đế, có điều sống sót được lại rất ít. Bọn họ cứ chết đi như vậy, cho nên có xuất hiện thêm một Ma Đế cũng không có gì khiến người ta kinh ngạc.

Có điều Cửu U Vương lại thuộc loại Ma Đế lâu năm, thực lực cũng là số một số hai trong đám Ma Đế, giờ ông ta nói thực lực của người nọ tương đương với ông ta, vậy thì đủ để người ta kinh ngạc.

“Phụ thân, con lập tức phái người đi thăm dò.”

“Không cần, ta sẽ tự mình đi gặp hắn.” Cặp mắt của Cửu U Vương nheo lại, trực tiếp biến mất.

Hoa Liên và Ân Mạc đang đi trên đường, trước mặt đột nhiên xuất hiện một người, vừa nhìn thấy người đó, bàn tay của nàng lập tức bùng lên một ngọn lửa.

“Hắn là Ma Đế?” Hoa Liên nhỏ giọng hỏi Ân Mạc đang đứng bên cạnh.

“Ừ.... CửuU.” Ân Mạc vòng tay ôm lấy eo Hoa Liên, không hề có chút căng thẳng nào, cười như không cười nhìn Cửu U Vương.

“Sát Sinh Phật?” Cửu U Vương trợn tròn hai mắt, chân thành hy vọng là trước mắt mình xuất hiện ảo giác. Nhưng không như mong muốn, người trước mắt vẫn còn sống.

“Lâu quá rồi nhỉ.”

“Ngươi, ngươi làm sao mà sống được?” Ông ta nhớ rõ một đao kia của mình đã chém người thành hai nửa, ngay cả thần hồn cũng bể nát, xác chết vùng dậy cũng không thể như hắn được.

“Đây là bí mật, sao có thể tùy tiện nói cho ngươi biết được chứ.”

Cửu U Vương cười gằn một tiếng, nâng đao chém lại, “Hà, lá gan của ngươi không nhỏ, dám chạy đến tận Ma Giới.”

Khóe miệng của Ân Mạc nhếch lên, tay vừa nhấc, một luồng ma khí màu đen hóa thành khiên chắn cản thanh đao lại. Sau đó trên tấm khiên chồi ra một nắm đấm to bằng cái chậu rửa mặt, tung về phía mặt Cửu U Vương.

Tốc độ giao thủ của hai người cực nhanh, trừ Hoa Liên ra, những người xung quanh căn bản không nhìn rõ được gì, chờ đến lúc hai người dừng lại, bọn họ phát hiện ra màu sắc hốc mắt bên phải của Cửu U Vương vĩ đại đã xảy ra biến hóa kỳ dị.

“Ngươi, ngươi không phải là Phật sao?” Bị đánh một quyền, mặc dù không nặng, nhưng đả kích tâm lý rất nghiêm trọng.

“Phật? Ngươi có chứng cứ không?”

Cửu U Vương nhìn chằm chằm Ân Mạc đối diện, trong đầu một mảnh hỗn loạn. Giờ ông ta thực sự hoài nghi, Ân Mạc thực ra là do Ma Giới phái đến nằm vùng ở Phật Giới, có điều nhớ tới mấy gã Ma Đế đã chết trong tay hắn, Cửu U đành cố gắng quăng ý niệm này ra ngoài.

“Ngươi thành ma rồi?” Không cần biết Ân Mạc tại sao lại biến thành bộ dạng này, hắn nhất định đã thành ma không thể nghi ngờ. Có điều đối với ông ta mà nói, thực sự không thể tính là tin tốt.

Khi hắn còn ở Phật Giới, bọn họ chỉ có thể gặp nhau mỗi lần Tiên Ma Đại chiến, giờ hắn tới Ma Giới, nếu ngày nào đó nổi điên lên, vậy không phải mình sẽ càng nguy hiểm hay sao, càng nghĩ sắc mặt của Cửu U Vương lại càng khó coi.

“Rõ ràng.”

“Đây là địa bàn của ta.”

“A? Ngươi đang muốn đuổi ta đi?” Nụ cười của Ân Mạc có thêm mấy phần nguy hiểm.

“Ta có thể giao nơi này cho ngươi.”

Ân Mạc vẫn mỉm cười, không tỏ vẻ gì.

“Hoặc là ngươi có thể nói ta biết, ngươi muốn nơi nào?” Ma từ trước đến nay đều rất thực tế, dĩ nhiên cũng thức thời, cho nên thực ra hắn vẫn rất thưởng thức Cửu U Vương.

Ân Mạc gãi gãi cằm, “Ta muốn đất Phong Thiện.”

“Chỗ đó không thể.” Cửu U Vương không hề nghĩ ngợi mà cự tuyệt thẳng thừng.

“Ngươi xác định sẽ không suy tính thêm một chút?” Hoa Liên có thể xác định, câu này trăm phần trăm là uy hiếp, mặc dù vẻ mặt hắn không mang chút đe dọa nào.

”... Ta phải về thương lượng với bọn họ một chút.” Cửu U Vương xuống nước theo, lời thốt khỏi mồm xong ông ta mới thấy hối hận vì đã cự tuyệt quá dứt khoát. Đất Phong Thiện mặc dù thần bí, hơn nữa đến giờ bọn họ đều không thể tiến vào, nhưng như vậy không có nghĩa là hắn có thể đi vào, đưa cho hắn thực ra cũng không có gì đáng ngại.

“Hy vọng các ngươi sẽ thành đạt nhất trí, nếu không Ma Giới chắc đành phải mất thêm hai Ma Đế nữa.”

Cửu U Vương câm nín, bốn đánh một, bọn họ chết mất hai, đối phương lại không mất lấy một sợi tóc, ông ta không hề muốn đánh tiếp một chút nào, có trời mới biết kẻ bị chết lần sau có phải mình hay không.

Ân Mạc ôm Hoa Liên đi về phía cửa ra, vừa hay gặp Lăng Loan đang dẫn người đi về phía này, thấy hai người bọn họ, bước chân của Lăng Loan chựng lại một chút rồi vội vàng đi về phía Cửu U Vương.

“Phụ thân, cha tìm được người kia rồi sao?”

“Ừ.”

Lăng Loan nhìn theo tầm mắt của Cửu U Vương, không biết là ông ta đang nhìn Hoa Liên hay là nam nhân bên cạnh nàng, “Người cha nói không phải là...”
“Sát Sinh Phật.”

Lăng Loan cả kinh trong lòng, cái tên Sát Sinh Phật này như sấm dội bên tai, gần như sau mỗi lần Đại chiến Tiên Ma, trong vòng mười năm tiếp theo cha nàng đều thường xuyên nhắc tới cái tên này, cái kiểu mỗi lần nhắc đến đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể rút gân lột da.

Hơn nữa có một chuyện nàng có thể xác định, Sát Sinh Phật tuyệt đối không phải nữ tử. Cho nên, người đàn ông bên cạnh Hoa Liên kia, thực ra chính là Sát Sinh Phật còn mạnh hơn cả phụ thân mình?

Lăng Loan cảm thấy nhịp tim của mình dần trở nên nhanh hơn, một thứ cảm giác kỳ dị dấy lên từ đáy lòng, không biết là sợ hãi hay là cảm giác nào khác.

“Hắn... đến đây làm gì?”

“Không biết.”

“Phụ thân, người có biết nữ nhân bên cạnh hắn không?”

“Chưa từng gặp qua, tên là gì?” Mới vừa nãy chỉ lo để ý Ân Mạc, ông ta căn bản đã quên bên cạnh Ân Mạc còn có một nữ nhân.

“Nàng tên Hoa Liên, là bạn tốt của Khổng Uyên.”

Nghe đến cái tên này, Cửu U Vương đột nhiên cảm thấy nhức đầu, hơn nữa còn có chút đau dạ dày. Ông ta thực hối hận vì đã quay lại đây, nếu không gặp bọn họ, có lẽ tâm trạng của mình đã khá hơn một chút.

“Phụ thân?” Lăng Loan thấy sắc mặt hắn càng thêm khó coi, không khỏi có chút nghi ngờ, chẳng lẽ phụ thân còn biết cả Hoa Liên?

“Nếu như ta nhớ không nhầm, thì nàng chính là Tiên Đế mới lên của Tiên Giới.” Kể từ khi Hoa Liên tranh chấp với tứ đại Tiên Đế ở thành Bất Khuất, danh tiếng của nàng đã bắt đầu truyền ra ngoài. Mà chuyện giữa nàng và Sát Sinh Phật lại càng trở thành tin tức bát quái mới nhất. Quan hệ của Tiên Đế mới với bốn vị Tiên Đế khác không được hòa hợp, lúc nghe tin đó, Cửu U Vương tuyệt đối là có chút vui sướng khi người gặp họa, có điều bây giờ, ông ta còn muốn khóc hơn.

Nàng ta đang yên lành lại không làm Tiên Đế, chạy tới Ma Giới để làm cái gì?!!!

“Tiên Đế tại sao lại xuất hiện ở đây?” Đáp án này hiển nhiên khiến cho Lăng Loan kinh sợ không ít.

Cửu U Vương lại bắt đầu im lặng, căn cứ vào những chuyện nghe được trên chiến trường, bọn họ đại khái là bỏ trốn đến Ma Giới rồi... Đáng chết, đây thực sự không phải là tin tốt lành.

Ma Đế ở Ma Giới từ xưa đến nay vẫn tính toán lẫn nhau, cho dù ở trên chiến trường cũng nung nấu ý định giết chết đối phương, nhưng giờ ở Ma Giới lại có một cặp tình nhân có thực lực tương đương với Ma Đế, nếu ngày nào đó bọn họ động kinh lên muốn thống trị Ma Giới, thì ngày ấy thực khó mà sống nổi.

*** Cảm tưởng như dạo này câu cú mình nó cứ bị lủng củng dư lào ấy nhở, thôi để bê ta lại sau nhớ ***

Comments

  1. tội ông này ghê... cặp đôi này đi dến đâu gà bay chó đến đó ..xã họi ko thừa nhận..đừng có nói là ả lăng loạn này nhìn trúng anh nhá......bây h mình bắt đấu nhìn thấy anh khổng uyên ngày trước rùi

    ReplyDelete
  2. em sen nhà ta làm tiên đế tự bao h thế nhỉ...............

    ReplyDelete
  3. anh Phong dứt khoát thật, ta like anh từ chương trước rồi, phải thế chứ, si tình chứ ko lụy tình =))
    nói thực chứ ta ko thích cặp đôi nam nữ 9 lắm mà nghiêng về các bạn phụ nhiều hơn, căn bản là tại 2 ac quá bt ~~

    ReplyDelete
  4. haha..chương này đọc buồn cười chết mất. Tội cái ông Cửu U vương kia ghê. Bị Ân mạc chiếm đất đã đành, giờ còn biết thêm thuộc hạ mình là bạn tốt của bảo bối của ân mạc, giờ của muốn đụng tới Khổng Uyên cũng ngại tay. CHưa tính khả năng ghi thù, báo hận của Hoa Liên trên tiên giới ổng cũng biết luôn, giờ 2 con người đầy thành tích khắp nơi nơi ấy lại tới nơi của ổng. Không đau dạ dày mới lạ ...haha

    Còn cái bạn Lăng Loan kia, khẳng định làm cảm anh Mạc rồi. Lúc trước mới nhìn mặt đã choáng váng, nếu không phải vì nghĩ ân mạc tu vi kém hơn thì đã xông vào bắt cóc đem về nuôi rồi ấy chứ. Giờ biết được người vừa đẹp vừa hung tàn, khả năng 4 chọi 1 mất 2 thì bạn ấy sẽ chuẩn bị xông vào cướp sắc cho mà coi ^^

    ReplyDelete
  5. thiệt tình, rất muốn gặp các vị phụ huynh của sát sinh phật để biết nuôi cách nào mà ra được cái tính tình đó =))).

    ReplyDelete
  6. Haiz, sức hút nam9 thật mãnh liệt.

    ReplyDelete
  7. Tu vi của em ấy bằng Tiên Đế rồi mà, chỉ chưa chính thức thôi ^^

    ReplyDelete
  8. Một trong số những lý do ta làm bộ này cũng là vì nv phụ rất thú vị mà, cảm giác thiếu mất dàn nv phụ này thì chắc tr sẽ nhạt đi một nửa:-D

    ReplyDelete
  9. Cái này do gen rồi chứ pama anh í có "nuôi dạy" anh í tử tế đc ngày nào đâu, 3 tuổi đã quậy tung Ma giới thì biết rồi đấy =))

    ReplyDelete
  10. Ồ ồ. Còn 20 chươg nữa..k biết ac sinh đc bn bảo bối nhỉ? Híhí

    ReplyDelete
  11. *giat rau Cuu U* ong nhin hai ng ho the ma bao 'dong kinh' a? Phai la HUNG TRI, HUNG TRI chu!

    ReplyDelete
  12. Ôi thật là hồi hộp :3 <3
    Hôm qa ta ngủ mơ thấy Sen tỷ và Uyên ca đấy :). Ko phải là 2 ng vs nhau mà là mơ về từng người 1, riêng,lẻ
    Cảm thấy mơ cũng rất gay cấn. :))

    ReplyDelete
  13. ha ha, đợt này ông U Vương đau đầu rồi, tiễn dc 2 người này đi ko biết là lúc nào nữa, ha ha. thank cô nhé

    ReplyDelete
  14. Thực lực Anh Mạc thật khủng bố. Yêu hai a.c ấy quá . Tks bạn

    ReplyDelete
  15. nàng nói quá đúng =))))))))))))))

    ReplyDelete
  16. Ộ ôi, thế là bị "ám" rồi =))
    p.s: trông anh Uyên thế nào? Có bỉ ổi lắm không? =))

    ReplyDelete
  17. chac, phai noi la An Mac luon dang cap moi luc moi noi. Tien gioi hay Ma gioi anh cug deu pro het. hihi! Hoa Lien that co phuc ma, cho dua vung chac nhu the ko ai dam lam gi...huhu uoc gi minh dc nhu co ay...
    thanks ban!

    ReplyDelete
  18. lúc đầu mình k có ấn tượng vs bạn Tình lắm. cơ mà mình đã thay đổi suy nghĩ khi đọc chương này. a quá man đi <3
    Khổng Uyên cũng đáng iu quá đi, làm mình nhớ lại a lúc trc, hi vọng a sẽ lại là chính mình và có đc hp.

    ReplyDelete
  19. comment....dài a...

    ReplyDelete
  20. Ôi anh Ân Mạc với em sen nhà mình đi đến đâu gà bay chó sủa đến đấy =))))
    Chân thành dành 1 phút mặc niệm cho mấy bạn trẻ Ma Đế ở Ma Giới hố hố =)))
    Quậy tung lên luôn đi >))<

    ReplyDelete
  21. Mn học tập đi ~ đọc đã quá trời :-D

    ReplyDelete
  22. Bạn già thì có chứ trẻ trung nỗi gì, mà đọc mấy c này cứ thấy mấy bác í nhát gan thế nào ấy :v

    ReplyDelete
  23. ..... mơ thấy anh Uyên khóc :(((((((((((((

    ReplyDelete
  24. Nàng làm ta muốn khóc theo rồi đây này TT_TT

    ReplyDelete
  25. cứ yên tâm, nàng làm xong bộ này, ta làm review, ta sẽ kể lại từ đầu đến cuối giấc mơ của ta về Uyên ca <3 =))
    Không đảm bảo sẽ khóc sướt mướt, những cũng đủ để vài người đọc ngẫm nghĩ, sụt sùi =))

    ReplyDelete
  26. Là nam nhân, phải cầm lên được bỏ xuống được, anh Phong quá đỉnh, đối với anh yêu là có thể nhìn thấy người mình yêu được hạnh phúc dù hạnh phúc đó không phải do mình mang đến, có mấy ai được như thế chứ.
    Thương cho Khổng Uyên quá, mong cho anh hạnh phúc :(

    ReplyDelete
  27. Thanks nàng. Mình dành 2 ngày nghỉ lễ để đọc truyện này. Đáng lẽ phải com từng chương nhưng do đọc bằng điện thoại nên sau mỗi chương chỉ có thể diễn tả cảm xúc trong lòng chứ ko tài nào com được. Đến chương này mình thực sự ko thể nào kìm nén được, cảm thấy may mắn vì ko phải đọc lúc uống nước hay ăn cơm, ko thì phun ra hết. Chỉ cần tưởng tượng ra bộ mặt của Cửu U thôi cũng có thể cười đến mấy ngày rồi. Truyện này thực sự rất hay, chi tiết ko hề lặp lại, cả nam 9 và nam phụ đều rất tuyệt vời

    ReplyDelete
  28. Gia đình bá đạo! Người thường căn bản sẽ không hiểu được logic của bọn họ.
    Nhưng ta còn thích cách dịch của editor hơn, rất chân thực <3
    Cảm ơn Nàng.

    ReplyDelete

Post a Comment