[Chương 165] Ngự Phật


Ngự Phật



O Trích Thần


Edit by Linhmaroon


nguphat


Chương 165: Tìm kiếm


“Ngươi muốn biết chuyện gì?” Tử Vi Tiên Đế nheo mắt, giống như lần đầu tiên gặp Hoa Liên, nhìn nàng từ trên xuống dưới. Hắn cứ cảm thấy có chỗ nào đó lạ lạ, nhưng tìm khắp nơi cũng không thấy gì khác.

Còn cả bên Tử Tiêu nữa, phải chăng đã xảy ra chuyện gì?

“Hắn chết rồi sao?”

“Đúng vậy.”

“Chết thế nào?”

“Tứ đại Ma Đế liên thủ đánh chết.”
“Khi đó các ngươi đang làm gì?”

“Tình hình trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, bọn ta không thể lúc nào cũng chú ý đến hắn được, hắn cũng không nên vọng tưởng một mình đi khiêu chiến tứ đại Ma Đế.” Tử Vi Tiên Đế không trả lời câu hỏi của nàng trực tiếp mà lại đẩy hết tất cả lên người Ân Mạc.

“Ngươi thật bốc mùi.” Chuyện ngu xuẩn như vậy ai cũng có thể làm, chỉ riêng Ân Mạc là không. Hơn nữa Ma Giới tổng cộng cũng chỉ có mấy Ma Đế mà thôi, bốn gã cùng theo dõi Ân Mạc, bên cạnh bọn hắn căn bản không thể có những kẻ địch khác.

“Hoa Liên...” Yến Cửu Vũ đã rên rỉ ra tiếng, hắn cảm thấy Hoa Liên thực sự điên rồi.

“Hoa Liên, ngươi không cảm thấy lời nói của mình quá đáng quá rồi hay sao?” Sắc mặt của Tử Vi Tiên Đế trầm xuống, lạnh lùng nói.

“Tử Vi, ngươi muốn giết ta, lại sợ chọc giận hắn, cho nên ngươi cấu kết với bọn họ gài bẫy hắn trên chiến trường, đúng không?!” Hoa Liên chẳng quan tâm lời nói của mình có quá đáng hay không, thậm chí còn nói ra một câu khiến cho mọi người trợn mắt há mồm.

Đây chỉ là phỏng đoán của nàng, nhưng phần lớn cũng gần với sự thực.

Trái tim của Tử Vi trùng xuống, sát ý trong lòng lại càng sâu. Nữ nhân này, lúc ấy hắn nên tự mình động thủ.

“Ngươi câm miệng cho ta!” Thanh Lam vẫn ôm một bụng lửa giận cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nhân cơ hội gây khó dễ cho nàng. Tay nàng ta nhấc lên, vung về phía Hoa Liên.

Yến Cửu Vũ đứng bên cạnh Hoa Liên trơ mắt nhìn bàn tay kia hạ xuống, lại không tài nào nhúc nhích. Thứ uy áp thuộc về Tiên Đế đó hiện giờ hắn vẫn chưa thể cản nổi.

Đúng vào lúc hắn cho rằng lần này coi như mình sẽ hoàn toàn đi tong, bàn tay khổng lồ trên không trung đột nhiên khựng lại, tiếp đó là tiếng hét thảm thiết vọng ra từ miệng Thanh Lam Tiên Đế.

Mọi người quay đầu lại nhìn, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại không xương kia của Thanh Lam Tiên Đế giờ phút này đã biến thành một bộ móng vuốt xương khô. Không ai nhìn rõ sự việc diễn ra thế nào, thời gian cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.

Lúc này, không riêng gì mấy Tiên Đế, ngay cả những kẻ xem náo nhiệt cũng biết chuyện phiền phức rồi. Nữ tiên nhìn qua đầu óc có chút không được bình thường trước mặt này, tu vi hình như cũng chẳng kém hơn Thanh Lam Tiên Đế là bao!

Tiên Giới xuất hiện một nhân vật như vậy từ khi nào, tại sao đến giờ chưa từng nghe nói?

Vốn Chân Vũ Đại Đế còn đang há miệng định nói gì đó, cuối cùng chẳng thốt lên nổi. Hoa Liên lúc này giống như phát điên vậy, cho dù nói gì nàng cũng không nghe lọt, hơn nữa rõ ràng nàng đã tỏ ra là đến gây phiền phức cho Tử Vi, bọn họ việc gì phải dây vào.

“Nếu Ân Mạc mà chết, mấy người các người, đừng kẻ nào mong sống nổi.” Hoa Liên không muốn dây dưa với bọn họ nữa, xoay người đi về phía trận truyền tống ở thành dưới.

“A a, khẩu khí mới lớn làm sao, ta cũng muốn xem xem ngươi định đối phó với bọn ta thế nào đây.” Lúc này, Long Vương Thái tử vẫn luôn nhếch mép mỉm cười đột nhiên lại bước ra, một con rồng lớn màu bạc vọt ra từ trong tay áo hắn.

Không đợi Hoa Liên dùng đến Nghiệt hỏa, trong cơ thể nàng đột nhiên có một luồng sức mạnh tỏa ra. Loại cảm giác này rất quen thuộc, ngày đó khi còn ở nhân gian, lúc nàng bắn chết Băng Long, chính là luồng sức mạnh đột nhiên xuất hiện này đã giúp nàng một lần.

Ngay khi con rồng bạc kia đến gần nàng, xung quanh thân thể nàng chợt sinh ra vô số những luồng khói đen, khói đen từ từ ngưng tụ thành một con hắc long, hắc long đột nhiên há mồm, nuốt chửng con ngân long kia, sau đó ợ một tiếng no nê, lại biến mất.

“Tổ Long?!” Long Vương Thái tử mở trừng hai mắt, hoàn toàn không thể tin nổi vào mắt mình.

Vật trên người Hoa Liên mặc dù rất giống rồng, nhưng tuyệt đối không phải là một con hắc long bình thường. Trái lại có đến tám phần tương tự với Tổ Long, hơn nữa nguồn sức mạnh có thể cắn nuốt được cả long hồn kia, cũng chỉ có Tổ Long mới có.

Đầu óc của Long Vương Thái tử ngây ngẩn, Hoa Liên cũng chẳng tốt hơn là bao. Nàng cũng rất muốn biết, con rồng kia rốt cuộc là thế nào, tại sao lại xuất hiện trên người nàng.

Long Vương Thái tử vừa kêu lên như vậy, lại càng chẳng có ai dám tiến lên làm gì Hoa Liên. Tổ Long cũng đã xuất hiện rồi, trên người nàng ta rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật nữa?
“Ngươi, trên người ngươi tại sao có thể có ấn ký của Tổ Long được?!”

“Ngươi đang chất vấn ta?”
“Nói mau!” Long Vương Thái tử thở phì phì, hắn tuy được xưng là con của Tổ Long, nhưng cũng chỉ là một kẻ ra đời từ hơi thở của Tổ Long mà thôi. Từ khi hắn có trí nhớ đến nay, trên cõi đời này đã không còn Tổ Long nữa.

Giờ, ấn ký của Tổ Long xuất hiện, vậy có nghĩa là trên đời này vẫn còn một con Tổ Long.

“Tại sao ta lại phải nói cho ngươi biết?!” Trong ánh mắt Hoa Liên tràn ngập vẻ khinh thường, những kẻ này đối với nàng mà nói đã từng tựa như những ngọn núi cao không thể vượt qua, giờ nhìn lại, cũng chẳng có gì hơn cái dạng này, dối trá, tham lam, âm hiểm, tất cả những thứ xấu xa nhất trong bản tính của con người đều biểu hiện vô cùng rõ ràng trên người bọn họ.

...

Hoa Liên một mình rời khỏi thành Bất Khuất, không ai biết nàng muốn đi đâu, có tìm được Sát Sinh Phật đã biến mất trên bảng Công Đức hay không.

Dù trước khi đi, nàng cũng nói có thể sẽ quay về, nhưng phần lớn mọi người đều cho rằng, sợ là nàng sẽ không quay về được nữa.

Sau khi rời khỏi thành Bất Khuất, Hoa Liên đi dọc theo chiến trường thẳng vào trong, càng đi sâu lại càng cảm nhận được từng luồng sát khí ập vào mặt. Không phải là có kẻ nào đó nhắm vào nàng, mà là của những Tiên Ma đã chết kia để lại. Cho dù chết, sát khí vẫn không tiêu tan, chỉ vậy thôi cũng đủ biết cuộc chiến nơi đây thảm khốc đến nhường nào.

Cuộc Đại chiến thực sự vẫn chưa bắt đầu, thỉnh thoảng nàng cũng chạm phải những cuộc đấu với quy mô nhỏ, nếu không ai chọc vào nàng, nàng cũng không tùy tiện tham gia.

Mới đầu cũng chỉ lang thang ở ngoài rìa, sau đó càng đi lại càng tới gần khu vực Ma Giới. Nàng gần như đã tìm kiếm từng tấc đất ở những nơi mà mình đi qua, nhưng đến giờ vẫn không phát hiện được hơi thở của Ân Mạc.

Hoặc có lẽ, hắn thực sự đã chết, nhưng nàng không tin, cũng không muốn tin.

Nửa năm trời, nàng như một du hồn phiêu bạt trên khắp chiến trường, đã giết không biết bao nhiêu Tiên Ma, lại trước sau vẫn không tìm ra được một tia manh mối.

Khe núi tựa như một cái rãnh sâu không thấy đáy này là nơi duy nhất nàng chưa từng tìm qua, còn chưa lại gần, nàng đã biết đây là một nơi nguy hiểm.

Vô luận là Tiên hay Ma, đều không dám đến gần nơi này. Đã từng có mấy tên Ma Đế vọng tưởng tiến vào đáy cốc, nhưng vào rồi là không ra được. Nàng không cảm thấy mình lợi hại hơn những gã Ma Đế kia được bao nhiêu, nhưng nàng vẫn muốn đi xuống nhìn một lần.

Có lẽ xuống rồi sẽ không lên được nữa, có điều như vậy cũng không có gì không tốt.

Đi xuống rất dễ dàng, đơn giản hơn dự liệu của nàng đôi chút. Có điều khe núi này thực sự rất sâu, lấy tốc độ của nàng mà còn phải bay nửa canh giờ mới đáp xuống đất được.

Những nguy hiểm lường trước không hề xảy ra, vùng đất dưới khe sâu hoàn toàn tĩnh lặng.

Ngẩng đầu lên nhìn, bên trên là một mảng đen kịt, bầu trời giống như đã bị che khuất.

Thân rơi vào kỳ cảnh rồi nàng mới phát hiện ra, tại sao người xuống rồi lại không lên được nữa, bởi vì ở đây không thể bay được, nàng cũng vậy. Không chỉ thế, nàng còn có thể cảm nhận được sức sống của sinh mệnh mình đang nhanh chóng tiêu hao. Nếu cứ tiếp tục kéo dài, chẳng bao lâu nữa e là sẽ không thể nào giữ được hình người.

Trong Tam Giới vẫn còn một nơi kinh khủng như thế này, trước kia nàng đúng là kiến thức thiển cận.

Trong khe sâu không có lấy một tia ánh sáng, vài nhúm lửa vẫn vây xung quanh thắp sáng cho nàng.

Một đường đi xuống, có thể nhìn thấy những bộ hài cốt tán loạn ở hai bên, có bộ là bị ném xuống, đã tan tác, còn có những bộ xương lớn hơn người bình thường không ít, hẳn là mấy gã Ma Đế kia.

Y phục trên người bọn họ vẫn còn, vũ khí cũng vẫn còn, chỉ có thân thể là đã biến thành xương khô. Tình cảnh này, thực sự khiến cho người ta phải thở dài.

Có điều Hoa Liên chẳng còn tâm trạng đâu mà cảm khái, nếu không tìm ra được gì, có thể nàng cũng sẽ trở thành một trong số những bộ xương khô kia. Trước kia cho dù nàng có làm gì cũng quen suy trước ngẫm sau, đây là lần đầu tiên để mặc cho tình cảm của mình làm chủ, mang cả tính mạng của bản thân ra đánh cuộc, cũng không biết là có đáng giá hay không.

Cảnh tượng phía trước không thay đổi mấy, chỉ có vài bộ xương n, thậm chí cả cỏ cũng không mọc nổi. Đây mới thực sự là tử địa, không có một tia hơi thở của sinh mệnh sống.

Vào khe sâu đã được hai ngày, Hoa Liên không biết mình đã đi được bao lâu, áp lực trên người ngày càng nặng nề, có lẽ là bởi vì sức sống tiêu hao ngày càng nhanh, tu vi của nàng dường như cũng đang giảm xuống.

Thậm chí cả đóa hồng liên trong cơ thể cũng đã có dấu hiệu khô héo.

Nhưng cảnh sắc trước mắt vẫn không có gì thay đổi. Nàng hoài nghi, mình có lẽ chỉ đang dậm chân tại chỗ.

Hoa Liên nặng nề thở hổn hển, ngã ngồi ở bên đường, chẳng còn sức lực để bước tiếp nữa. Không chỉ có thân thể mệt mỏi, trái tim còn mệt mỏi hơn. Từ lúc bước vào đây, nàng lại càng cảm thấy tuyệt vọng, có lẽ mình thực sự chỉ là một bên tình nguyện.

Không tìm được thì thôi đi, dù sao nơi này cũng coi là một nơi khá tốt để chôn thân.

Ánh mắt Hoa Liên từ từ khép lại, Nghiệt hỏa vẫn vây lượn xung quanh thân thể từ từ tắt lụi, bóng tối dường như muốn cắn nuốt toàn bộ thân thể nàng.

Bõm...

Bõm...

Đang lắng hồn trong khoảng yên tĩnh nơi khe sâu này, đột nhiên nàng lại nghe được một thanh âm không nên tồn tại. Giống như có cục đá rớt xuống nước, tản ra từng vòng gợn sóng.

Ở đây có người!

Nhận ra điều này khiến cho cả người nàng tỉnh táo trở lại, nhưng, lắng tai nghe thêm lần nữa lại chẳng thấy tiếng động nào. Hoa Liên lẳng lặng ngồi trên mặt đất một lúc lâu, dần dần, trên người nàng không truyền ra bất cứ một tia dao động của sinh mệnh nào nữa.

Ngọn lửa đỏ tươi từ dưới chân nàng lan tràn ra khắp nơi, giống như muốn bao phủ lên cả khe núi. Ngọn lửa kia cắn nuốt hết đống hài cốt, tiếp tục tràn về phía trước.

Đóa sen màu đỏ như máu, ngọn lửa lạnh lẽo không chút nhiệt độ, khe sâu tối đen tĩnh lặng.

Nàng đặt cược mạng sống của mình tại đây, nếu không thành công, nàng sẽ chết.

Đoàng đoàng đoàng, đoàng đoàng đoàng...

Những tiếng nổ khổng lồ vọng ra từ trong ngọn lửa, Hoa Liên đã sớm biến trở về bản thể, đương nhiên không nhìn thấy được cách đó trăm thước ngọn lửa đã bắt đầu lan lên trên, trước mặt không phải là một con đường không có điểm cuối, mà là một cánh cửa lớn. Lúc này, cánh cửa bị Nghiệt hỏa bao bọc kia đang mở ra ngay trước mặt nàng.

Trong nháy mắt khi cánh cửa mở ra, một luồng ma khí ngút trời tràn ra từ bên trong. Hoa Liên không khỏi cười khổ, hình như nàng đã làm một chuyện sai lầm. Đứng trước luồng hơi thở đó, nàng ngay cả tư thế phản kháng cũng không bày ra được.

Không riêng gì nàng cảm nhận được luồng hơi thở này, ánh mắt tất cả Thánh Nhân trong khoảnh khắc đó, đều tụ tập trên chiến trường, nhưng tìm kiếm một lúc lâu mà vẫn không tìm ra được nơi phát ra ma khí.

Comments

  1. Hình như bạn Liên cực kỳ có duyên với Ma đạo thì phải? = ="

    ReplyDelete
  2. Thank pạn! Anh Ân Mạc đi đâu rùi nhỉ,hok lẻ đang chơi chốn tìm.

    ReplyDelete
  3. Sao k một phát đập chết thằng thái tử TT^TT rất là hãm vs thằng này từ lúc nó xuất hiện.

    ReplyDelete
  4. Chẳg lẽ Hoa Lien gặp lại bạn cũ hả ss?

    ReplyDelete
  5. là a Mạc phải hk ta?

    ReplyDelete
  6. Ma đạo, trời ạ, ta nhớ Phong Biệt Tình quá, a mất hút mấy chục chương rồi =='
    Khổng Uyên cute nữa =='

    ReplyDelete
  7. cũng sắp được gặp hai chàng rồi

    ReplyDelete
  8. Dù thích Hoa Liên thành tiên hơn thật nhưng thấy nàng ý công nhận có duyên với ma đạo. Sau cánh cửa đấy là anh Mạc đã thành Ma chăng :D

    ReplyDelete
  9. Mình đã muốn gặp lại con Khổng tước điên khùng rất lâu rồi, mình lại không thích PBT bằng Khổng Uyên, hê hê

    ReplyDelete
  10. Ôi em Sen sắp gặp lại anh Biệt Tình với cả Khổng a ~~~ Chẳng lẽ bây giờ anh PBT lên Ma đế rùi? PBT không biết còn thích em sen nhà mình không nhở :D

    ReplyDelete
  11. hóng hóng quá ing...

    ReplyDelete
  12. Cả ngày hôm nay công ty mất mạng, cơm nước tắm rửa xong xuôi phải mò vào ngay. Ôi ta nghiện nàng thật sự rồi :)). Gọi ta là fan cuồng cũng ko oan tí nào đâu, trong vòng 1 tuần thì phải kể từ ngày mò ra trang của nàng ngày nào ta cũng mò vào đọc liền tù tì hết đống truyện sẵn có sau đó xếp hàng chờ từng chương mới như ngày bé chờ quà mẹ đi chợ về mua cho ý =)).

    ReplyDelete
  13. oa oa hay qua. thank ss nhe.

    ReplyDelete
  14. =)) oh yeah, sắp gặp lại con khổng tước nhắng nhít rồi, ta thích bố con nhà họ Khổng nhất truyện, lần nào lần đấy gặp 2 người này đều cười ngất =))
    Phong soái ca, haiz, ta nhớ ấn tượng đầu tiên về anh này rất sâu, cái vẻ âm u đáng sợ, khó đoán, dù nguy hiểm nhưng rất kích thích, nhưng càng về sau hình tượng của anh càng khác, nhưng điểm chung là mỗi lần thấy anh ta lại thấy buồn ko lý do =='

    ReplyDelete
  15. á...hi vọng có anh mới,cạnh tranh với Ân Mạc.thế mới hay a..

    ReplyDelete
  16. Hong chap sau! Hap dan qua! Thanks Linh nhieu!

    ReplyDelete
  17. Thanks ss nhieu!!!! HL cuong qua!!!

    ReplyDelete
  18. thanks tỉ nhaa. tỉ là ng năng suất nhất mà ta từng gặp đó. truyện đang đến hồi gay cấn rồi :)) ta phải comt và like tích cực để tỉ có động lực làm việc hơn mới được kaka :3 :">

    ReplyDelete
  19. tỉ ơi, cảm ơn tỉ rất là nhiều, thực sự thì ta chưa từng thấy bộ truyện nào hay hơn bộ này :) ngày xưa ta đọc bộ HSHH nhà tỉ đã thấy mê mẩn suốt mấy tháng rồi ý tỉ. ta thấy ta và tỉ thật là có chung 1 sở thích coi những thể loại truyện như thế nè :3 kiểu nam nữ chính đều mạnh, xong nam rất sủng nữ =)) nói chung ta cũng chẳng biết tả như nào, mà ta nghĩ chắc tỉ cũng hiểu đại ý, haha :)) ta mong sau khi tỉ edit xong bộ Ngự Phật sẽ có những bộ khác nữa cùng thể loại như này :3 à ... tỉ à ... đoạn truyện này có phải đang độ gay cấn không nhỉ ? Ân Mạc chả biết chui đến xó nào ẩn dật rồi, mong anh ý không bị mất đi bộ phận nào trên cơ thể :))

    ReplyDelete
  20. Cám ơn chia sẻ của bạn, rất là vui khi tìm được ng có chung sở thích với mình^^ truyện gần đến hồi kết rồi nên mạch truyện cũng gay cấn hơn, nhớ theo dõi nhé :-D nếu bạn thích kiểu nữ chính lý trí mạnh mẽ, nam 9 sủng nữ thì có thể nghía qua bộ mới nhà mình - Chuông gió, nhé :-D

    ReplyDelete
  21. Yeah~ cuối cùng mình cũng có fan cuồng, xúc động quá đi mất~

    ReplyDelete
  22. Vì anh Tình đi theo đường lối thiếu niên u buồn mà. Kể ra nếu rơi vào tay tg khác chắc anh sẽ có nhiều đất diễn hơn, còn tr này phân vai rõ ràng quá, anh chưa kịp thể hiện thì đã bị ra rìa mất rồi.

    ReplyDelete
  23. Tôi cũng thích bạn KU hơn PBT

    ReplyDelete
  24. Thằng cha này đến gần cuối mới bị xử lý cơ ="= thằng này còn làm nhiều chuyện rất khốn nạn

    ReplyDelete
  25. Trừi ơi anh Phong Biệt Tình xuất hiện rồi hí hí
    ta muốn nhìn thấy bạn đại sư ăn giấm cơ

    ReplyDelete
  26. ok ta sẽ đọc ^_^ chả là... hơi do dự 1 chút vì ta đọc đoạn giới thiệu ghi có yếu tố kinh dị :))

    ReplyDelete
  27. quá chuẩn =)) vì cái 'đường lối thiếu niên u buồn' mà ta chẳng thích nổi anh Phong dù rất ấn tượng với anh, giá anh vẫn si tình, nhưng theo phong cách nguy hiểm như lúc đầu thì có lẽ ta sẽ thích anh hơn =.=

    ReplyDelete
  28. Yết tố kinh dị chỉ chiếm 30% thôi mà :-D

    ReplyDelete
  29. Truyện đến hồi gay cấn rồi đây, lần này chắc là ban PBT rồi, cảm ơn bạn Linh nhiều nhé.

    ReplyDelete
  30. Hấp dẫn quá, cám ơn nàng.

    ReplyDelete
  31. Oiii hay qua , minh khong bam duoc nut like (chac la do doc bang dt) nen chi biet commt de cam on ban chu nha thoi . Ban thong cam nha . Ban da vat va nhieu

    ReplyDelete
  32. Hoa Liên này, an phận ở nhà thì thôi, bước ra đường toàn dẫm phải BOOM

    ReplyDelete

Post a Comment