[Truyện ngắn] Cực phẩm tiểu Bạch chơi game - Chapter 3 + 4 [End]


Cực phẩm tiểu Bạch chơi game




Điệp Chi Linh


Edit by Linhmaroon




 


kurisu-makise-chibi-at-pc

 Chapter 3


Đó là axit sunfuric, không phải nước cất


Hôm sau ngủ thẳng đến hơn chín giờ, Đường Vi đến nhà ăn mua bữa sáng, vừa ăn vừa lê lết đi đến phòng thí nghiệm.

Đẩy cửa phòng thí nghiệm ra, đã thấy Lục Cảnh Hiên đang đứng viết chữ trên bảng đen, nam sinh mặc một thân áo khoác trắng, bóng lưng nhìn qua cao dỏng hơi gầy, đầu ngón tay anh cầm một viên phấn trắng, xoạt xoạt vài nét trôi chảy viết ra một đống công thức phức tạp trên bảng đen, chữ viết cũng vô cùng phóng khoáng.

Đường Vi không nhịn được mà nghĩ, bạn học Lục Cảnh Hiên thực ra rất đẹp trai, nam sinh nghiêm túc viết công thức cũng rất có sức quyến rũ, chỉ có điều tính khí anh ấy rất cổ quái, cộng thêm miệng quá độc, những sinh vật ở gần anh ấy trong vòng một mét vuông đều rất khó sinh tồn, người thích anh, nhất định là tự ngược đãi tự chịu tội.

Đường Vi khẽ thở dài trong lòng, cách xa anh ba mét rồi ngồi xuống, lẳng lặng cúi đầu cắn bánh bao trong tay.

Kỳ quái ở chỗ, cô luôn cảm thấy trên đỉnh đầu có một luồng ánh mắt mơ hồ đang nhìn chằm chằm vào mình, có điều cô cũng chẳng có tâm trạng mà để ý, cơn ác mộng tối qua bị người ta đuổi giết khiến cho cô vô cùng mệt mỏi, sáng ra tinh thần không được tốt lắm.

“Thất thần làm cái gì? Chuẩn bị thí nghiệm đi.” Bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói lãnh đạm.

Đường Vi vội vàng đứng dậy, quay đầu lại nói: “Đàn anh, phải chuẩn bị những gì?”

Lục Cảnh Hiên lười phải nói chuyện, ném thẳng cho cô một tờ danh sách.

Đường Vi là học viên của viện Hóa học, bình thường khi làm thí nghiệm những hóa chất cần thiết đều do giáo viên chuẩn bị trước, nghiên cứu khoa học trong thời gian nghỉ hè thì coi như học sinh tự mình tổ chức thí nghiệm, tất cả hóa chất và dụng cụ đều phải tự mình đi lấy.

“Em đi lấy hóa chất đi, anh lấy dụng cụ, nhìn cho rõ đừng có cầm nhầm.” Lục Cảnh Hiên nhàn nhạt nói.

“Dạ!”
Đường Vi gật đầu một cái, cầm danh sách đi qua phòng hóa chất bên cạnh, theo những gì viết bên trên lấy ra từng lọ một, lúc quay lại phòng thí nghiệm, đã thấy anh mang theo rất nhiều ống nghiệm, lọ thủy tinh, dụng cụ thí nghiệm linh tinh đi tới.

“Cho anh mười mili axit sunfuric đặc.” Lục Cảnh Hiên vừa đổ hóa chất vào lọ thủy tinh, vừa nói.

Đường Vi vội vàng tìm ống buret để lấy dung dịch, đột nhiên phát hiện, cái ống hút kia hình như bị nứt, chất lỏng trong suốt còn nhỏ lên mặt bàn.

Cũng không biết là do nhức đầu hay nhất thời mơ hồ, Đường Vi đột nhiên lại lấy tay chạm vào.

“Em ngớ ngẩn à?” Còn chưa kịp phản ứng lại, cổ tay đã bị anh túm được, Lục Cảnh Hiên kéo cô đi như kéo một cái xác đến bên cạnh bồn rửa, mở nước xối lên ngón tay cô, rửa xong thấy không bị thương nặng, lại cầm thuốc chống acid  một bên rửa lại một lần nữa.

Đường Vi kinh ngạc nhìn gương mặt bên lạnh lùng của anh, há miệng muốn nói lại thôi.

“Đây là axit sunfuric, không phải nước cất, ai nói với em là có thể dùng tay để chạm vào?!” Xử lý xong tất cả, Lục Cảnh Hiên nhìn cô, trong ánh mắt có tức giận, có trách cứ, dường như cũng có rất nhiều thứ kỳ quái.

“Ách...” Đường Vi không biết nói sao cho phải, cổ tay bị anh nắm vẫn còn lưu lại cảm giác nóng bỏng, cái người hung dữ này còn in hẳn một loạt vết ngón tay trên cổ tay cô...

Sau khi trầm mặc một lát, Đường Vi mới nhỏ giọng nói, “Đàn, đàn anh, thực ra thì lúc nãy cái em vừa mới hút là natri clorua, không phải axit....” Chữ “sunfuric” cuối cùng sau khi nhìn thấy ánh mắt thoáng cái trở nên lạnh lùng của anh đã bị lúng túng nuốt xuống.

Lục Cảnh Hiên mặt lạnh liếc nhìn cô một cái, xoay người bỏ đi.

Đường Vi gãi gãi mũi, cảm thấy hình như mình không nên nói ra sự thật đả kích anh ấy này?

Mặt anh ấy hình như đỏ....

Là do tức đúng không?

Chapter 4


Buổi tối sau khi đăng nhập vào trò chơi, nữ Đường môn Đường Tiểu Phi không nhúc nhích ngồi ở cửa thành Lạc Dương nhìn đám người đi tới đi lui mà ngẩn ngơ.

Cô thực sự không hiểu biết lắm về trò chơi này, đăng nhập vào trừ ngắm cảnh ra thì cũng là nhìn người, cái người vừa đi đến kia thật là đẹp trai, cưỡi ngựa trắng uy phong lẫm liệt, người bên phải kia cũng rất thú vị, một thân y phục màu tím, trên đầu còn có hai cái sừng trâu, trông giống Ngưu Ma Vương, còn cả vị trước mặt này...

Phong cảnh như họa.

Nhìn cái ID quen mắt trước mặt, Đường Vi vội vàng gửi qua một tin nhăn riêng: “Còn năm mươi lần chưa giết xong, tiếp tục à?”
”...” Đối phương đáp lại bằng một chuỗi im lặng tuyệt đối.

“Đúng rồi, huynh mang tôi theo được không, chơi phụ bản gì đó ấy?”

“Sao ta lại phải mang cô theo?”

“Mấy người hôm qua nói trên kênh Thế giới Đường Tiểu Phi hack vàng hack trang bị nhân phẩm tồi tệ, mọi người đều biết tôi là kẻ lừa đảo, giờ chẳng có ai chịu tổ đội với tôi cả, tôi vừa vào tổ đội đã bị đá...”

”...”

Người bên kia máy tính dường như đang đấu tranh tư tưởng, trầm mặc một lúc xong mới nói: “Được rồi, vào đội.”

Đường Vi thật sung sướng nhấp vào đội, sau đó cô phát hiện ra trong danh sách đội ngũ có 24 người, cô là người thứ 25.

Đây chính là tổ đội phụ bản như lời bạn cùng phòng Hứa Hiểu Ức nói, phụ bản đầu tiên chính là loại phụ bản 25 người tổ đội này, rất áp lực nhưng cũng rất hưng phấn.

[Tổ đội] [Phong cảnh như họa]: Được rồi, mọi người tập hợp, mở YY hết đi.

Dứt lời, hắn lại chat riêng với Đường Vi: “Bọn ta muốn đi đánh Anh Hùng Địch Hoa, đây là đội đấu, cô muốn có trang bị thì bỏ tiền ra đấu giá, không muốn thì đi theo lấy tiền công.”

“Được! Đánh cái này có phải chú ý gì không?”

“Lát nữa ta sẽ nói, cô nghe chỉ huy, đừng có chạy lung tung là được.”

Bạn học Đường Vi rục rịch muốn thử, trực tiếp truyền tống đến cửa phụ bản “Anh Hùng Địch Hoa thánh điện”.

[Tổ đội] [Vô lượng đại sư]: Đường môn [Đường Tiểu Phi] kia ấy, tốc độ lên YY còn kém ngươi.

Bởi vì rất thích lên kênh giải trí nghe nhạc nên trong máy của Đường Vi cũng có phần mềm YY voice, lập tức mở phần mềm, theo số mà tổ đội nêu lên tiến vào kênh, thấy trong phòng đã có 24 người đang chờ, Đường Vi vội vàng nhấn F2 bắt đầu nói chuyện: “Alo alo? Có nghe thấy tôi nói gì không? Ngại quá, để mọi người chờ lâu.”

Có một giọng nam nói: “Ai đây thế này? Đường Tiểu Phi? Chính là cái đứa Đường môn hack vàng hack trang bị kia?”

Trong phòng một trận im lặng.

Đường Vi lúng túng nói: “Đây là tài khoản tôi vừa mới mua, tôi không phải là Đường Tiểu Phi đó.”

“Thật hay giả đấy?” Có người hoài nghi hỏi.

[Tổ đội] [Phong cảnh như họa]: Được rồi, chuyện trước kia coi như đã xong, mau vào đi.

Mọi người kinh hãi.

Bang chủ đại nhân Phong cảnh như họa hôm qua đá Đường Tiểu Phi ra khỏi bang hội, kêu gọi mọi người vây lùng truy bắt Đường Tiểu Phi, gặp một lần giết một lần, sao giờ lại nhẹ tựa gió mây phun ra một câu coi như đã xong? Mười vạn tiền vàng bị hack kia là tiền của hắn đấy.

Lúc đó sau khi Đường Tiểu Phi cầm tiền đi thẳng, người trong đội vô cùng tức giận, làm bang chủ, Phong cảnh như họa vì duy trì danh dự của bang hội, không thể làm gì khác hơn là tự mình bỏ tiền túi ra thanh toán đoàn phí 10 vạn tiền vàng kia.

Nếu bản thân hắn đã nói cho qua, những người khác cũng không tiện nói gì thêm, hơn nữa giọng nói của cô bé này nghe mềm nhũn, rất dễ bắt nạt, nói là tài khoản vừa mới mua, mọi người cũng chỉ biết tin là cô quá xui xẻo, mua phải một cái accout rác rưởi bị người ta đuổi giết.

Giải quyết mâu thuẫn xong, mọi người hăng hái bừng bừng vào phụ bản, phụ bản 25 người khó vô cùng, phối hợp không tốt rất dễ bị diệt cả đám, cho nên Đường Vi cũng rất nghiêm túc lắng nghe chỉ huy giảng giải cách đánh boss.

Nhưng kỳ quái là, giọng chỉ huy trên YY đột nhiên im bặt.

Đường Vi không nhịn được mở miệng hỏi: “Lần đầu tiên tôi đánh cái này, chỉ huy có thể nói cách đánh cho tôi được không?”

[Tổ đội] [Phong cảnh như họa]: Boss Mẫu đơn đầu tiên rất dễ đánh, mọi người tập trung lại một chỗ, ta đánh dấu chấm đỏ trên đầu chủ T (*người chuyên tấn công), cứ đi theo chấm đỏ là được.

Phong cảnh như họa không nói tiếng nào, chỉ viết chữ trên kênh Tổ đội, thỉnh thoáng chat riêng nói cho cô biết một vài hạng mục công việc cần chú ý.

Đường Vi cảm thấy người này có chút cổ quái, hôm qua còn đầy vẻ “Không giết đến khi ngươi hộc máu quyết không bỏ qua”, sao bây giờ đột nhiên lại tốt với cô như vậy? Làm cho cô có chút được sủng mà kinh.

Lúc đi theo nhóm đến trước mặt Boss Mẫu Đơn số một, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói.

“Assassin đại nhân, lời của ngài chính là phương hướng cho cuộc đời ta!” Đỉnh đầu Mẫu Đơn cũng hiện ra hàng chữ này.

Đường Vi tò mò viết trên kênh Tổ đội: “Boss lại còn biết nói cơ đấy ^_^”

Trong tổ đội nhất thời đều trở nên im lặng.

Có người không nhịn được bắt đầu chat riêng buôn dưa: “Ngươi nói coi cô bé này là giả bộ hay là ngốc tự nhiên thế?”

“Chắc đúng là tay mơ vừa mới mua tài khoản thật rồi, thậm chí ngay cả boss nói được còn không biết.”

“Có điều bang chủ cũng thực kỳ quái, vừa nãy vẫn còn nói oang oang, kể từ khi cô ta tới, bang chủ như thành người câm ấy, một câu cũng không chịu nói.”
“Ta cũng phát hiện ra, đang thấy kỳ quái đây.”

[Tổ đội] [Phong cảnh như họa]: Chuẩn bị xong, mở ra.

[Tổ đội] [Đường Tiểu Phi]: Tôi phải chuẩn bị gì không?

[Tổ đội] [Phong cảnh như họa]: Em đi theo đánh là được, lần lượt nhấn 123 đi.

[Tổ đội] [Đường Tiểu Phi]: À, được thôi.

Vậy nên toàn bộ quá trình Đường Vi thực sự chỉ toàn ấn 123, dĩ nhiên, trên số liệu thống kê tổn thương, trong 25 người thì cô đứng thứ 18, còn 7 người còn lại là chức nghiệp trị liệu hoàn toàn không cần đánh boss, nói cách khác, trong số những người có chức nghiệp đánh boss, bạn học Đường Tiểu Phi đứng thứ nhất, đếm ngược từ dưới lên.

Đây là kỳ tích khó mà tưởng tượng cỡ nào chứ!

Trong Kiếm Tam, sức thương tổn của Đường Môn cao vô cùng, trong phụ bản tổ đội, sức thương tổn của Đường Môn cơ bản cũng đứng hàng nhất nhì, Đường Tiểu Phi này đúng thực là hiện tượng, vậy mà lại đứng đầu từ dưới lên.

Lần này, tất cả mọi người đều không hề nghi ngờ cô nàng là accout mới mua.

Mọi người đều tin tưởng sâu sắc, cô nàng là siêu cấp tiểu Bạch hoàn toàn không biết chơi mà mua tài khoản luôn, thậm chí ngay cả giai đoạn làm nhiệm vụ dạy học cho tân thủ cũng không làm....

Mang theo một tiểu Bạch như vậy đi đánh phụ bản, đơn giản chính là một bi kịch.

Ở chỗ con Boss Đại Xà thứ hai, bởi vì Đường Tiểu Phi lúc nào cũng chậm hơn nửa nhịp không theo kịp tổ đội, qua nhiều lần bị chết cả đội, có vài người máu nóng bốc lên rốt cục không nhịn được.

[Tổ đội] [Chiến Vô Bất Thắng]: Đường Tiểu Phi, ngươi rốt cuộc có đánh qua bản này không?

[Tổ đội] [Tiểu Vũ]: Làm gì vậy, đi chậm thì không biết ấn Niếp Vân à?

Vào lúc tiếng oán thán đang nổi lên bốn phía trên kênh Tổ đội, đội trưởng Phong cảnh như họa đột nhiên lên tiếng.

[Tổ đội] [Phong cảnh như họa]: Vậy đi, ta giúp cô ấy bao đội, để cho cô ấy làm xác chết nằm thẳng một đường, mọi người có ý kiến gì không?

Mọi người đột nhiên im lặng.

Bao đội có nghĩa là bắt đầu từ bây giờ, Đường Tiểu Phi sẽ bao cả đội làm ông chủ, trang bị của Đường môn khi đánh Boss nhận được đều cho cô ta hết, mà cô ta sẽ phải chi 5 vạn tiền vàng giá thị trường ra để làm tiền công cho thành viên trong đội.

Người bình thường đều chọn đội đấu, sau khi trang bị nhảy ra, thấy được đồ mình cần thì mới đi đấu giá, rất ít người lại trực tiếp bao đội, bởi vì trang bị khi đánh boss là ngẫu nhiên, có thể ngươi tốn mất 5 vạn tiền vàng cũng chỉ lấy được một hai thứ bỏ đi.

Người trực tiếp bao đội bình thường có hai loại, một là người có tiền, không thích lấy từng trang bị một dần dần, bao đội mấy lần kiểu gì cũng đủ một thân trang bị. Loại thứ hai chính là bao đội cho đồ đệ, bà xã rồi bạn bè thân thiết, để họ nhanh chóng lấy được trang bị đuổi kịp tiêu chuẩn của người chơi bình thường.

Cách này của Phong cảnh như họa khiến cho mọi người nghĩ mãi mà không hiểu. Đường Tiểu Phi không phải bạn bè thân thiết, càng không phải bà xã của hắn, hắn lại vì chặn mấy lời oán trách của thành viên trong đội mà trực tiếp bỏ tiền ra bao đội cho cô ta?

Hôm qua vẫn còn đứng ở cửa Lạc Dương giết cô ta năm mươi lần, giờ lại bao đội cho cô ta, cho dù tài khoản đổi thành người khác, là hiểu lầm thì cũng không cần phải thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ kinh người như vậy chứ?
Người trong bang cảm thấy lạnh cả sống lưng, tinh thần buôn dưa lại bốc cháy hừng hực.

“Quả nhiên, bang chủ quá kỳ quái.”

“Chẳng lẽ huynh ấy bị giọng nói của cô bé này đả động, định phát triển tình cảm?”
“Không thể nào! Chỉ mới nghe cô ta nói có 2 câu trên YY, không cần phải hạ vốn gốc như thế chứ? Tôi ngất mất, năm vạn đấy! Cộng thêm số tiền bị Đường Tiểu Phi kia hack, huynh ấy đã lãng phí mười lăm vạn trên người Đường môn này rồi đấy!”

“Bấn, mặt đầy máu.”

Phong cảnh như họa không nhìn thấy cuộc bàn tán ngầm của người khác, Đường Vi thì hiển nhiên không biết bao đội nghĩa là gì, chỉ cảm thấy người này rất tốt với mình, vậy nên mới cảm kích gửi qua một câu: “Phong cảnh, cám ơn nhé ^_^”

“Ừ.”

“Bao đội mất bao nhiêu tiền vậy, hôm nào tôi sẽ trả lại cho huynh.”

“Không cần.”

Nếu anh ta đã nói không cần, vậy chắc... không nhiều lắm nhỉ?

Đường Vi cũng chẳng nghĩ nhiều, yên tâm thoải mái đi theo đội tiếp tục đánh phụ bản, bởi vì bây giờ cô đã là ông chủ bao đội, có thể quang minh chính đại nằm lăn ra đất làm xác chết, hiển nhiên, mọi người vô cùng vui lòng để cô nằm chết trên đất làm thi thể chứ không phải nhảy loạn khắp nơi mà quấy rối = =

Thuận lợi đánh xong Anh hùng Địch Hoa thánh điện, trong tổ đội lại có người nói: “Hay là tiện thì đánh luôn Long Uyên trạch đi?”

Có thể gặp được một tổ đội phối hợp ăn ý như vậy cũng không dễ dàng (dĩ nhiên trừ Đường Tiểu Phi quấy rối ra), thuận tiện đánh luôn phụ bản tổ đội khác “Long Uyên trạch” đương nhiên cũng được mọi người đồng ý.

Vậy nên cả đám lại chậm rãi đến Long Uyên trạch, hạ boss xong vậy mà lại rớt ra một cái mũ Đường môn [ mũ Nam Hoàng * Đường môn]

Bộ đồ Nam Hoàng hiện giờ đang là đồ vô cùng cao cấp trong game, bình thường mà nhảy ra trang bị kiểu này người của môn phái sẽ tranh nhau đoạt, nhưng vì Phong cảnh như họa đã bao đội cho Đường Vi nên mọi người cũng chỉ đành giương mắt mà nhìn cái mũ kia rơi vào túi của nàng tiểu Bạch này.

Đánh phụ bản xong tính tiền chia chác, có 5 vạn tiền vàng của ông chủ Đường môn Đường Tiểu Phi làm đoàn phí, cộng thêm tiền đấu giá trang bị của những chức nghiệp khác, cuối cùng chia ra mỗi người cũng được hơn sáu ngàn, tất cả đều rất vui vẻ.

Đường Tiểu Phi cũng rất vui, cầm tấm bảng xong không biết làm gì bây giờ, liền chat riêng với Phong cảnh như họa: “Cái bảng này phải đổi thành mũ à?”

“Ừ, tôi dẫn em đi đổi.”

“Cám ơn ^_^”

Lon ton đi theo sau hắn đến Đường môn, tìm được NPC đổi cái mũ, thuận tay đội lên, phát hiện kiểu tóc của nhân vật cũng thay đổi, cái mũ màu lam nhìn cũng rất đẹp mắt.

Trong lòng Đường Vi có chút cảm động, người này thực ra rất tốt, mới vừa nãy khi bị mọi người mắng là tiểu Bạch trên kênh tổ đội, thực ra cô rất muốn trực tiếp rút lui để khỏi ảnh hưởng đến mọi người, không ngờ lúc mấu chốt hắn lại nhảy ra giải vây cho cô.

Bao đội không biết có mất nhiều tiền không đây? Lúc cuối khi chia tiền mọi người vui vẻ như vậy, hiển nhiên là được chia rất nhiều.

Đường Vi có chút hiếu kỳ, vậy nên lại chạy đi hỏi bạn cùng phòng Hứa Hiểu Ức: “Hiểu Ức, hỏi cậu cái này, Địch Hoa Thánh điện 25 người ấy, bao đội thì mất bao nhiêu tiền?”

Hứa Hiểu Ức đáp: “Nếu là khu bọn mình thì giá thị trường là một vạn.”

Một vạn, nhiều thế?! Đường Vi còn đang khiếp sợ, Hứa Hiểu Ức lại gõ ra một hàng chữ: “Đúng rồi, cậu hỏi là bản bình thường hay là bản anh hùng hả?”

“Có gì khác sao?”

“Khác nhiều ấy chứ!”

“À, thì là bản có bộ đồ Nam Hoàng ấy, là bản bình thường hay là bản anh hùng vậy?”

“Đấy là bản anh hùng, bao đội ít nhất phải năm vạn.”

”...” Đường Vi sặc luôn một ngụm khí, nhìn 100 tiền vàng trong túi mà nói không nên lời.

Hứa Hiểu Ức hỏi: “Đúng rồi, sao đột nhiên cậu lại tò mò với mấy thứ trong game thế? Thành thật khai ra, có phải cậu vì người nào đó mà chạy vào tự mình thể nghiệm game rồi đúng không?!”

Đường Vi tiếp tục nhìn 100 tiền vàng trong túi mà ủ rũ cúi đầu: “Nói thật là đúng.”

“Vậy anh ta có biết không?”

“Không biết. Nếu anh ấy biết nhất định sẽ thấy mình phiền phức, hôm nay lúc làm thí nghiệm mình cầm ống hút hút natri clorua, anh ấy lại tưởng mình hút axit sunfuric, còn mắng mình một trận bảo mình ngớ ngẩn nữa...”

“Chậc chậc, yêu thầm cái thể loại núi băng ấy đúng là cực khổ, có muốn thử dụ dỗ anh ta trong game không hả? Đúng rồi, tên ID của anh ta là gì cậu có biết không đấy, mình hỏi giúp cậu nhớ?”

Hứa Hiểu Ức vừa nói xong, Đường Vi đột nhiên nghe thấy góc bên phải bắn ra tiếng Thêm Bạn tốt, nên cô đóng cửa sổ chat với Hiểu Ức lại, ấn vào Phong cảnh

như họa, cắn răng gõ xuống một hàng chữ: “Phong cảnh, trong túi tôi tạm thời không có nhiều tiền như vậy, mấy ngày nữa tôi trả cho huynh được không?”

“Không sao, không phải trả.”

Đúng vào lúc Đường Vi đang thấy lạ vì sao anh ta lại tốt với mình như vậy, Phong cảnh như họa lại gõ xuống một hàng chữ: “Làm bạn gái anh là được.”

”...” Một ngụm trà của Đường Vi phun thẳng lên bàn phím.

Quả nhiên không có việc mà lấy lòng, không phải kẻ gian ắt là kẻ cướp!

Đường Vi mặt lạnh nói: “Xin lỗi, tôi chơi trò chơi không thích lằng nhằng tình cảm, ngoài đời thực tôi có người trong lòng rồi.”

“A? Em có người trong lòng?”

“Ừm, cũng chỉ là yêu thầm thôi. Mặc dù không biết có kết quả không nhưng nếu tôi đã yêu thầm anh ấy thì không thể ở bên một người khác trong game được. Hy vọng anh hiểu được.”

Đối phương im lặng.

Đường Vi cảm thấy có thể anh ta bị tổn thương, đành phải thấp thỏm gõ xuống một hàng chữ: “Rất xin lỗi.”

Đối phương không trả lời.

QQ bên góc phải đang nhấp nháy, là hình cái đầu của Hứa Hiểu Ức, Đường Vi vội vàng mở ra xem.

“Mình vừa mới hỏi bạn trai mình, Tô Mặc, anh ấy nói ID của Lục Cảnh Hiên trong game là Phong cảnh như họa, là bang chủ của bang Chinh chiến thiên hạ, cố gắng đi dụ dỗ anh ta đi!”

=m=

Phong cảnh như họa!

Tại sao không nói cho mình sớm!!!

Đường Vi lệ rơi đầy mặt nhìn cửa sổ chat với Phong cảnh như họa khi nãy, thấy mình quả quyết cự tuyệt anh, không khỏi vô cùng đau đớn, biết thế đã chẳng làm.

Sau khi im lặng một lúc, Đường Vi mới mặt dày gõ một hàng chữ qua: “Này... em, bây giờ đồng ý vẫn còn kịp chứ?”

Phong cảnh như họa: ”...”

Song, Đường Vi không hề biết, trên cửa sổ chat của bên kia giờ phút này ----

[Phong cảnh như họa]: Hiểu Ức, cám ơn, cô ấy vừa đồng ý rồi.

[Ức như vãng tích]: Ha ha, đừng khách khí! Con người em chỉ cần ăn no sẽ miệng kín như bưng, tuyệt đối sẽ không nói cho cô ấy biết anh cố ý bảo em kéo cô ấy vào trong game đâu!

[Phong cảnh như họa]: Ừ, coupon ưu đãi phần ăn tình nhân ở nhà hàng âu Lục Nhân Các, em và bạn trai cùng đi đi.

[Ức như vãng tích]: Chỉ một phiếu thôi à?
[Phong cảnh như họa]: Năm.

[Ức như vãng tích]: Đồng ý!

【END】

Comments

  1. haha, nữ 9 bị bạn bán vì 5 cái phiếu ăn, tội quá =))
    anh nam 9 là phúc hắc ngầm giả núi băng, thật là gian trá, cơ mà ta thích ~~
    đoạn anh đỏ mặt thật dễ thương =))))))))))))))))))))))))
    nữ 9 cũng kute quá, I like it ~~
    P/S: chủ nhà ơi, nàng cứ chọn đoản văn vui vẻ dễ thương kiểu này này, đừng chọn mấy loại SE vặn xoắn làm khổ ta >''<

    ReplyDelete
  2. trời ơi, trời ơi, em chết mất, anh nam chính này quá thâm, quá bá đạo, không ngờ anh đã nhắm con người ta ngay từ đầu =))

    ReplyDelete
  3. Choáng váng luôn. Anh thật sâu không lường được. Dương mưu a.

    ReplyDelete
  4. Doc 1 leo, me^ me^t luon, hay va de thuong qua, nhe nhang va am ap, uoc gi con nhieu nua, hihi, cam on ban rat nhieu

    ReplyDelete
  5. Truyện dễ thương hết sức... bé Tiểu Bạch này quả là cu-te thật thà đáng yêu... bảo sao ko lọt vào mắt đàn anh chứ, hehe..
    Mà không biết lúc đầu anh có biết thân phận của bé Tiểu Bạch này không ta... sao vừa lớ ngớ vào game ảnh đã thẳng thừng giết người cả 50 lần rồi =))

    ReplyDelete
  6. Mới đầu chắc chưa biết đâu, lúc chị chịu để chém chắc mới thấy nghi nghi rồi đi hỏi bạn Hiểu Ức

    ReplyDelete
  7. tại bình thường làm truyện dài ta hay làm kiểu "vui vẻ dễ thương" rồi nên sang truyện ngắn mới muốn đổi tay tí ấy mà :D

    ReplyDelete
  8. Truyen qua suc de thuong! Khong ngo dan anh cung la soi xam nha! Thanks Linh nhieu !

    ReplyDelete
  9. Hớ hớ, thích cái cách anh này vung tay quá trán... vì người đẹp mà chi 5 vạn, bỏ 5 coupon ko do dự luôn, đó là chưa kể đến biết hành động của mình sẽ gây ra lời đàm tiếu... đọc mấy đoạn này vừa thấy dễ thương vừa nghĩ rằng chắc ảnh thương bé Tiểu Bạch lắm lắm a <3

    ReplyDelete
  10. ko le kai nick duong vi cung la do a ta gai pan nu chinh ak

    ReplyDelete
  11. Cái đó là ngẫu nhiên thôi ^^

    ReplyDelete
  12. Rất thjx nam chính như thế này rất dễ thương . Chủ nhà cố lên ! Ủng hổ ss ! {(>@<)}

    ReplyDelete
  13. Thích truyện này quá, lại vào đọc lại ^^ Nếu rảnh thì edit thêm vài truyện thế này nữa đi bạn... Hay nếu bạn biết truyện nào thế này nữa thì giới thiệu mình nha, mình tự mò đọc cũng được (dù trình rất là hạn hẹp) *v* ^^~

    ReplyDelete
  14. Có truyện hay thì đương nhiên mình sẽ edit cho mn rồi ^^

    ReplyDelete
  15. ayyy, lãng mạn chết đi được...ko viết dài tí cho thỏa mãn con mắt thêm tí, hì hì

    ReplyDelete
  16. Dễ thương, k mệt óc, cười mủm mỉm suốt! Like mạnh bạn nhé!

    ReplyDelete
  17. ban đầu hẳn là ko biết, đến khi đi phụ bản, mở YY nghe giọng nói mới phát hiện ra bé Đường Vi :3

    ReplyDelete
  18. Bạn mún đọc nhiều cũng có mà,truyện đại tỷ giang hồ cũng cực kì hay lun,cùng tác giả zới truyện này nè,hehe,hk đọc là uổng phí cuộc đời đó nhen!

    ReplyDelete
  19. Truyện ngự tỷ giang hồ cũng cực kì hay lun đó bạn,cùng tác giả zới truyện này nè,hk coi là uổng phí cuộc đời

    ReplyDelete
  20. Bạn ơi mình xin repost truyện này nhé, mình rất thích Điệp Chi Linh,mình sẽ ghi rõ nguồn

    ReplyDelete
  21. Hi, truyện dễ thương lắm!!! Thanks bạn đã post.

    ReplyDelete
  22. em mới biết nhà chị đang mò mẫm từ những chương đầu của Hoạn phi thiên hạ kéo xuống dưới liền bị tên truyện hấp dẫn, vào đọc em đổ cái rầm. truyện đọc rất vui cảm ơn chị đã edit. em đang theo HPTH nên xin phép cắm chốt ở nhà chị dài dài. em hay lên bằng điện thoại hôm qua em tìm nút like thì nó cứ hiện đang tải không thể like được *khóc*.

    ReplyDelete

Post a Comment