[Chương 71 - 72] Hoa si hoàng hậu

Hoa si hoàng hậu


Hồng Chu


Edit by Linhmaroon


beta ruacon


Hổ thẹn



"Y lý ngươi học của ta đi đâu hết rồi, chuyện giải độc chế thuốc không làm cho nghiêm túc, chỉ nhớ được mấy thứ thuốc giả làm điên đảo mạch tượng kia."

Hương Diệp nghe vậy khẽ đổ mồ hôi, xem ra tin tức cô mang thai truyền đi rất nhanh, chẳng qua là cũng đúng, Hoàng hậu có thai, là đại hỉ của thiên hạ, thành thân một năm, lại không có động tĩnh gì cũng sẽ khiến người ta hoài nghi. Danh Dược Tử biết chân tướng, là bởi vì bà biết Ngọc Sanh Hàn chưa từng chạm đến Hương Diệp, cho dù có dục niệm, hắn cũng chỉ động tới một mình Hinh phi.

Nhìn Ngọc Sanh Hàn, trong mắt Danh Dược Tử có một loại lãnh ý hận sắt không thể thành thép, có bản lĩnh thì làm thật ra xem nào, lấy thuốc để gạt người, tưởng lừa được bà chắc?

Ngọc Sanh Hàn cúi đầu ----- ta hổ thẹn.

Tiệc rượu xong, Tần Khê sai người chuẩn bị xe ngựa, đưa Ngọc Sanh Hàn và Hương Diệp đến gần cổng Hoàng thành, hai người lúc đi là chuồn êm ra ngoài, đương nhiên khi về cũng không thể quang minh chính đại được, Hương Diệp đi theo Quái Lão, cũng chẳng học được võ công gì, liền học khinh công cùng với độc thuật của lão được bảy tám phần.

Thân hình hai người lóe lên trong đêm đen, biến mất không thấy đâu. Tần Khê thấy hai người đã vào bên trong, lúc này mới chậm rãi ngồi vào trong xe, tựa vào bên cửa sổ, trong miệng hát khẽ:

"A! Chúng ta hăng hái đi vào thời đại mới

 

Chúng ta hát Đông phương hồng ~ tự mình đứng lên làm chủ

 

Chúng ta kể Chuyện mùa xuân ~ cải cách mở cửa giàu có

 

Tiếp nối người trước, mở lối cho người sau dẫn đường chúng ta đi vào thời đại mới

 

Giơ cao lá cờ khai sáng tương lai~ khai sáng tương lai"

Khai sáng tương lai... Tần Khê lặp đi lặp lại bốn chữ trong miệng, ban đầu Ngọc Sanh Hàn tìm hắn thiết kế binh khí, cũng nói là khai sáng tương lai của nước Tây Ngọc, thì không thể sợ hãi rụt rè, chẳng qua là lén lút chế tạo cũng không tốt, nếu có thể hiểu rõ các thế lực trong triều, bọn họ còn phải thâm nhập nữa, thâm nhập....

Trong tai tựa hồ như truyền đến tiếng hát hí trong tường hoa ngõ liễu, oanh ca yến vũ, chỉ túy mê kim.... Tần Khê quay đầu, như có điều suy nghĩ, bỗng dưng nhớ tới cô Hương Nại Nhi kia, cũng không biết đã chạy đi đâu rồi, theo lý thường mà nói, bộ quần áo dễ nhận ra như vậy, phái người đi nghe ngóng đã lâu sao vẫn không có tin tức gì nhỉ?

Hương Nại Nhi, đồng loại mới, không biết một mình cô ấy ở cổ đại có ứng phó được hay không?

Lại nói Ngọc Sanh Hàn cùng Hương Diệp thi triển khinh công, một đường tránh thoát khỏi tai mắt của thị vệ, khinh công của Hương Diệp tuy tốt, nhưng không luyện tập thực tế nhiều, không luyện võ, vẫn kém hơn Ngọc Sanh Hàn một chút, dưới chân hụt một cái, gần như sắp ngã xuống, Ngọc Sanh Hàn thấy vậy, vội vàng đỡ lấy eo cô, lại khiến cho thị vệ bên dưới phát hiện, hô to: "Kẻ nào?!"

"Có thích khách!"

Ngọc Sanh Hàn khẽ cau mày, ôm Hương Diệp bay về hướng bên kia, tìm một hòn núi giả, trực tiếp đáp xuống, không lâu sau, ánh lửa đến gần, Ngọc Sanh Hàn vươn tay, trực tiếp ôm ngang lấy Hương Diệp, lại là tự quyết định! Hương Diệp còn chưa kịp phản đối, thị vệ đã chạy tới, thấy một màn này, đều sửng sốt, ngay sau đó quỳ xuống.

"Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương."

"Trẫm mới vừa cùng Hoàng hậu tản bộ đến đây, Hoàng hậu mệt rồi, sai người sắp xếp xa liễn." Ngọc Sanh Hàn mở miệng, ôm Hương Diệp trực tiếp đi về phía trước, thị vệ đương nhiên là phải tránh ra nhường đường, một tên thị vệ đang muốn hỏi thăm có thấy bóng dáng thích khách nào không, lại bị thị vệ trưởng che miệng lại.

"Không sao không sao." Thị vệ trưởng kéo khuôn mặt tươi cười cung tiễn hai người rời đi, lúc này mới gõ lên đầu thị vệ kia, "Ngươi muốn chết sao?! Nếu Hoàng thượng biết trong cung có thích khách, chúng ta lại bảo vệ bất lực, vậy tất cả mọi người chẳng phải đều bị liên lụy? Lại vạn nhất không cẩn thận làm cho Hoàng hậu nương nương kinh sợ, long thai kia ngươi có phụ trách được không?"

Nếu không làm giả hóa thật


"Nhưng mà lão đại, chẳng lẽ chúng ta không nói gì?"

"Đương nhiên là không nói, bắt được rồi mới nói! Cũng không đúng, Hoàng hậu nương nương không chịu nổi kinh hách, bắt được hay không bắt được cũng không được nói, kinh động [long thai trong bụng nương nương] chính là tội lớn!"

Đây mới là chính đạo, thị vệ trưởng nhân cơ hội dạy bảo đám tiểu đệ một phen, mà Ngọc Sanh Hàn đi chưa xa cũng đang nhẫn đến cực khổ, bởi vì Hương Diệp ở trong lòng hắn, đang vươn tay liều mạng nhéo hông hắn, nếu không phải là hắn nói dóc tung trời như vậy, cô đâu đến mức bị đám người trong cung mở miệng ngậm miệng đều giắt bên miệng.

Ngọc Sanh Hàn giữ nguyên bộ mặt không sao cả, trực tiếp ôm cô ngồi lên xa liễn, chân trước vừa mới bước vào Thi Ngưng điện, chân sau Thái hậu đã tới, nhìn Hương Diệp hỏi: "Ai gia nghe nói Hoàng thượng ôm Hoàng hậu hồi cung, Hoàng hậu bị làm sao sao? Không thoải mái ở đâu? Có cần truyền thái y không?"

Thái độ biến chuyển một trăm tám mươi độ, nói thực là hai người vẫn có chút không quen.

"Để mẫu hậu lo lắng, chẳng qua là tản bộ hơi lâu, Hoàng hậu thấy mệt, nên Trẫm mới ôm Hoàng hậu về." Ngọc Sanh Hàn nhàn nhạt giải thích một câu, Thái hậu lại hỏi, "Sao lại tản bộ trễ như vậy? Hoàng hậu đang có mang, đi lại nhiều cũng không tiện~"

Hương Diệp rất muốn nói, thái y chẩn đoán mới hơn một tháng, bụng cũng không thấy, tại sao không thể đi lại nhiều một chút?

"Mẫu hậu nói phải, thần thiếp vốn mệt mỏi không muốn đi, Hoàng thượng lại nhất quyết kéo thần thiếp đi." Hương Diệp thay đổi vẻ lãnh đạm lúc trước, vẻ mặt như làm nũng nhìn Thái hậu, Ngọc Sanh Hàn mới cau mày, Thái hậu đã bắt đầu dạy bảo, "Hoàng nhi, không phải là ai gia trách con, Hoàng thượng muốn tìm người tản bộ, tội gì phải lôi kéo Hoàng hậu? Hoàng hậu mệt thì phải để cho Hoàng hậu nghỉ chứ!"

Nói xong lại chuyển qua Hương Diệp, từ ái vô cùng nói, "Sau này nếu Hoàng nhi bắt nạt ngươi, cứ nói cho ai gia, ai gia thay ngươi làm chủ."

Hương Diệp chỉ có thể gật đầu, nhìn dáng vẻ đột ngột thay đổi của Thái hậu, chỉ có thể nói,  sức mạnh của đứa nhỏ thực lớn. Cô không khỏi hoài nghi, nếu để Thái hậu biết bụng cô là giả, sợ rằng Thái hậu lúc đó sẽ hận chết cô, sau này, cuộc sống nhất định càng thêm khổ sở.

"Thái hậu vẫn có tình yêu với con trai." Hương Diệp chỉ có thể cảm thán như vậy, "Chẳng qua là tình yêu của bà ấy không thể hiện rõ ràng, bà ấy nắm lấy chính quyền, cũng là để giúp cho Ngọc Sanh Hàn cũng cố ngôi vị Hoàng đế, hắn có thể vẫn chưa hiểu ra."

"Cô cảm thấy tôi có thể hiểu?" Ngọc Sanh Hàn nhìn cô, ánh mắt nhẹ bẫng, Hương Diệp cười nhạt, "Bởi vì anh không giống hắn.”

Hương Diệp nói đúng, hắn hiểu, nếu không phải là vì tình yêu với con trai, bà ấy sẽ không đối với chuyện hắn thu hồi phân nửa chính quyền mà im lặng như vậy, Nhiễm Thái hậu muốn con trai trở thành một Hoàng Đế, học được cách cầm quyền, đầu tiên là phải học được cách đoạt lại những quyền lợi thuộc về mình từ trong tay bà ấy.

"Nếu cô đang lo lắng chuyện bà ấy biết mang thai là giả, chúng ta có thể để nó biến thành thật..." Một tiếng lầm rầm, khiến cho Hương Diệp nghe không rõ ràng, là hắn nói mơ hay thực sự lên tiếng với cô? Hương Diệp ngượng ngùng quay đầu, lại thấy mi mắt hắn nhắm chặt, hơi thở đều đặn, Hương Diệp cười thầm, Ngọc Sanh Hàn sao có thể nói những lời như vậy, một bàn tay đặt lên ngực, đang nhắm mắt lại, trên tay lại bị một bàn tay khác nắm lấy, lòng bàn tay ấm áp, bao phủ lấy tay cô, Hương Diệp chợt quay đầu, trong đêm, ánh mắt Ngọc Sanh Hàn sáng như ánh sao, thâm thúy chớp lên, cô không biết, tại sao mình lại có cảm giác hốt hoảng như vậy.

Comments

  1. hi hi biết ngay là anh Hàn muốn làm giả thành thật mà. nham hiểm quá
    thanks nàng

    ReplyDelete
  2. Pan k lay tem m lay nha!
    A Han that la...! Haizzz! K biet bh 2 ng nay moi...?
    Ty oi HNN di dau may roi?

    ReplyDelete
  3. Huong Diep lanh lung qua di mat, ngo lo anh Han lau qua :(. Phai doi co su co gi day nang y moi thich Ngoc pho ah. Cam on nang

    ReplyDelete
  4. Am muu cua anh ghe qua ! Thanks em nhieu!

    ReplyDelete
  5. heheh ngay từ đầu đã là một âm mưu, nếu không tại sao lại lấy cớ đó. thankls

    ReplyDelete
  6. nàng ơi, sao đoạn đầu nói cái j mà cho dù có dục niệm, hắn cũng chỉ động tới một mình Hinh phi.
    thế này là thế nào T_____T

    ReplyDelete
  7. anh ấy che mắt mọi người thế thôi bạn ạ ^^

    ReplyDelete
  8. hx, ta lại tưởng thật =.= thank nàng nha, cố gắng edit, đường còn dài dài a~ :(

    ReplyDelete

Post a Comment