[Chương 66 - 67] Hoa si hoàng hậu

Hoa si hoàng hậu


Hồng Chu


Edit by Linhmaroon


beta ruacon


Hát cho gia nghe một bài


Hương Diệp nhìn gương mặt gần trong gang tấc của hắn, không tránh không né, chỉ hỏi: "Anh muốn tôi làm gì?"

Ngọc Sanh Hàn nhìn cô hoàn toàn bình tĩnh, trong mắt thoáng qua một tia sâu sắc, là tâm tính của cô vốn đã vô dục vô cầu như vậy, hay là, bởi vì đáy lòng đã có một Tiêu Cẩm, cho nên những người khác đều không lọt vào mắt cô?

Chân mày nhếch lên, Ngọc Sanh Hàn dừng lại bên tai cô, ngửi mùi hương trên mái tóc cô, trên tay khẽ siết chặt, thân thể lùi lại, khôi phục lại khoảng cách vốn có giữa hai người, "Lần trước cứu cô, chỉ là để cám ơn cô chịu ở lại trong cung giúp tôi... còn lần này... tôi nhớ sắp tới Danh Dược Tử cùng Bách Quái cũng sẽ tới đây, Tần Khê đã chuẩn bị tiệc rượu tụ tập, tôi nghĩ, nếu mà có người hát một bài tăng thêm chút không khí cũng không tệ." Ngọc Sanh Hàn cố ý như tùy tiện nói ra, băng hàn quét qua trong mắt, đều mang ý cười, chỉ là bởi vì hiếm khi có thể gây khó dễ cho cô một chút.

Nghe vậy, Hương Diệp quả nhiên nhíu nhíu mày, "Không có lựa chọn khác?"

"Ngại quá, là đề bài chỉ có một lựa chọn, không muốn?" Mi lạnh nhướn lên, đúng là coi thường, Hương Diệp hơi mím môi, trực tiếp đứng dậy, mặt mày trống rỗng nhìn chằm chằm hắn, gằn giọng bật ra một chữ: "Được."

Nói xong, Hương Diệp trực tiếp xoay người rời đi, đi được một nửa mới nhớ ra đây là nhà của cô, đứng lại xoay người, nhìn về phía Ngọc Sanh Hàn, trực tiếp hạ lệnh trục khách, "Tôi muốn nghỉ ngơi, làm phiền."

Khóe miệng Ngọc Sanh Hàn khẽ động, đứng lên, bước tới bên cạnh Hương Diệp, nhỏ giọng cười nói, "Trẫm rất mong chờ~"

"Biến!" Hương Diệp trực tiếp trừng hắn, vươn tay đóng thẳng cửa lại.

Hôm sau, bởi vì tin Hương Diệp tự mình xuất cung bị Nhiễm Thái hậu biết được, Ngọc Sanh Hàn không thể làm gì khác hơn là cùng Hương Diệp cùng nhau hồi cung một chuyến, hắn còn chưa được nghe cô hát hò đâu, sao có thể để cho cô bị Thái hậu đùa chết được? Tần Hương Diệp ca hát, chưa bao giờ nghe thấy, thực khiến hắn có chút mong đợi.

Tần Khê ở nhà một mình rảnh đến phát chán, lấy ra một chiếc thuyền hoa, trực tiếp chạy ra hồ Lạc Thần "Phiêu lưu".

Đứng ở mũi chiếc thuyền hoa đơn độc xanh biếc, giữa hàng mi hơi ẩn ưu sầu, ánh mắt tiêu điều lạc lõng, trái tim cũng không khỏi cảm khái, Tiểu Hương Hương tiến cung đã một năm, hắn mặc dù ngày nào cũng vào cung, nhưng cũng không thể nào ngày nào cũng thấy cô được, dù sao Tiểu Hương Hương cũng đứng đầu hậu cung, tuy nói là huynh muội, nhưng không tránh khỏi rước phải một số lời ra tiếng vào.

Aiz~

Một tiếng than nhẹ, quạt giấy ánh nhũ vung lên, động tác tiêu sái tự nhiên, khiến cho một đám nữ tử bên hồ sợ hãi kêu lên.

Đúng rồi, chưa từng thấy trai đẹp đúng không, chưa từng thấy trai đẹp nào đẹp trai như vậy đúng không? Lúc trước khi ra cửa hắn đã soi gương mấy trăm lần, loại ánh mắt u buồn này là loại có thể giết chết trái tim các em gái nhất, bộ dáng của hắn chính là tội lỗi mà~

Tần Khê đang tự buồn tự than, đột nhiên không biết từ đâu lại truyền đến một trận tiếng "A a a " thảm thiết, khiến cho không khí u buồn hắn xây dựng bị rách toạc, rốt cuộc là kẻ không có mắt nào? Không thấy đại gia đây đang đi theo con đường u sầu sao?!

Lại nghe, tiếng kêu thảm thiết kia hình như càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, Tần Khê ngẩng đầu, chỉ thấy một vật thể không xác định nhanh chóng hạ xuống trên đỉnh đầu của hắn, còn chưa kịp phản ứng, oành một tiếng, Tần Khê thầm mắng, rốt cuộc là đứa cô hồn nào? Dám đánh lén Ngọc Khê hầu gia đường đường như hắn...

Lại nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười lớn đắc ý: "A, vậy mà lại không sao? Xem ra nhân phẩm của mình đúng là dồi dào! Moah ha ha~"

Này! "Cô không sao, tôi có sao..." Tần Khê đơn giản muốn hộc máu, đập vào trên người hắn còn không nói làm gì, còn dương dương đắc ý không chịu đứng lên như vậy!

"A! Ông anh, anh ở dưới mông tôi làm chi vậy?" Người trên đỉnh đầu vội vàng bò dậy, Tần Khê nhất thời nhẹ cả người, lập tức bật dậy, "Rốt cuộc là đứa cô hồn vương bát.. đản nào,..."

Một mỹ nữ hiện đại phong cách


Tần Khê vốn nghĩ, phải gọi người đi xuống trước, sau đó giam lại, lùa một đống chuột vào, sau đó thử một chút mấy công cụ chỉnh người hắn mới nghiên cứu phát triển, nhưng mà, nhìn thấy người nọ, những thủ đoạn trả thù kia tất cả đều bắn đến tận chín tầng mây không thấy bóng dáng....

"Này, nhóc con, nói chuyện lễ độ một chút!" Chỉ thấy, người nọ hai tay chống nạnh, eo mảnh như liễu, đường cong tuyệt đẹp, một chiếc T-shirt dài tay bó sát người, bên ngoài mặc một chiếc gi lê màu lá cọ, một chiếc quần bò ngắn, bao quanh cái mông tròn trịa, cặp đùi thon dài xỏ trong tất chân dài, dưới chân đi một đôi bốt ngắn màu đen.

Là một mỹ nữ, một mỹ nữ phong cách, còn là một mỹ nữ hiện đại phong cách, Tần Khê cũng có lúc ngẩn người? Hắn bây giờ, không phải đang bị ảo giác chứ?

"Này, anh nhìn đủ chưa hả? Cẩn thận tôi đạp anh!" Mỹ nữ mở to đôi mắt linh động, vẻ mặt hung tợn, Tần Khê há miệng, thậm chí có chút lắp bắp, ai tới nói cho hắn biết, vở kịch này là vở nào vậy?

Lại một năm nữa, lại thêm một người xuyên qua rồi...

Tiểu Hương Hương nói không sai, phong thủy chỗ này tốt thật, quan trọng nhất là hắn phải bình tĩnh!

"Này! Đây là chỗ nào vậy? Sao anh lại mặc cái bộ này? Đừng nói với tôi là anh đang quay phim nhá!"

Tần Khê cuối cùng cũng mở miệng, "Đừng có gọi tôi là này, bổn thiếu gia tên là Tần Khê."

"Tần Khê, chưa nghe bao giờ, anh không nổi tiếng đúng không?"

Tần Khê nghe vậy đang muốn nổi giận, bỗng nhiên đảo mắt, một tầng ý cười hiện lên, chỉ nói: "Tôi đúng là không nổi tiếng gì cả, chạy đến đây làm diễn viên quần chúng thôi..."

"Bây giờ chúng ta đang diễn phim xuyên không, cô làm diễn viên khách mời đi?"

Cuộc sống nhàm chán, gặp được đồng loại, cuối cùng cũng có thể giái sầu rồi...

Vậy nên, một lúc sau, trong lúc Tần Khê đang kéo mỹ nữ hết sang đông lại sang tây, làm bộ đang tiến hành quay phim để cho cô nàng sắm vai hành khách, đồng thời hỏi thăm rõ ràng tình hình của mỹ nữ xong, mỹ nữ cuối cùng cũng đoán ra hắn đang nói dối, đứng trước cửa tửu lâu, Hương Nại Nhi, cũng chính là mỹ nữ đồng loại kia, túm lấy vạt áo hoa hoa lệ lệ của Tần Khê, vẻ mặt nhìn qua rất chi là đáng sợ, "Anh nói máy quay ở đâu hả? Bảo bọn họ ra đây coi! Nhân viên công tác đâu?! Còn muốn gạt tôi!"

Tần Khê chỉ có thể bảo vệ cái áo mới của mình, cười lấy lòng, "Chị à, chị à, chị mà kéo nữa thì sẽ phải kêu sàm sỡ đấy!"

"Sàm sỡ đấy! Anh kêu đi! Cho anh kêu đấy!" Hương Nại Nhi đổi thành một tay kéo vạt áo hắn, một tay khác nhắm thẳng đầu hắn K một trận mãnh liệt, Tần Khê hoảng hốt lấy tay che chắn, "Đừng đánh đừng đành, tôi còn phải dựa vào mặt để kiếm cơm ăn đấy!"

"Anh đi chết đi! Dám đùa tôi!"

"Vậy tôi nói với cô đây không phải là đóng phim, cô thực sự xuyên qua cô có tin hay không!"

"Quỷ mới tin anh! Còn muốn trêu đùa tôi!" Hương Nại Nhi tiếp tục cốc, Tần Khê vội vàng né khỏi Hương Nại Nhi, như một làn khói chạy biến khỏi tửu lâu, trong lòng than một mạch, cùng là đồng loại, Tiểu Hương Hương bình tĩnh biết bao, mà cái cô này sao lại cuồng như vậy chứ~

Một đường chạy trốn, thấy Hương Nại Nhi ở phía sau liều mạng đuổi theo, Tần Khê lại nổi hứng chơi đùa, thi triển khinh công trốn lên một nóc nhà, nhìn Hương Nại Nhi phía dưới mặt đầy phẫn hận, chỉ thấy thú vị vô cùng, hắn lâu lắm rồi chưa được chơi đã như vậy đấy ~

Đột nhiên trên vai bị ai đó vỗ một cái, Tần Khê quay đầu, là ám vệ Đoạn Lặc của Ngọc Sanh Hàn, Tần Khê lập tức nghiêm mặt, thấp giọng hỏi, "Chuyện gì?"

"Về vấn đề chế tạo binh khí mới, Hoàng Thượng mời Hầu gia mau tiến cung một chuyến."'

Tần Khê sửng sốt, nhìn Hương Nại Nhi bên dưới, sắc mặt trầm xuống một trận, phân phó với Đoạn Lặc, "Giờ ta lập tức tiến cung, ngươi thay ta cẩn thận bảo vệ vị cô nương kia cho tốt."

 ***Post bù hai hôm nghỉ ^^" ****

Comments

  1. Khặc khặc khặc, bạn Suối đã gặp được mỹ nữ, Hô hô hô

    ReplyDelete
  2. ôi hay quá, bạn à, thanks bạn nhiều
    Tần Khê thú vị ghia, còn bạn mới đến nữa chứ, oa ha ha, vui thật đấy :))

    ReplyDelete
  3. Dung la truyen nhieu nhan vat xuyen khpng nhat ta da ting biet, hi
    Nhan vat moi hy vong se la tri ky cua Tan Khe dang yeu

    ReplyDelete
  4. My nu tu tren troi roi xuong cho anh Khe rui ! Thich qua nhi ! Nghe em noi la ca mot doi bong xuyen khong toi day, nao nhiet nha ! thanks em nhieu !

    ReplyDelete
  5. ha ha TK đáng iu quá!
    thanks nàng!
    hạnh phúc ~ing khi đc đọc 2 chap liền bù cho hôm trc

    ReplyDelete
  6. Thanks ty nhe!
    Dung trn nhieu ng xk that day. Hinh nhu moi nam lai co them 1 ng thi p! My nu moi den that thu vi hop vs a Khe ghe!
    Ma cha ai quan tam den tem ah! Vay thi muoi lay nha!
    Temmmm

    ReplyDelete
  7. quỷ gì thế nhỉ, đúng là nơi thu hút người nha, mấy ngàn năm cũng nhào đầu vô, sao hay dzậy ta, thanhks

    ReplyDelete
  8. thì đã bảo là phong thủy tốt mà =))

    ReplyDelete
  9. Chị mỹ nữ này ăn mặc kiểu đó ở cổ đại mà ko bị chỉ trỏ à???!

    ReplyDelete

Post a Comment