[Chương 58] Hoa si hoàng hậu

Hoa si hoàng hậu


Hồng Chu


Edit by Linhmaroon


beta ruacon


Cả hai đều không phải


"Danh Dược, bà coi một chút đi, tùy tiện lấy cái gì cho cô bé ăn rồi đuổi đi cũng được." Bách Quái hiển nhiên có chút sợ bà ta.

"Dài dòng nữa ta sẽ ném luôn lão theo ba đứa bọn nó vào Hắc trì đấy!" Danh Dược tức giận mắng một tiếng, xoay người lại, đang muốn sập cửa, tay lại bị Ngọc Sanh Hàn kéo lại.

Hắn lạnh lùng nhìn bà ta không nói gì, ý tứ trong mắt lại rất rõ ràng ----- cứu cô ấy.

Tần Khê thấy vậy, cũng tiến lên kéo một cánh tay khác của Danh Dược, cầu khẩn nói, "Tiền bối, xin người cứu Tiểu Hương Hương đi mà ~"

Bách Quái nhìn hai người này, giật mình trong lòng, thầm nghĩ hai thằng nhóc này đúng là không biết trời cao đất dày, tùy tiện kéo Danh Dược lại là chuyện có thể ảnh hưởng đến tính mạng đó ~

Nhưng không ngờ, ánh mắt Danh Dược lại chuyển qua chuyển lại giữa hai người, sau đó nhìn Hương Diệp, hỏi, "Tiểu cô nương, hai người này, ai là tình nhân của ngươi?"

Hương Diệp nhìn vào mắt bà ta, hơi ngẩn ra, chỉ nói, "Cả hai đều không phải."

"Hừ, vậy ta không giúp được ngươi." Vừa nói vừa xoay người muốn đi, Ngọc Sanh Hàn lại đột nhiên mở miệng. "Ta là."

"Ta là chồng của nàng."

Năm chữ đơn giản, lại khiến cho đáy lòng Hương Diệp dâng lên một cỗ rung động khó hiểu, quay đầu đi chỗ khác, sắc mặt giả bộ không chút biểu cảm, Ngọc Sanh Hàn vẫn bướng bỉnh, kéo Danh Dược không chịu buông tay.

"Trượng phu?" Danh Dược chẳng qua chỉ hừ lạnh một tiếng, trong mắt tràn ngập khinh thường, lại nói, "Vậy ngươi nghe cho kỹ, ta có thể để nàng sống, chỉ cần ngươi chết."

"Không cần!" Đầu kia Hương Diệp trực tiếp trả lời, ánh mắt cũng kiên quyết như vậy, nhìn chằm chằm Ngọc Sanh Hàn, sau đó đi tới, trực tiếp kéo hắn ra, quay ra Danh Dược hờ hững nói, "Ta không cần ai tới cứu cả. Làm phiền rồi."

Nói xong, một tay kéo Tần Khê, một tay kéo Ngọc Sanh Hàn định bước đi.

Nhưng mà, nếu đi, Hương Diệp có thể sẽ chết không chừng!

"Không đi, tôi cũng không để bà ấy cứu." Giọng nói Hương Diệp rất quyết tuyệt, Ngọc Sanh Hàn từ trước đến nay đều biết, cô là một cô gái lạnh lùng, lạnh lùng đến mức, vì người khác, có thể không cần bản thân mình.

Một cô gái lạnh lùng, tàn nhẫn với chính bản thân mình.

Thấy hai người không chịu đi, Hương Diệp cũng không miễn cưỡng, trực tiếp quay đầu, "Nguyên liệu" cô đây cũng đã đi rồi, muốn làm tặng phẩm cũng vô dụng, Tần Khê cũng biết, Hương Diệp mà cố chấp lên thì khó ai chống lại nổi, không thể làm gì khác hơn là đi theo Ngọc Sanh Hàn, trước rời đi đã rồi nói sau, đã biết trúng phải độc gì, thì luôn có cách giải không phải sao?

Lại nói ở Hành cung phía Tây, Tiêu Cẩm tỉnh dậy, nhớ đến hôm qua giả say, hôm nay "Tỉnh rượu" phải đi diện kiến Tần Khê, ai ngờ đi tới cửa chính điện, đã thấy Cầm phi cùng Xảo phi song song đi tới, thấy Tiêu Cẩm, không khỏi có chút kinh ngạc.

Tiêu Cẩm khẽ cúi người trước hai người, Cầm phi cũng khẽ gật đầu, Xảo phi lại cười, "Tiêu vương thúc tới tìm Hoàng thượng sao? Nô tỳ cùng Cầm tỷ tỷ cũng định đi thỉnh an, nhưng mà nghe thị về cung nhân nói Hoàng thượng cùng Hoàng hậu muội muội đều không có ở đây."

Trong lòng Tiêu Cẩm chợt lặng, không tự chủ được suy nghĩ xem bọn họ đi đâu.

Cầm phi nhìn Tiêu Cẩm, chỉ hạ mắt, muốn nói gì đó, cuối cùng lại không nói ra, tầm mắt đột nhiên nhìn thấy một khối ngọc xanh trên đất, đang cúi người xuống nhặt, cũng không thấy, bên kia Ngọc Sanh Hàn và Hương Diệp đang đi tới, tầm mắt của Xảo phi cùng Tiêu Cẩm đều bị thu hút qua.

Cầm phi đứng dậy, cầm khối ngọc xanh nhỏ giọng hỏi, "Vương gia, ngọc này..."

Tiêu Cẩm lại không nghe thấy nàng nói gì, xoay người bước về phía Ngọc Sanh Hàn cùng Hương Diệp, để một mình Cầm phi đứng tại chỗ, nhìn miếng ngọc xanh trên tay, khẽ thẫn thờ.

"Hoàng huynh.. hai người đi đâu vậy?" Tiêu Cẩm nhìn bộ dáng có chút chật vật của Ngọc Sanh Hàn, lại nhìn tay của Hương Diệp, cả kinh nói, "Tay của Hương Diệp Nhi bị thương?"

Comments

  1. Vao nha ban may lan roi, jo moi comt ( tai toan doc 1 mach khong muon dung lai). Thanks ban nhieu. Truyen nao cung hay lam, nhung minh khong doc duoc may chuong "Gap phai toi em that bat hanh", co phai link co van de j k

    ReplyDelete
  2. mong tiếp tục edit mình thực rất thích các truyện của blog bạn ủng hộ

    ReplyDelete
  3. mình kiểm tra vẫn thấy bình thường ~ bạn không vào được chương nào vậy ?_?

    ReplyDelete
  4. he he, dạo này nàng chăm quá, hôm nào cũng có truyện đọc! yêu chết mất! thanks!

    ReplyDelete
  5. xong sớm nghỉ sớm mà nàng ^^"

    ReplyDelete
  6. êh, êh, cô Linh kia, ai cho cô nghỉ hả? hehe, ta phải Chu Bái Bì cô thêm vài năm nữa (lườm, lườm...) cô mà trốn việc, bỏ động là tôi tét mông nha!

    ReplyDelete
  7. cu li còn có ngày nghỉ cơ mà, cô tính bóc lột sức lao động của tôi à *đạp đạp*
    Yên tâm là tôi sẽ vẫn mần bộ này;)) hớn anh Hàn với anh Khê lắm ý >"<

    ReplyDelete
  8. hế hế, thế mí yêu chứ, nghỉ ngơi dưỡng sức để lấy phong độ edit khủng hơn thì ta đồng ý 2 tay 2 chân, há há (đầu tư cho tương lai ấy!) Kaka!

    ReplyDelete
  9. "Ta la chong cua nang" ! He he, anh Han xac nhan chu quyen rui va tieu HD cung cam dong lam ! Thanks em nhieu !

    ReplyDelete
  10. hớ, bạn Cầm phi lại tương tư bạn Tiêu Cẩm rồi, rõ khổ, bạn Cẩm chắc ko thèm để ý đâu =='
    mà sao mình toàn chú ý vào nv phụ nhỉ ~~

    ReplyDelete

Post a Comment