[Chương 3.3] Chỉ mong chầm chậm thích em

 

Chỉ mong chầm chậm thích em


 

Trạm Lượng


 

Edit by: LinhMaroon


 

 

Chương 3.1





"Giúp tôi nâng thi thể lên một chút." Rất nhanh, Thủy Thần ra chỉ thị.

"Ách... Tôi sao?" Chỉ mình, Vương Chí Cương ngạc nhiên hỏi thăm.

Có lầm hay không vậy? Hắn mặc dù thân là cảnh sát tổ giết người, người chết cũng đã gặp không ít, nhưng nhìn thì nhìn, chạm vào thi thể vẫn có chút sợ hãi, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt không đụng chạm, tú tài huynh cũng không không phải không biết tật xấu này của hắn, sao còn làm khó hắn chứ?

"Cậu có muốn không?" Ném qua một ánh mắt giễu cợt.

"Không muốn tẹo nào!" Lắc đầu mãnh liệt.

"Vậy cậu giành cái gì?" Lạnh giọng phỉ nhổ, ánh mắt liếc về phía cô gái đang len lén nín cười. "Mông khỉ, đến đây giúp tôi!"

Thì ra là muốn gọi mông khỉ đến giúp một tay, chẳng trách muốn cô ấy đeo bao tay!

Thầm hít một hơi, Vương Chí Cương thức thời tránh ra nhường chỗ cho cô, tự mình lui sang một bên, tự động cầm giấy bút lên chuẩn bị làm một nhân viên ghi chép mẫu mực.

Nhanh chóng đứng cạnh Thủy Thần, dưới chỉ thị của hắn, Lâm Dĩ Trân cẩn thận tỉ mỉ nâng thi thế lên, lộ ra vết hoen* trên lưng thi thể của cô gái.

*Hoen tử thi hay còn gọi là vết chết (livor mortis) xuất hiện sau khi chết thực sự 20 phút. Do khi chết máu không còn lưu thông trong hệ tuần hoàn nữa, và ứ lại trong các lòng mạch tại các vùng thấp so với tư thế tử thi hình thành nên các mảng màu hoen đỏ tím nhạt gọi là vết hoen tử thi. Trong 6 giờ đầu khi vết hoen tử thi đã xuất hiện, nếu có thay đổi tư thế thì vết hoen cũ sẽ mất dần và xuất hiện vết hoen mới. Ngược lại nếu thay đỗi tư thế tử thi sau 6 giờ thì vết hoen cũ sẽ không mất, và không hình thành vết hoen mới. Vì vậy nên qua vết hoen có thể xác định được thời gian và tư thế chết của thi thể.

Đeo bao tay đè lại vết hoen trên xác của cô gái, quan sát một lát, ý bảo cô đặt xuống, tiếp theo lại kiểm tra độ cứng* của thi thể, sau đó đại pháp y lên tiếng ------

*Sự cứng xuất hiện khoảng 2 giờ sau khi chết và kéo dài từ 48 đến 72 giờ. Do men ATP (Adenozine Triphosphate) của tổ chức thoái hóa giải phóng acid lactique, acid này làm đông protéine của các sợi cơ, khiến cơ bị co cứng lại và kéo theo sự cứng xác.

"Phòng ngủ của người chết là hiện trường duy nhất, thời gian tử vong ước chừng khoảng 3, 4 tiếng trước, khoảng từ mười một đến mười hai giờ đêm... Trên người chỉ có duy nhất một vết dao cắt ngang cổ họng trí mạng, không có ngoại thương khác rõ ràng... Không có dấu vết tranh chấp trên hiện trường, không nhìn thấy có dấu hiệu kẻ trộm xâm nhập...."

Theo hắn vừa kiểm tra vừa thuật lại bằng mồm, Vương Chí Cương nhanh chóng mà ghi lại những lời giải thích từng chữ một, cho đến khi giọng nói ngưng hẳn, bút trong tay hắn ta mới ngừng lại.

Tổng hợp lại tất cả những ghi chép lại của đại pháp y, hắn lớn mật suy đoán: "Cho nên là tự sát?" Cắt yết hầu tự sát, rất hiếm thấy cũng rất gọn gàng nha!

Nhàn nhạt liếc qua cái mặt đần thối tự cho là đúng kia của cậu ta, ánh mắt Thủy Thần chuyển sang con dao bén nhọn trên tay xác chết, đột nhiên quăng ra một vấn đề. "Người chết thuận tay trái hay tay phải?"

"Ách..." Không trả lời được, Vương Chí Cương nghiêng đầu chạy ra ngoài: "Cậu chờ một chút, tôi đi hỏi bạn cùng phòng của người chết!"

Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, vấn đề cơ bản như vậy, đến bây giờ vẫn chưa làm rõ, muốn phá án thế nào được?

Thầm mắng một tiếng, ánh mắt chuyển sang Lâm Dĩ Trân, lại thấy cô không chớp mắt nhìn chằm chằm vết dao trí mạng trên cổ xác chết, lập tức ánh mắt chợt lóe.

"Cậu cũng cảm thấy có vấn đề?"

"Ừ." Gật đầu một cái, cô có chút ngượng ngùng nói lên ý kiến của mình. "Tay cầm dao của người chết cùng với vết dao trên cổ có điểm lạ!" Cô khâu vá sửa chữa lại quá nhiều thi thể dùng vũ khí đánh nhau tới chết, ít nhiều nhìn cũng biết căn bản vết thương do dao hình thành như thế nào.

"Cậu thông minh hơn so với người nào đó." Gật đầu ca ngợi.

Được hắn khen ngợi như vậy, Lâm Dĩ Trân không khỏi xấu hổ mặt đỏ lên, vừa lúc đó, Vương Chí Cương lại vọt vào.

"Tay phải! Người chết thuận tay phải!" Quang quác quang quác lớn giọng tuyên bố.

"Tay phải?" Tầm mắt liếc về phía con dao sắc nhọn trên tay phải người chết, Thủy Thần không khỏi cong lên một nụ cười.

"Cười gì vậy? Cậu phát hiện ra đầu mối gì sao?" Vừa thấy hắn cười, Vương Chí Cương biết ngay là đại chí đại điều* rồi!

* Tiếng Mãn Nam, người Đài Loan hay dùng, có nghĩa là có chuyện lớn, tình hình xấu,..vv…

"Vua ẩu đả, cho cậu biết một tin tốt...." Dừng một chút, môi mỏng cười càng thêm quỷ dị. "Đây là án giết người, cậu sắp được bận rộn rồi!"

"Là án giết người? Cậu sao mà thấy được?" Vương Chí Cương có chút kinh ngạc. Một đống tổ viên còn đang tính dùng tự sát để kết thúc vụ án đây! Dù sao hiện trường hoàn toàn không nhận ra bất kỳ dấu hiệu bị sát hại nào.

"Mông khỉ, cậu nói cho cậu ta biết! Tôi không muốn lãng phí nước miếng với một tên ngốc." Dứt lời, tự mình tinh tế kiểm tra người chết trên giường, cuối cùng, tâm mắt rơi xuống phần ga trải giường bên cạnh khóe miệng người chết, có một vết máu bằng miệng chén.

Kỳ quái! Vệt máu văng tung tóe lúc lưỡi dao sắc bén cắt đứt cổ họng cùng động mạch cổ,bên cạnh phải theo hình răng cưa, nhưng vệt máu này lại tròn trịa quá mức, giống như từ trong miệng người chết nôn ra trước khi ngã xuống giường.

Cảm thấy có chút cổ quái, Thủy Thần từ trên người lấy ra một con dao nhỏ gấp khúc, lấy một chút máu từ trên ga giường, bỏ vào trong chiếc túi trong suốt.

Môt bên, Vương Chí Cương không chú ý đến hắn đang làm gì, chỉ lo hỏi Lâm Dĩ Trân. "Mông khỉ, cậu mau nói cho tôi biết, sao lại phán đoán đây là án giết người?"

"Từ vết thương!" Chỉ vào vết dao trên cổ người chết, cô nhỏ giọng giải thích. "Cậu xem, vết dao trí mạng trên cổ là đi từ trên xuống, từ trái sang phải, mà người chết cầm dao cũng là tay phải, chuyện này cực kỳ không hợp lý."

"Không hợp lý chỗ nào?" Lớn tiếng hỏi, vẫn không nghĩ ra. Người chết quen dùng tay phải, lúc chết dao cũng cầm bằng tay phải, cái này có gì mà không đúng?

"Không hợp với lực quán tính." Giọng nói lạnh lùng chen ngang, Thủy Thần thật sự cảm thấy cậu ta chỉ được cái to xác, óc bé tí. "Nếu là tay phải cầm dao cắt cổ tự sát, thì phương hướng vung dao phải là từ bên trái tới bên phải mới đúng."

"Tại sao?"

"Bởi vì tương đối khá dùng sức! Từ bên phải tới căn bản không thuận tay, không tin, cậu có thể tự mình làm thử mà xem." Người này còn phải lãng phí bao nhiêu nước miếng của hắn nữa.

Nghe vậy, Vương Chí Cương còn tưởng là thật tự mình làm điệu bộ xem, phát hiện hắn nói hoàn toàn không sai, lần này cuối cùng cũng hiểu ra: "Thì ra là như vậy! Cũng là bởi vậy, nên cậu kết luận đây không phải tự sát, mà là một vụ giết người?"

"Không sai!"

"Nhưng mà nhỡ đâu người ta thích dùng phương hướng không thuận tay để tự sát thì sao?" Mặc dù biết rõ phán đoán của hắn đúng đến tám chín phần, nhưng Vương Chí Cương vẫn cố ý đập phá.

"Này!" Đem túi đựng máu nhét vào trong tay cậu ta, Thủy Thần đã định liệu trước. "Đi kiểm nghiệm nhóm máu bên trong túi này, nếu cùng nhóm máu với người chết, vậy thì kiểm tra so sánh DNA, xem có phải của người chết không, nếu không phải, vậy thì có thể thật sự xác định, người chết tuyệt đối không phải tự sát!"

Hú hồn! Một đống máu vẩy lung tung như vậy, tú tài huynh dựa vào đâu mà cảm thấy có vấn đề chứ? Thần thật!

Vương Chí Cương bội phục vạn phần, đnag muốn hỏi rõ ràng, học trộm thêm mấy chiêu, Thủy Thần đã đi ra khỏi phòng ngủ có xác chết, Lâm Dĩ Trân cùng Vương Chí Cương vội vàng theo a ngoài.

Đi tới phòng khách, chỉ thấy một cảnh sát mang theo người báo án đang kinh sợ quá độ - bạn cùng phòng của người chết rời đi, chuẩn bị đến đồn cảnh sát lấy lời khai, về phần những cảnh sát khác vẫn còn đang ra ra vào vào làm công việc khai thác hiện trường.

Nhìn người báo án được cảnh sát đưa đi, Thủy Thần như có điều suy nghĩ hỏi: "Bạn cùng phòng của người chết phát hiện ra án mạng lúc mấy giờ?"

"Khoảng hai giờ bốn mươi lăm phút." Nhìn xuống bản ghi chép, Vương Chí Cương nhanh chóng trả lời, nghiêm túc hỏi ngược lại: "Sao vậy? Cậu cảm thấy có vấn đề sao?" Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng tú tài huynh đối với sự vật về phương diện "Biến thái", trực giác từ trước đến nay đều cực linh.

"Tình trạng quan hệ của người chết có phức tạp không?" Người bạn cùng phòng kia không giống một cô gái dân văn phòng chính quy mẫu mực,vậy người chết thì sao?

"Cái này còn cần điều tra." Nghe ra ý của hắn, Vương Chí Cương rất rõ ràng một vụ án giết người khi phát sinh, bình thường không ngoài ba lý do ---- vì tình, vì tiền, vì thù.

Gật đầu một cái, Thủy Thần nhanh chóng nói: "Ba giờ trưa, tôi sẽ giải phẫu tỉ mỉ người chết một lần, thứ hai sẽ cho cậu báo cáo chi tiết hơn."

"A! Tú tài huynh, cậu đúng là anh em tốt của tổ hình sự chúng tôi, để tôi dâng cho cậu một nụ hôn cảm kích nào!" Đối với chuyện hắn ngày nghỉ mà còn đồng ý "Bắt đầu làm việc", Vương Chí Cương cảm động thiếu chút nữa khóc lóc nức nở, làm bộ muồn nhào tới hôn.

Song, Thủy Thần còn chưa kịp lấy hàn quang lạnh như băng bức cậu ta lui lại, một tiếng cười thê lương quỷ dị chợt vang lên khiến cho thân hình cậu ta cứng đơ.

"Khư khư ----- khư khư khửa ----"

Không phải chứ! Hơn ba giờ sáng rồi, hiện trường án mạng, dưới trạng thái thiên thời, địa lời, nhân hòa như vậy, thật sự xảy ra hiện tượng thần bí?

Đám cảnh sát đứng đó đều cứng mặt, hai mắt nhìn nhau, lông tơ thi nhau dựng đứng, không ai dám thở mạnh một hơi, không khí ngưng đọng, hiện trường bị bao phủ dưới một bầu không khí quỷ dị, đột nhiên ----

"Alô... A Diễm... Đúng, chưa có ngủ! Giờ này rồi, sao đột nhiên lại gọi điện thoại đến cho anh... Muốn ăn bánh quẩy bánh nướng? Rồi! Anh mua qua cho em, đợi lát nữa gặp!" Nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, vừa quay đầu lại, chỉ thấy một đám cảnh sát trừng mắt nhìn mình chòng chọc, cả đám đều một bộ hạn không thể xông lên quần ẩu người được, ánh mắt Thủy Thần lóe lên, nhất thời hiểu ra tại sao mọi người lại có phản ứng kiểu này.

"Mẹ kiếp! Cậu dùng cái kiểu chuông biến thái kiểu gì thế hả? Cậu cố ý phải không..." Chỉ vào sắc mặt trắng bệch, Vương Chí Cương giận đến mức mở miệng quát to.

"Mình không có gan thì đừng có lôi người khác vào."Lạnh lùng giễu cợt, khuôn mặt anh tuấn quay qua Lâm Dĩ Trân hôm nay đã bị dọa qua một lần, giờ đã bình chân như vại. "Mông khỉ, đi! Đi ăn sữa đậu nành Vĩnh Hòa." Dứt lời, đi trước, bỏ lại mỗ cảnh sát nhiệt tình vẫn đang mắng không ngớt miệng.

Một bên, Lâm Dĩ Trân vội vội vàng vàng đi theo ra ngoài, tâm tư đã sớm từ án mạng chuyển đến cuộc gọi hắn vừa mới nhận kia.

A Ngạn? A Nghiên? Hay là A Diễm?

Bạn bè thế nào, có thể khiến cho một người tự quét tuyết trước nhà* như hắn, không có chút oán hận nào vào lúc 4 giờ sáng chạy đi mua đồ cho chứ? Không! Không thể nảo!

*Cả câu thành ngữ này là : Người tự quét tuyết trước nhà. Chẳng quản nhà khác ngói đầy sương. Đại khái là người chỉ lo việc của mình, không quan tâm đến người khác.

 

Như vậy, đối phương nhất định là người rất quan trọng trong lòng hắn!

Hoảng hoảng hốt hốt nghĩ tới, chẳng biết tại sao, Lâm Dĩ Trân mơ hồ biết, người vừa mới nhờ hắn đi mua bánh quẩy bánh nướng kia, nhất định là con gái!

Aiz.... Trong lòng hắn có cô gái quan trọng sao?

 *** Các kiến thức về pháp y trong này hoàn toàn là nhớ GG ca ca và đọc SCI mà có, nô phải bạn chém :)) Bạn nào muốn coi hình minh họa thì giơ tay ~ 12h đêm mềnh send cho :))

Mấy hôm không onl ~ hôm nay mới sực nhớ ra là chưa post chương này ặc ặc, he he, thông cảm thông cảm, già rồi, đầu óc nó thế đấy :)) ***

Comments

  1. Hic tội mấy anh cảnh sát bị dọa đứng tim rồi!Thanks tỉ!

    ReplyDelete
  2. Doc truyen nay ban dem so so la ! Anh Cuong duong duong mot canh sat ma nhat qua thua ca chi Tran , xau ho that ! Thanks em nhieu !

    ReplyDelete
  3. Thì anh Thần anh ấy nói có sai đâu, tỉ lệ phát triển của gan anh này tỉ lệ nghịch với độ phát triển của cơ bắp :))

    ReplyDelete
  4. huhu Linhmaroon ui, trong phan gioi thieu ban noi truyen nay hoan rui minh moi doc , ai de dau moi co 3 chuong a, may chuong sau hinh nhu chua xong nen ko nhap chuot doc dc, ban lam tiep di, bo nay dang hay mu, lan dau minh doc truyen ngon tinh thay chu de noi ve phap y chu ko de cap toi kinh doanh lam an day, dac biet that ma doc toi chuong 3 lai bi cat ngang, sao ban ko lam tiep vay, nan ni do, minhco kiem dc 1 bo full cua truyen nay nhung la ban convert chua edit nen doc chang hieu dau cua tai nheo gi ca vi minh binh sinh do van, nhat la Han van moi chet, chi trong cho minh ban edit tiep bo nay thui day , mot lan nua nan ni. ban danh chut thoi gian vang bac ra edit tiep nha, minh dang lam khoa luan tot nghiep ma cung bo do chay vao day thuc den thuc hom de doc nay. huhuhu. ban la dai an nhan cua minh do , post tip nha.

    ReplyDelete
  5. hi hi.... *cuoi*
    Tks ss a *cuoi* May hom roi em khong den tham nha ss, ss co nho em khong? *cuoi nham nho*

    ReplyDelete
  6. hư hư, ta đọc chương này lúc đang húp mì sì soạp hư hư

    ReplyDelete
  7. chia buồn với nàng *và cả bát mì nữa*

    ReplyDelete
  8. Sơ wa nang ơi, ta đoc truyen nay luc 12h đêm... Ta chêt mât !!!!!

    ReplyDelete
  9. ha ha ~ sao nàng dại thế, đọc ban ngày còn dựng tóc gáy nữa là =))

    ReplyDelete
  10. vet hoen tren thi the goi la thi ban, con do cung cua thi the goi la thi cuong :)

    ReplyDelete

Post a Comment