[Chương 10.3] Hoàng tử yêu nói giỡn [Hoàn]

edit by LinhMaroon

Tuyết trắng không tiếng động rơi xuống, điểm trang cho ngọn núi xanh biếc một màu bạc xinh đẹp.


 


Thiên Thiên mặc áo khoác bằng lông chồn bạc, đứng trong tuyết, dáng vẻ hết sức kiều diễm động lòng người.


 


Khuôn mặt xinh xắn tái nhợt của nàng bị đông lạnh khiến cho hơi phiếm hồng, đôi mày rậm anh khí bừng bừng mang theo nét buồn mơ hồ.


 


Tại sao nàng còn lưu lại đây mà không trở về A Lý Bất Đạt?


 


Ngốc quá, trong lòng nàng hắn nên rõ ràng, bởi vì chỗ này là địa bàn của bạn tốt của hắn, còn nữa, chỗ này so với A Lý Bất Đạt gần hắn hơn một chút xíu...


 


Nhưng mà hắn có nhớ tới nàng sao? Sẽ đến tìm nàng sao?


 


Hay là nàng vừa mới đi, hắn liền không thể chờ đợi mà thở phào một hơi say sưa ba ngày ba đêm?


 


Nàng còn lưu lại đây làm gì chứ? Cũng đã lâu như vậy rồi, hắn sẽ không tới.


 


Thiên Thiên thở dài thườn thượt, tròng mắt chất chứa bi thương nhìn lên bầu trời dần dần biến đổi.


 


Bầu trời nơi đây rất gần A Lý Bất Đạt....


 


Đứa si ngốc như mình, vẫn còn đang mong đợi hắn đến, vẫn còn đang trông ngóng có thể nghe được tiếng kêu khiến cho lòng người say đắm của "Thanh tích điểu"....


 


"Gu ru ru ru, gu... ru ru ru."


 


Nàng đột nhiên chấn động, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.


 


Chỉ thấy một con bồ câu trắng trẻo mập mạp đang liều chết vỗ cánh, gu ru ru ru không dứt bay về phía nàng.


 


Thế nào.... Đây chính là tiếng kêu của "Thanh tích điểu" sao? Nhưng mà rõ ràng nó là một con chim bồ câu mập mà, hơn nữa nhìn quen quen...


 


Bí đao?!


 


Nàng ngây dại.


 


"Bí, bí đao? Ngươi là Bí đao?!"


 


Là Bí đao hắn nuôi, nhưng sao lại ở đây?


 


Trong lúc trái tim không tự chủ được mà nhảy rộn lên, một giọng nói mềm mại phảng phất suốt đời suốt kiếp nàng mong chờ vang lên phía sau nàng.


 


"Nàng biết tại sao nó tên là Bí đao không?" Khổng Ất Nhân thâm tình ngưng mắt nhìn nàng, đáy mắt chất đầy yêu thương nồng đậm cùng lệ quang.


 


Nàng ngừng thở, nước mắt vui mừng lã chã rơi, si ngốc nhìn hắn.


 


"Có muốn đoán một chút không?" Hắn dang hai cánh tay ôm lấy nàng vào trong lồng ngực ấm áp.


 


Cả người Thiên Thiên run rẩy trong nỗi sung sướng tăng vọt, nghẹn ngào lắc đầu mạnh mẽ.


 


Trời ạ! Hắn tới rồi, hắn thật sự tới rồi... Không phải là do nàng quá mong đợi hắn tới, cho nên sinh ra ảo giác chứ?


 


"Nó tên là Bí đao, bởi vì nó có chủ nhân là một tên ngốc." Hắn không chớp mắt chăm chú nhìn nàng, đầu mũi cay cay, nụ cười tràn trong đáy mắt: "Thật xin lỗi, ta đúng là một tên đại ngốc phi thường, vẫn không biết người yêu dấu nhất đang ở bên cạnh ta, họ nàng A Lý, tên Thiên Thiên, anh tư tỏa sáng, có một đôi mắt to biết nói, còn có một cái dạ dày lớn đến mức kinh dị...."


 


Nàng bật cười một tiếng, nước mắt vui vẻ rớt xuống theo. "Chàng lại muốn bị ta ném xuống sông sao?"


 


"Ta nghe ngóng rồi, sông gần đây đã kết băng cả." Hắn cũng cười, yêu thương nhìn nàng, "Nhưng mà ta có thể giúp nàng đào một cái hố, nàng vẫn có thể ném ta vào được."


 


Nàng vừa khóc vừa cười, không nhịn được đánh lên ngực hắn một cái thật mạnh, "Mới không cần, ném rồi ta lại phải giúp chàng tìm chăn bông tìm lò sưởi."


 


Hắn thật sự đang ở bên cạnh nàng, còn cười đến vui vẻ như vậy, dáng vẻ thật hạnh phúc.


 


Là thật sao? Hắn thật sự cảm thấy vui vẻ khi ở bên cạnh nàng sao? Một chút cũng không miễn cưỡng sao?


 


"Được rồi, vậy chúng ta chơi trò gì không tổn hại đến thân thể là được."


 


"Ví dụ ?" Nàng khụt khịt mũi, cười lên.


 


"Trò hôn xong thì thành hôn." Đáy mắt hắn ánh lên nụ cười.


 


"Cái gì?" Nàng chưa nghe rõ.


 


"Hôn xong thì thành hôn." Hắn lập lại một lần, cười đến cực kỳ rực rỡ.


 


Hôn xong thì... thành hôn?!


 


Thiên Thiên trợn to cặp mắt tròn xoe, vừa rung động vừa vui mừng nhìn chằm chằm hắn, "Chàng nói là... Chàng nói là..."


 


"Ta đã yêu nàng mất rồi, nàng không thể bội tình bạc nghĩa với ta được!" Hắn nghiêm túc nói.


 


Yêu, yêu nàng?!


 


"Không trả lời tức là đồng ý." Khổng Ất Nhân cười nói xong, nhanh chóng cúi đầu xuống, thâm tình hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang hết hồn của nàng.


 


Đợi cho đến khi Thiên Thiên cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, hôn cũng đã hôn xong.


 


Nếu hôn xong, vậy thì chờ thành thân đi thôi, a a a .....


 


Kết thúc


 


"Hoàng cung bí sử cùng xem thử văn chương quái đản kỳ rương báu vật."


 


Trang bìa: Dưới bàn đọc sách chạm long khắc phượng, đương kim Hoàng thượng anh minh thần vũ đang cười cười nằm trên mặt đất cực kỳ "Oai hùng".


 


Trang đầu đột kích: Khoa thi năm nay ai giỏi nhất? Hãy xem bản độc nhất vô nhị này để được tiết lộ bí mật.


 


Rất mê người đúng không? Rất muốn xem đúng không? Đáng tiếc "Hoàng cung bí sử" kia đã bị Hoàng thượng cùng Nhị hoàng tử cướp đoạt không còn một quyển, giấu dưới giường.


 


Nguyên nhân Hoàng Thượng cướp đoạt là do ngại mình ở được vẽ trên trang bìa không đủ đẹp trai, nguyên nhân Nhị hoàng tử cướp đoạt là vì ngại cho Thực Thu huynh thân yêu bị quá nhiều người cười.*


 


Nhưng mà căn cứ theo đám vương công đại thần thỉnh thoảng có vội vã thoáng được thưởng thức áng kỳ văn này, thì trong đó có mấy câu viết như vậy....


 


....Thiên địa quân thân sư, giải thích như thế nào đây? Là trong thiên hạ, dân chúng gặp được quân vương phải hôn trước sau đó gọi là thầy, ở đây là nói đến đạo lý làm người xử thế. Nói cách khác, quân vương gặp dân chúng cũng phải hôn trả lại, như thế mới là người biết lễ nghĩa, nếu dân chúng không hôn quân vương, quân vương không hôn lại dân chúng, là nhân gian vô lễ, thiên hạ nguy rồi.


 


...Đặt câu: Yêu nước... dung mạo vợ của thủ hạ Vương Đại Bưu ta vô cùng yêu nước.....


 


...Câu hỏi đạo đức tự trắc nghiệm: Có bà cụ già, đại ác nhân, tên khốn kiếp qua phố, chia làm giáp, ất, bính, đỡ ai qua phố mới là đạo đức mẫu mực? Đáp: Giáp.


 


Cứ xem qua áng kỳ văn lần này, tất cả mọi người đều sợ hãi than tự nhận không bằng, hơn nưa vô cùng khát vọng muốn thấy vị đa làm ra bậc kỳ văn lần này.


 


Nhưng người viết văn thần bí rốt cuộc là ai? Dưới dâm uy liên thủ của Hoàng Thượng và Nhị hoàng tử, đến này những kẻ biết nội tình đều không dám tiết lộ ra nửa chữ.


 


Trên đây là tập san "Hoàng cung bí sử" do tiểu mật thám kim bài mai phục hoàng cung độc nhất vô nhị viết ra.


 


*** Cuối cùng cũng hoàn xong cái truyện bựa và nhảm nhất trong nhà mềnh =)), truyện này cũng bị bạn kéo dài hm… khá lâu… hê hê, được cái có vẻ ít người đọc nên không bị chọi dép nhiều lắm :)) (vô sỉ >_<), tuy rằng nó bựa và nhảm thật nhưng mờ cái chính là lúc đọc nó bạn thấy rất vui vẻ thoải mái, có tác dụng cân bằng lại tâm lý u ám rất tốt *cười* bái bai Nhân ca, bái bai Thiên Thiên ~


Đang suy nghĩ coi có nên mần ebook hay không ^^”(bệnh lười kinh niên ấy mờ)


 


Pi sờ ét: Tôi nguyền rủa người nào đòi tôi tặng quà mà không com cho tôi phát nào ~ Bao giờ thì nường có “quà đáp lễ” lại cho ta hử? Hử hử? *tiếng vang* ~


***


 


 

Comments

  1. hic hết rồi buồn ghê!tuy nó nhảm nhưng mà đọc thấy thoải mái vui vẻ đỡ phải suy nghĩ nhiều dạo này mình thích kiểu như vậy đó!Giảm bớt áp lực thư giãn tốt!hj
    Thanks ss tỷ vất vả quá!Tỷ ôm nhiều quá có mệt lắm không?Chú ý giữ gìn sức khỏe nha để mọi người lun có truyện đọc đều đều hj!Muội rất thích truyện trong nhà tỷ đó!

    ReplyDelete
  2. mệt thì cũng không mệt ^^ đã ôm rồi thì không được hối hận mờ :)), vả lại tỷ edit truyện là để giải trí mờ ~ giải trí thì mệt sao được :))
    Cám ơn MM ha ^^

    ReplyDelete
  3. chúc mừng nàng vì đã hoàn *tung hoa*

    ReplyDelete
  4. ^^ cám ơn nàng *hứng hoa*
    :))

    ReplyDelete
  5. Chúc nàng hoàn bộ này (thật tiếc vì ta bỏ lỡ cơ hội giúp nàng beta bộ này, hy vọng lần sau nàng cho ta một cơ hội khác nhé!Thanks).

    ReplyDelete
  6. Bắn pháo hoa Chúc mừng nàng hòan truyện. Bộ này hay lắm. Cảm ơn nàng đã edit truyện cho mọi người đọc. nàng vất vả rồi. Nàng ơi nàng cho ta post bộ này của nàng lên wattpad nhà Ta cam đoan sẽ ghi rõ người edit, nguồn edit và dẫn link về Cúi đầu cảm ơn nàng lần nữa

    ReplyDelete
  7. chuc mung nang da Hoan them 1 bo nua nha . mo tjec dj nao * ko say , ko ve * nha

    ReplyDelete
  8. Mình xin phép được từ chối nha bạn, vì bộ này mình làm để tặng cho nên không có ý định post đi đâu hết ^^
    Hẹn bạn bộ khác nhé

    ReplyDelete
  9. uh` okie nàng Ủng hộ nàng, nàng cố gắng nha'

    ReplyDelete
  10. *tung hoa* hoan nhanh day chu ss *cuoi*
    Ma em thay (theo nhu em theo doi nha) thi truyen dau den noi cham gi dau *cuoi nham nho* It ra la voi em cung tuong doi nhanh *cuoi*

    Chan thanh cam on LM ti than yeu a~ (^.^~)

    ReplyDelete
  11. Hai pé này thật dễ xương a.
    Và cũng may mắn nữa, còn có thể giữ được nhau.
    Ta mong nàng cũng được như thế nhé, cung chủ đại nhân.
    Thanks nàng nhìu.

    ReplyDelete
  12. dung la.truyen nay khong co mot nhan vat nao bthg ca, tan BT het :))

    ReplyDelete
  13. Haha.chet cuoi vs trn con bo cau te bi dao.e doc trn ne trog lop suyt bi noi thuong. Tks ss

    ReplyDelete
  14. Haha.chet cuoi vs trn con bo cau ten bi dao.e doc trn ne trog lop suyt bi noi thuong. Tks ss

    ReplyDelete
  15. hắc, hắc, đọc truyện này xả stress quá! hehe, thank nường nhều nhều! cố gắng edit thêm vài bộ BT cỡ này cho chị em vui vẻ ké nha!

    ReplyDelete
  16. Phương Dung ^^May 1, 2012 at 3:45 PM

    Thank you

    ReplyDelete
  17. Thank you! Truyen haj lem!

    ReplyDelete
  18. trui ui doc truyen nay dau tim quá. thanks nhiu nha

    ReplyDelete
  19. đọc để thanh lọc tâm tình rất là tốt mà :)) truyện này đúng là để dành cho ng chưa có ny đọc để ghen tị đây TT______TT

    ReplyDelete
  20. Doc truyen nay dung la xa stress duoc, thanks em gai nha!

    ReplyDelete
  21. Cười muốn chết cái văn phong của tác giả =)) cám ơn b đã dịch hay như vậy. Để mn đọc đều cảm thấy vui vẻ qua từng chương truyện :) anw, rất thích tr này *ôm ôm*

    ReplyDelete
  22. P/s: klq nhưng comt của t đúng tròn 2 năm sau comt trc đó, có chút vui :)

    ReplyDelete

Post a Comment