[Chương 2.2] Chỉ mong chầm chậm thích em

Chỉ mong chầm chậm thích em


Trạm Lượng


Edit by: LinhMaroon


Beta by ruacon


Chương 2.2


 

Mông khỉ? Ý thức hỗn độn giống như bị người ta hắt cho một xô nước đá, đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ trong nháy mắt bừng tỉnh, Lâm Dĩ Trân bối rối kêu lên --------

"Thủy, Thủy Thần?" Cô không phải đang nằm mơ đấy chứ? Hắn sao lại gọi điện thoại tới?

"Tỉnh chưa?"

"Tỉnh, tỉnh rồi!" Nhịp tim trong nháy mắt gia tốc, hễ đụng phải hắn, tật xấu nói lắp của Lâm Dĩ Trân sẽ bùng phát, ngay cả mặt cũng không khống chế được mà đỏ lên.

"Tỉnh rồi tốt nhất!" Giọng nói trong trẻo lạnh lùng nghe có vẻ rất hài lòng.

"Ách... Cậu, cậu tìm tôi có chuyện gì sao?" Liếc nhìn đồng hồ, hai giờ ba mươi phút, cô không hiểu nổi nửa đêm hắn gọi điện thoại đến cho cô làm gì?

"Không có gì!" Hừ nhẹ, chẳng nhanh chẳng chậm bổ thêm một câu. "Chẳng qua là nhắc cậu nhớ phải dậy mà đi vệ sinh thôi!"

'Hả?" Thất thần tại chỗ, nghe đối phương bỏ lại một câu chẳng ra làm sao liền xấu xa cúp máy, Lâm Dĩ Trân nhìn chằm chằm ống nghe trong tay một lúc lâu, rốt cục mới xác định một chuyện....

Hắn, là cố ý!

Ba ngày sau.

"Thủy pháp y?" Bên trong phòng hóa trang cho di thể, Hoàng Y Đình dừng động tác đánh phấn nền cho di thể lại, vẻ mặt hơi có vẻ kinh ngạc nhìn người.

"Ừ! Cậu biết Thủy pháp y chứ?" Nhẹ gật đầu một cái, không phát hiện ra vẻ mặt quái dị của cô nàng, Lâm Dĩ Trân cúi đầu chuyên chú làm công việc "khâu vá sửa chữa".

Đối tượng phục vụ hôm nay là một cô gái trẻ tuổi do đụng phải tai nạn xe cộ mà thi thể bị rời thành từng mảnh nhỏ, nhất định phải giúp cô ấy sửa lại thành dáng vẻ xinh đẹp nhất, để cô ấy có thể vui vẻ rời đi.

"Đương nhiên biết!" Lại liếc khuôn mặt dù buông xuống nhưng vẫn phớt hồng của cô, Hoàng Y Đình cười như không cười nói. "Chỉ cần là nhân viên kiểm tra ở đây, nhà tang lễ hay là liên quan đến chuyện linh cữu hay mai táng, không có ai là không biết anh ta!" Đại danh đỉnh đỉnh đấy!

Động tác trên tay dừng lại, cô cẩn trọng tỉ mỉ hỏi thăm. "Vậy... vậy cậu quen anh ta sao?"

"Quen! Sao lại không quen?"  Ha ha cười một tiếng, tinh thần của Hoàng Y Đình đã lên cao, rất đắc ý tự nói. "Mình dạo này đang theo đuổi một anh chàng cảnh sát rất nhiệt tình, mỗi lần nhìn thấy Thủy pháp y, mình đều chạy qua hỏi thăm về sở thích của anh cảnh sát ấy, cho nên cũng coi như là có chút quen biết với anh ta!"

"Cảnh sát nhiệt tình?" Sửng sốt.

"Là anh chàng cảnh sát tên là Vương Chí Cương ấy!" Cười hi hi, Hoàng Y Đình không chút nào e lệ nói ra người đàn ông mình yêu thích.

Thì ra là cô ấy thích Vương Chí Cương! Lâm Dĩ Trân có chút kinh ngạc, ngay sau đó cảm thấy vui thay cho cô nàng. "Thật tốt! Yêu đương là chuyện tốt mà!"

"Yêu cái quỷ!" Khuôn mặt tươi cười bỗng suy sụp, có chút thở hổn hển. "Tên kia đúng là một tên ngốc, chỉ biết phá án, bắt phạm nhân, thậm chí mình đang theo đuổi hắn ta cũng không biết, đúng là một tên đầu heo!"

Nghe vậy, Lâm Dĩ Trân không khỏi muốn cười. A... theo ấn tượng của cô với Vương Chí Cương qua mấy năm trung học, cậu ta đúng là người như vậy.

Thấ cô âm thầm cười trộm, Hoàng Y Đình chỉ có thể bất đắc dĩ nhún vai, nhớ đến lúc nãy cô vừa mới hỏi về Thủy Thần, không khỏi cảm thấy kỳ quái: "Đúng rồi! Cậu vừa mới hỏi Thủy pháp y làm gì?"

Mây đỏ trong nháy mắt nhuộm hồng gò má, Lâm Dĩ Trân lúng túng cúi đầu, lại bắt đầu lắp bắp. "Không có, không có gì, chẳng qua là.... chẳng qua là đột nhiên nghĩ đến, hỏi một chút mà thôi..."

Như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vẻ ngượng ngùng của cô, Hoàng Y Đình có chút bừng tỉnh, đôi mắt to sáng ngời lóe lên tia sáng hứng thú, nhưng mà cũng không có nói ra, chỉ cười he he.

Bị cười đến thẹn thùng quẫn bách, mặt Lâm Dĩ Trân hồng đến sắp thiêu cháy đến nơi, trong lòng do dự thật lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng hỏi thăm: "Ách.. Cậu nghe nói qua, Thủy pháp y có gọi điện cho ai vào lúc nửa đêm canh ba chưa?"

Cô đã bị ba ngày liên tiếp đang ngủ ngon lành thì bị tiếng điện thoại đánh thức, hơn nữa lần nào cũng gọi cô dậy đi vệ sinh, căn bản là cố ý chỉnh cô mà.

"Anh ta gọi cho cậu?" Khiếp sợ, hoàn toàn không thể tin được một đại pháp y đóng băng vô số chúng nữ lại có ngày chủ động gọi điện thoại cho con gái! Má ơi! Nghìn lẻ một đêm tái diễn!

Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của cô, Lâm Dĩ Trân càng thêm lúng túng, nhỏ giọng khai nhận: "Anh ta… anh ta đều nửa đêm canh ba gọi tới bảo mình đi vệ sinh."

Nghe vậy, Hoàng Y Đình thất thần, sau một lúc ngây người, cuối cùng không nhịn được cười thật to thành tiếng. "Ha ha ha.. Dĩ Trân, cậu đến tột cùng là đắc tội Thủy pháp y của chúng ta ở chỗ nào mà để anh ta chỉnh cậu như vậy?"

Khó trách hai ngày nay luôn thấy cô ấy mặt mày mệt mỏi, tinh thần không tốt lắm, thì ra là tối ngủ không đủ giấc, bị người chỉnh ác. Nhưng mà... không ngờ Thủy đại pháp y thoạt nhìn lạnh lùng như băng cũng có mặt ngây thơ như vậy đấy.

A a, nửa đêm gọi người ta dậy đi vệ sinh, cái trò này cũng hơi bị lạc hậu quá rồi!

*** Đã biết thế nào là biến thái chưa =)) ***

Comments

  1. Nàng à
    Nàng chọn truyện này, khủng quá
    Ta không jám đọc đâu a.
    Hic, thanks nàng, hic.

    ReplyDelete
  2. =)). tốt bụng móa. =)). a ko ngủ được cũng phải để cho ng ta ngủ chứ :-s
    thôi rồi, đời chị từ giây phút này vĩnh viễn ko ngủ đủ giấc rồi, h thì = cách này, sau này lấy rồi thì cách khác
    :">. dạo này mình bt quá :(((

    ReplyDelete
  3. đọc đến đây rồi mà còn kêu không dám đọc =))

    ReplyDelete
  4. =]] Tiu chị rầu! Em mờ lờ chị ý. Đảm bảo em thay số đt và liệt sđt của anh vào danh sách từ chối, ai có hỏi cũng nói là làm mất máy rồi =]]

    ReplyDelete
  5. Chi khong thoat khoi tay anh rui nha ! Chia buon cho chi a ! Thanks em !

    ReplyDelete
  6. Khụ, đáng lẽ tối hôm qua em phải com nhưng ... *ngồi xó tự kỉ* Ss LM biết lí do rồi mà *úp mặt xấu hổ*
    Cảm ơn ss với ruacon nhiều lắm *hun gió*

    Btw, é, em sợ anh Thần rồi. Đầu hàng anh luôn rồi *chậc chậc*
    Con gái cần ngủ để gìn giữ sắc đẹp mà, kể cả có là "mông khỉ" chớ. Hành hạ con gái người ta thế sao.... =.="

    ReplyDelete
  7. ko phải là biến thái mà là cực kì biến thái...cơ mà tớ thích :))
    thanksssssssssssssssssssssssssssssssssssss nàng

    ReplyDelete
  8. sao lại gọi dậy đi vệ sinh?? Chẳng thể lý giải cấu trúc não của anh!!!!!

    ReplyDelete

Post a Comment