[Chương 9.1] Thư kí tình yêu

Chương 9.1
Edit by LinhMaroon

 

 

 



Người đàn ông mà Âu tỷ giới thiệu, quả nhiên điều kiện rất tốt.

Tuy rằng trước đó cô đã xem qua ảnh chụp, nhưng ảnh và người thật có chút chênh lệch, hơn nữa sau khi nói chuyện với nhau, đối tượng thân cận của cô so với ảnh chụp càng thêm thu hút.

"Cô so với ảnh chụp càng đẹp hơn." Khương Tự Đạt điềm đạm mỉm cười nói, tuy là khen ngợi, nhưng lại tuyệt không ngả ngớn, ngữ khi rất chân thành làm cho người ta không khỏi đỏ mặt.

"Cám ơn."

Lạc Tiểu Huân thầm nghĩ trong lòng, người đàn ông này điều kiện tốt không chê vào đâu được, là tiến sĩ kinh tế từ Mỹ trở về, gia thế bối cảnh đều tốt,  có phong thái của một quý ông, ăn nói lại  phù hợp, đàn ông như vậy, thực dễ dàng làm cho phụ nữ có thiện cảm.

Nhưng mà, cô nhất định không thể làm cho đối phương có thiện cảm, cô đã chuẩn bị tốt để lưu lại ấn tượng không tốt cho đối phương, để cho anh ta chủ động cự tuyệt mình.

Như thế, cô sẽ không phải gánh vác trách nhiệm cự tuyệt đối phương, cũng có cái để nói với Âu tỷ.

"Tôi chỉ là có kỹ thuật trang điểm tốt thôi, tẩy trang đi, sẽ nhìn thấy da mặt tôi rất xanh xao, tôi trước khi trang điểm với sau khi trang điểm kỳ thật khác biệt rất nhiều."

"Cô rất khiêm tốn, tôi nhìn không ra cô có trang điểm đâu."

Ai, sớm biết vậy hôm nay  đã trang điểm thật đậm đến dọa người.

Ngày thường, chỉ cần là đối mặt với người lạ, một bộ ứng đối thân thiết cùng với chiêu bài tươi cười của cô, đã đủ để xã giao, mà cử chỉ ôn hòa lịch sự cùng với khí chất uyển chuyển hàm súc của cô, luôn khiến cho người ta có ấn tượng tốt.

Bất quá hôm nay cô quyết định phải làm ngược lại.

"Cô muốn ăn gì ?"

Cô cầm thực đơn lên xem, cố ý kinh hô: "Oa, đắt thật đấy, đây là ăn cơm hay là cướp tiền a."

Hắn cười nói: "Đầu bếp của nhà hàng này rất nổi tiếng, nguyên liệu dùng để nấu ăn cũng rất cao cấp, cho nên giá có cao một chút, cô muốn ăn gì cứ gọi, tôi mời."

Cô cố ý giả bộ vẻ mặt chiếm tiện nghi: "Thật sao ?"

Hắn gật đầu. "Muốn ăn gì, tha hồ chọn."

"Kia làm sao có thể không biết xấu hổ chứ, bất quá anh đã nói như vậy, tôi mà cự tuyệt thì rất không nể mặt anh rồi."

Thích tha hồ chọn phải không, được!

Cô chọn, là gấp hai lần người bình thường, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của đối phương.

Đây là một nhà hàng cao cấp, đến phục vụ cơm cũng rất cao cấp, một thục nữ lúc đi thân cận, sẽ không gọi nhiều đồ ăn, cũng sẽ không ăn như hổ đói.

Cô chẳng những một lần chọn liền vài món, mà còn hùng hổ ăn thịt, hùng hổ uống rượu, tuyệt không kiêng dè bày ra bộ dáng tham ăn trước mặt hắn, cách ăn này quả nhiên làm cho đối phương nhìn đến trợn mắt há mồm.

"Ợ, ăn ngon no quá." Cô thỏa mãn vỗ vỗ bụng, còn không quên lấy tăm xỉa răng.

A, dọa tới đi ? Một bữa cơm này, người đàn ông này chắc hẳn đã đem số điểm của cô trừ hết phân nửa rồi.

Khương Tự Đạt suy nghĩ sâu xa nhìn cô: "Cô nhìn qua rất thanh tú, cá tính lại tựa hồ như không phải như vậy ?"

Cô nhún nhún vai. "Đại khái vậy, kỳ thực tôi rất cẩu thả." Cô cố ý muốn trưng ra vẻ mặt thô lỗ trước mặt hắn, để cho hắn hiểu được, cô tuyệt đối không thanh tú, muốn tìm tiểu thư khuê các ư, thỉnh tìm người khác đi.

"Âu tỷ nói cô là một cô gái rất đặc biệt, là loại tôi sẽ yêu thích, ngay từ đầu tôi vốn không tin, nhưng mà sau khi nói chuyện với cô xong, tôi phát hiện chị ấy nói rất đúng."

Gì ?

"Làm sao có thể, tôi kỳ thật nói chuyện rất thẳng thắn, một chút cũng không  quyến rũ."

"Tôi lại cảm thấy sự thẳng thắn của cô thật đáng yêu."

Hả >

"Vốn tôi còn lo buổi thân cận ngày hôm nay rất khó chịu, không thể tưởng tượng được rằng nói chuyện với cô lại có thể nhẹ nhàng thoải mái đến như vậy."

Thoái mái? Không phải chứ.

"Tôi kỳ thật không dễ ở chung, anh đừng để bề ngoài của tôi lừa gạt."

Hắn lắc đầu: "Tôi đã nhìn ra, cô tuyệt đối không làm ra vẻ, hảo sảng, lại thẳng thắn, cũng không để ý đến ánh nhìn của người khác, tôi rất thích như vậy."

Hả hả hả ?

Cô trừng to mắt, giống như đang nghe thấy hắn nói bằng tiếng của người ngoài hành tinh nào đó, hắn không phải thích loại tiểu thư khuê các, có khí chất sao ?

Khương Tự Đạt kéo kéo nới lỏng caravat trên cổ áo, còn đem tay áo xắn lên., còn nở một nụ cười kem đánh răng của người da đen với cô.

"Sớm biết không cần phải gò bó như vậy, tôi đã chẳng phải giả bộ vất vả như thế làm gì." Hắn trực tiếp lấy tay cầm lấy một miếng thịt dê, há mồm cắn thật to.

"Ăn cơm, phải mở miệng to ra ăn thì mới ngon, cô nói có đúng không ?" Ý tứ chính là, kỳ thật hắn cũng chẳng phải loại người tao nhã nho nhã cái gì, mà là một kẻ thô kệch, trước mặt cô, hắn rốt cục cũng không phải làm bộ.

Cô ngây ngốc nhìn hắn, đột nhiên ý thức được không ổn, ánh mắt người đàn ông này nhìn cô, lại tăng thêm chút nhiệt tình.

"Tôi không chỉ thô lỗ, lại còn rất lơ mơ, anh nếu nghĩ tôi rất tốt, anh sẽ phải hổi hận."

Lời của cô, làm cho Khương Tự Đạt bật cười thành tiếng, trái lại còn dùng ánh mắt thú vị mới mẻ nhìn cô chằm chằm. " Sảng khoái, tôi rất thích nói chuyện với cô không quanh co lòng vòng rất đặc biệt, tôi tin rằng chúng ta nhất định sẽ rất phù hợp."

Có lầm hay không a! Trăm ngàn không cần phóng điện với cô, sẽ dọa đến cô mất !

Nhìn hắn con người kiểu mẫu như vậy, nói chuyện nhã nhặn mềm mại, cậu nệ có lễ, vốn tưởng rằng người như thế là thích con gái ngoan ngoãn, cho nên cô mới cố ý biểu hiện thô lỗ, không câu nệ tiểu tiết, không thể ngờ rằng đây cũng không phải con người thật của hắn?!

Cô cúi mắt, tránh khỏi ánh mắt nhiệt tình của hắn, nghĩ xem làm thế nào để tống cổ hắn đi bây giờ, không ngờ bàn tay to đã úp lên tay cô, làm cho cô kinh ngạc ngẩng đầu.

"Có lẽ em sẽ cảm thấy đường đột, nhưng hãy tin tôi, tôi rất ít đưa ra thỉnh cầu với người khác nhanh như vậy, tôi hy vọng có thể kết giao với em, tôi thích, chính những cô gái không câu nệ tính tình thẳng thắn giống như em."

"Không được đâu." Cô vội vã lắc đầu, giống như nóng lòng muốn thu hồi lại bàn tay đang bị hắn cầm chặt.

"Em không thích tôi ?"

"Không phải, mà là ----"

"Không chán ghét tôi là tốt rồi, tôi sẽ khiến em hiểu rõ con người tôi, rất nhanh sẽ thích tôi."  Hắn lại nở nụ cười kem đánh răng của người da đen, một nụ cười vừa hồn nhiên chói mắt lại tự tin.

Nguyên bản  là hy vọng nhà trai sẽ cự tuyệt, nhưng sự tình lại phát triên đến thế này, cô không thể không tàn nhẫn mà cự tuyệt hắn.

"Khương tiên sinh."

"Gọi tôi Tự Đạt."

Cô hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói: "Khương tiên sinh, tôi phải nói với anh, tôi ----" tầm mắt lơ đãng nhìn thấy một bóng người quen thuộc, làm cho cô thần sắc đại biến, nói còn chưa xong, liền theo phản xạ trốn dưới bàn.

Comments

  1. nữ chính chết chắc!sắp có trò hay rùi!chờ mong.........
    Thanks ss!

    ReplyDelete
  2. Haha, chị chuẩn bị tinh thần đi... Trong tình yêu không thể cả nể được, phải dứt khoát rõ ràng không lại hại mình hại người

    ReplyDelete
  3. thanks. C bi phat hien roi`. hahahaha

    ReplyDelete
  4. Có gì xảy ra.....Hồi sau sẽ rõ
    Hắc Hắc Hắc.......
    thks bạn~~~~~~

    ReplyDelete
  5. =))))) Lần này chị chết chắc rồi a!!!! =))))))
    Cám ưn Linh tỷ nhìu nha! ^o^!!!

    ReplyDelete
  6. Ta la siu nhan meo muop !!!!July 21, 2011 at 5:15 AM

    Chet chi roi nha ,wa nay anh Sam an dam chua day !!!

    ReplyDelete
  7. :))
    chị sắp đc ngửi dấm rồi

    ReplyDelete
  8. có khi nào anh ý đi đánh ghen hok ta
    thanks ^^

    ReplyDelete
  9. chết chị rồi, truyện hay quá, thank bạn Linh nhiều.

    ReplyDelete
  10. a Suất đi bắt gian, hắc hắc

    ReplyDelete
  11. Lần này là chị chết chắc

    ReplyDelete
  12. Chị sắp bị anh xử tội lăng trì r
    Thanks nhiều ^^

    ReplyDelete
  13. rắc rối, chuyện rắc rối.....có mùi dấm lan tỏa a....mà là dấm đậm đặc chưa pha loãng nha, hắc hắc

    ReplyDelete
  14. kỳ thật chap này mình không thể đồng tình với chị ý được... thất giống như bắt cá hai tay, có bạn trai rùi sao k dám nói thẳng vs người làm mối ngay từ đầu a... nếu ngại thì kêu anh Sâm nói là được rùi còn gì... TT__TT thanks bạn

    ReplyDelete
  15. ôi trùi ui, zừa ăn zừa đọc đúng là thảm mà!!!!T_T
    thanks
    moah moahmoah

    ReplyDelete

Post a Comment