[Chương 45.2] Bà xã, theo anh về nhà đi!

 

 

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 45: Loạn  (2)


Sau buổi sáng hôm đó, Vương Khải không khác gì so với bình thường, vẫn là dáng vẻ bất cần đời hoa hoa công tử, đương nhiên chỉ trừ lúc làm việc. Hắn cũng thường xuyên đùa giỡn tôi, đối với chuyện này tôi cũng đã nhìn quen lắm rồi, đương nhiên không thèm để ý. Tôi nghĩ, người có da mặt dày như tôi, thật sự là rất hiếm thấy.

 



 

Đến cuối năm, tất cả lãnh đạo các tầng mở hội nghị tổng kết cuối năm xong, sẽ rủ nhau đến một nhà hàng ăn cơm. Bừa cơm này lúc mới bắt đầu còn vô cùng chính thức vô cùng long trọng. càng kéo dài càng về sau, lại hoàn toàn biến thành chén to cụng chén nhỏ, dù sao người Trung Quốc cho dù nói cái gì, đều thích bàn bạc trên bàn rượu hết, điều này cũng dễ hiểu thôi. Sau này tôi chợt nghĩ đến một câu cổ ngữ, cái gì mà “Một người đắc đạo, gà chó lên trời”, tôi phỏng chừng chính là gà chó của Vương Khải, người khác khách khí với tôi, cũng đều là do nể mặt hắn.

 

Xem ra lãnh đạo chính là lãnh đạo mà, tuy rằng vị lãnh đạo này quả thật khiến cho tôi tôn kính không nổi.

 

Dù tôi đối với rượu cồn có thể chất miễn dịch, nhưng là tôi không thể không thừa nhận, thứ này thật sự vô cùng khó uống, không có đã bằng uống cocacola. Nếu như không phải có tâm sự, uống bao nhiêu khó chịu bấy nhiêu. Được rồi, tuy tôi không uống say, nhưng mà tôi có thể giả say. Tôi diễn trò không giỏi, nhưng giả say thì cực kỳ thành công, so với tiểu mỹ nam Tiết Vân Phong không kém chút nào.

 

Vì vậy sau khi đổ vài chén rượu xuống bụng xong, liền lẩm bẩm ghé vào trên mặt bàn không chịu ngồi dậy, bà đây say rượu là như vậy đấy, tính sao thì tính!

 

Người say đến bất tỉnh nhân sự thì không thể chủ động đòi về được, bởi vậy tôi chỉ đành ngoan ngoãn ghé vào trên mặt bàn giả bộ ngủ, mọi người cũng dần dần không để ý đến sự tồn tại của tôi, tiếp tục ăn uống linh đình. Vương Khải tên này coi như có chút lương tâm, chính hắn cũng uống tương đối nhiều, liền lôi tôi dậy, nói tạm biệt với mọi người rồi rời khỏi đó… Tôi giả vờ mở đôi mắt say lờ đờ quay đầu nhìn lại, những người còn tỉnh táo ở đây, tám chín phần nhìn chúng tôi bằng ánh mắt kỳ quái, aiz, người ta bây giờ, làm sao đều không trong sáng như vậy…

 

Vương Khải móc chìa khóa ra muốn đi lấy xe, tôi sống chết không đồng ý, ôm cái cột ở cửa khách sạn không chịu buông tay, trong miệng la hét: “Không muốn không muốn, say rượu lái xe là trái pháp luật!” Thiện tai, anh không muốn sống, tôi muốn.

 

Vương Khải cười ha hả xoa đầu tôi, nói: “Không sao, ở trong nội thành chỉ có tắc đường chết người, không có đâm chết người.”

 

Tôi hoàn mỹ diễn vai một con ma men ngoan cố, ôm cái cột ngửa cổ, nói linh tinh cái gì đó.

 

Vương Khải bất đắc dĩ đành phải cất chìa khóa xe đi, dìu tôi đi đón xe taxi. Hắn một tay giữ lấy cánh tay tôi, một tay ôm lấy vai tôi, cơ hồ đem cả người tôi kéo vào trong lòng. Tôi đối với tư thế này rất bất mãn, nhưng mà xét thấy bây giờ tôi đang là một con ma men, thế nên đạnh phải chịu đừng không phản kháng.

 

Tôi dựa vào ngực Vương Khải, lảo đảo bước đi, vừa đi vừa nói đứt quảng: “Đưa…đưa tôi về nhà…”

 

Giọng nói của Vương Khải từ trên đỉnh đầu tôi vang lên: “Được được được, biết rồi. Cô cái người này, đã say thành như vậy rồi mà vẫn còn biết đề phòng tôi.”

 

Tôi sợ hắn nhìn ra sơ hở, đành phải nói hươu nói vượn lung tôi lung tung một hồi.

 

Vương Khải nắm tôi nhét vào xe taxi, nói với lái xe địa chỉ nhà tôi, lúc này tôi mới yên lòng lại. Nói thật người như Vương Khải, tôi cũng không thể nói hắn thiếu đạo đức, chỉ có thể nói, tư tưởng của người này quá mức cởi mở, hắn tựa hồ như chưa bao giờ đem chuyện lên giường với phụ nữ là thật sự, hơn nữa, trong ý thức của hắn, tựa hồ như những phụ nữ khác cũng nghĩ như vậy. Bởi vậy hôm nay tôi không thể không đề phòng hắn, nhỡ đâu mọi người say rượu loạn tình bụng đói ăn quàng thì làm sao.

 

Vương Khải lôi tôi nhét xuống ghế sau, hắn cũng chui vào, sau đó hắn lại kéo tôi vào trong ngực hắn. Tôi giãy dụa giật giật, hắn lại ấn tôi xuống, nói: “Đừng nhúc nhích, tôi sợ cô bị cụng đầu.”

 

Lý do của hắn chính đáng như vậy, tôi lại cảm thấy mình có chút làm kiêu. Vậy nên tôi đành ngoan ngoãn tựa vào ngực hắn, nhắm mắt làm bộ ngủ.

 

Vương Khải vén vén mấy sợi tóc trên trán tôi, đột nhiên thấp giọng hỏi: “Tiểu Yến Yến, người cô yêu nhất là ai ?”

 

Tôi mơ hồ đáp: “Mẹ.”

 

“Ha ha, thật là một đứa con hiếu thuận, tôi thích.” Hắn nói, lại vuốt vuốt đầu tôi.

 

Vương Khải lại nói tiếp: “Tiểu Yến Yến, tôi có thể hôn cô không ?”

 

Tôi: “Không thể.”

 

Vương Khải: “Cô rốt cuộc có uống say hay không đấy ?”

 

Tôi: “Tôi không có say, thật sự không có say.”

 

Vương Khải: “Ừ, cô say rồi, thật sự say.”

 

Vương Khải: “Tiểu Yến Yến, tôi không thể hôn cô, vậy ai có thể?”

 

Tôi: “Mẹ.”

 

Vương Khải: “Trừ mẹ ra ?”

 

Tôi:  “Cây xoài.”

 

Vương Khải: “Cây xoài là ai? Bạn trai cô?”

 

Tôi: “Cây xoài là bạn trai của cây quýt.”

 

Vương Khải: “Cây quýt là ai, bạn tốt của cô?”

 

Tôi: “Ừm.”

 

Vương Khải: “Cô đoạt bạn trai của bạn tốt của cô?”

 

Tôi: “Ừm, chúng nó không ngại.”

 

Vương Khải: “Bạn bè của ngươi là đám người thế nào vậy.”

 

Tôi: “Chúng nó đều là mấy con chó nhỏ, rất đáng yêu.”

 

Im lặng.

 

Một lát sau, Vương Khải lại nói: “Tiểu Yến Yến, Giang Ly có thể hôn cô sao ?”

 

Tôi: “Không thể.”

 

Vương Khải: “Như vậy Vu Tử Phi ?”

 

Tôi: “Không thể.”

 

Vương Khải: “Tiết Vân Phong ?”

 

Tôi: “Có thể.”

 

Vương Khải: “Cô thích Tiết Vân Phong ?”

 

Tôi: “Ừm, cậu ta là con nuôi của tôi.”

 

Lại im lặng lần nữa.

 

Trên đường đi, tôi và Vương Khải cứ lặp đi lặp lại những mẩu đối thoại thiếu muối như vậy, tôi ậm ờ trả lời vấn đề của hắn, tận lực khiến hắn tin rằng tôi đã say, mong hắn nhanh chóng đưa tôi về nhà cho xong việc.

 

Tôi cảm thấy sống chung với Giang Ly ở một chỗ lâu ngày cũng có chỗ tốt —– ít nhất khả năng diễn xuất của tôi đã tiến bộ không ít.

 

*** Chap sau bợn VK được hẳn cái phiên ngoại, cả nhà cho tràng pháo tay cái ***

Comments

  1. haha.cái đoạn đối thoại pó tay 2 anh chị.
    phiên ngoại về VK à! rất đáng trong chờ.
    thanks ss ^.^

    ReplyDelete
  2. Vỗ tay đây vỗ tay đây!!!!!
    Lại thêm một soái ca nữa sắp khốn khổ vì hủ nữ rùi! Mà toàn là cam tâm tình nguyện a.
    Thanks nàng!

    ReplyDelete
  3. lob bop..lop bop.hoan ho, hoanho. ung ho phien ngoai ban lam ve VK, de hieu ro hon ve nguoi nay,hihi. cam on ban

    ReplyDelete
  4. iu bợn VK quá :X:X cứ thấy bạn ý tội tội kiểu j ý

    ReplyDelete
  5. Ban ui.chuog 45.1 dau ruj.ta tjm k thay.hjx.thak ban

    ReplyDelete
  6. Trời ơi chết mất =)))) Giang Ly ko hôn đc, Vu Tử Phi ko hôn đc. Nhưng Tiết Vân Phong lại hôn đc =)))))

    ReplyDelete
  7. Quan Tiểu Yến cô ngày càng thông ra đấy

    ReplyDelete
  8. Hoan hô, hoan hô...anh Vương Khải sắp lên sàn

    ReplyDelete
  9. Cuoi den be bung thoi.
    Thanks em nhe.
    Chuc em 1 buoi toi vui ve...

    ReplyDelete
  10. TY diễn giỏi quá, trả lời thực thông minh, truyện hay quá. cảm ơn bạn Linh nhiều lắm.

    ReplyDelete
  11. chap này hài a. thanks nàng

    ReplyDelete
  12. mà nàng dùng quick translator để edit hả nàng?

    ReplyDelete
  13. tks nàng nhìu nha , ta rất thích VK a , có khi còn thích hơn giang ca ý

    ReplyDelete

Post a Comment