[Chương 44.2] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 44: Quan Tiểu Yến không ngu ngốc!  (2)


 

Tôi bước xuống lầu, đã thấy chiếc BMWs của Giang Ly đỗ ở trước cửa, vì thế cuống cuồng chạy tới, mở cửa xe tiến vào.

Trong xe tối om, Giang Ly cũng không bật đèn. Tôi nghiêng người nói với bóng dáng mơ hồ kia: “Anh thực sự không định lên xem ?”

Trong bóng đêm, thanh âm có chút phiền chán của Giang Ly truyền tới: “Cô lắm chuyện vừa thôi.”

…. Mẹ nó chứ !

Về nhà, Giang Ly giống như đại gia tựa vào trên ghế, mí mắt cũng không thèm nâng lên một chút nói với tôi: “Quan Tiểu Yến, đi làm bữa ăn khuya cho tôi, tôi muốn ăn mì trường thọ cực dài cực dài… Nếu mì không ăn được, tôi liền ăn cô.”

Dạ.

Vì thế Quan nha hoàn xám xịt nhào vào phòng bếp, vào lúc một giờ sáng ở nhà bếp vừa ngáp vừa làm mì trường thọ cho mỗ đại gia … TMD, sinh nhật đã qua mấy giờ rồi, anh ấy, ăn mì trường thọ cái quái gì!

Khi tôi đem hai bát mỳ đặt lên trên bàn, Giang Ly còn khuyến khích vỗ đầu tôi một cái, nói: “Cô thực chăm sóc, biết tôi chưa ăn cơm chiều, làm nhiều như vậy.”

“Cái kia… Giang Ly à… một bát mỳ là của tôi…”

Giang Ly không nhanh không chậm đem mì ở mỗi bát cắn một miếng, lập tức liếc mắt nhìn tôi một cái nói: “Trong tủ lạnh có bánh ngọt, socola, toàn thứ cô thích.”

Tôi trợn mắt há mồm nhìn hành vi vô lại này của Giang Ly, lại còn quên ngăn cản. Đợi cho hắn nói cái gì mà bánh ngọt với không bánh ngọt, tôi mới phục hồi lại tinh thần, tức giận nói: “Anh có lương tâm không hả?”

Giang Ly còn chẳng thèm ngẩng đầu lên: “Không có.”

Tôi: “…”

Gặp qua vô sỉ, chưa thấy ai vô sỉ đến như vậy! Tôi hận nghiến răng nghiến lợi, lại chẳng có cách nào đối phó với hắn. Bây giờ tôi chỉ biết giả bộ đáng thương với hắn: “Giang Ly, ăn bánh ngọt sẽ béo, anh nhẫn tâm nhìn tôi phát phì sao ?” Hắn nếu dám nói nhẫn tâm, tôi thực sự sợ mình sẽ kích động mà đem hai bát mỳ kia úp lên mặt hắn..

Giang Ly cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào tôi, hắn nhìn tôi từ cao đến thấp đánh giá một chút: “Như cô trên người được mấy lượng thịt, một người đàn ông nếu ngủ cùng với cô, có khi còn không bằng ôm hai cân sườn đi ngủ còn có xúc cảm hơn.”

Tôi: “…”

Giang Ly: “Không phải ai cũng có tư cách giảm béo, cô tốt nhất vẫn là nhiều thịt một chút, tôi ghét cái gì gầy trơ cả xương, cô như vậy rất dễ làm cho tôi sinh ra ham muốn ngược đãi cô.”

Tôi: “a#&*#%¥!”

Anh đã cực kỳ ngược đãi tôi rồi !



Lúc tôi bước vào phòng ngủ, Giang Ly đang nằm nghiêng người ở bên giường, tay chống đầu, giống như công chủa ngủ trong rừng vậy. Hắn vừa thấy tôi đi vào phòng, lập tức nhìn qua, ánh mắt dõi theo mỗi chuyển động của tôi, nhìn đến khi trong lòng tôi phát bực, nghĩ thầm không biết tôi lại đắc tội hắn hay sao.

“Quan Tiểu Yến.” Trong mắt hắn chứa đựng ý cười mạc danh kỳ diệu, gọi tôi.

“Gì?” Tôi cảnh giác nhìn hắn, không biết tên này lại nghĩ ra trò quái quỷ gì nữa đây.

“Lại đây.”

Đây không phải vô nghĩa sao, bà đây buồn ngủ, đương nhiên là phải chạy qua rồi. Tôi nghênh ngang bước đến bên giường, xốc chăn chui vào.

Giang Ly lại đột nhiên tiến lại gần. Hai tay của hắn khóa ở hai bên sườn tôi, cúi đầu cười tủm tỉm nhìn tôi, sau đó trong sự kinh hoàng quá độ của tôi chậm rãi nói: “Quan Tiểu Yến, nghe nói cô đang muốn sinh đứa nhỏ hả ?”

Tôi kinh hãi, dùng sức đẩy hắn, vừa đẩy vừa nói:  “Ai bảo? Anh không biết bà đây sợ nhất là sinh con sao!”

Giang Ly lại bắt lấy hai tay của tôi, không cho tôi động đậy. Hắn cúi đầu, chóp mũi cơ hồ đùng đến mũi của tôi, trong ánh mắt kia có một tia sáng biến thái lưu chuyển, sợ tới mức cơn buồn ngủ của tôi đều chạy mất. Hắn cười tủm tỉm nói: “Quan Tiểu Yến, chúng ta sinh em bé đi, sẽ không đau đâu.” Hơi thở phả vào trên mặt tôi, tuy rằng nóng, nhưng lại khiến tôi toàn thân run rẩy một trận.

Tôi hoảng sợ nhìn đôi mắt đen láy của hắn, trong ánh mắt kia có thể nhìn thấy bóng dáng của tôi, chẳng qua bởi vì ánh sáng quá mờ nhạt, tôi nhìn không được rõ ràng cho lắm.

Loại không khí quỷ dị này làm cho tôi cảm thấy hít thở không thông, tôi bèn run run nói: “Giang Ly, anh điên rồi sao ?”

Giang Ly: “Người chồng có nghĩa vụ và quyền lợi làm cho vợ sinh em bé.”

Tôi: “Thế thì chúng ta ly hôn đi, chuyện sinh con này, không thương lượng gì nữa.”

Giang Ly nhíu mày: “Cô không muốn sinh con với tôi ?”

Tôi nhướn mắt, thật gọn gàng dứt khoát: “Không muốn.” Sinh con là chuyện khủng bố như thế nào chứ, đứa ngốc mới muốn!

“Kỳ thật tôi cũng không muốn,” Giang Ly nghiêng người nằm trở lại, buông lỏng sự kiềm chế với tôi, “Nếu sinh ra một đứa ngốc giống cô, chẳng tốt chút nào.”

Khốn nạn, còn hơn sinh ra một tên biến thái!

Giang Ly: “Đương nhiên tôi lại càng không muốn sinh em bé, với một cây sườn.”

Kỳ thật anh muốn cùng một người đàn ông sinh em bé chứ gì!

Giang Ly: “Cô đang oán thầm tôi cái gì đấy ?”

Tôi: “Đâu có…”

 

*** Aiz…hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình…Giang ca còn phải nỗ lực nhiều lắm lắm…

Độc giả kêu gào… << chưa đã a….cầm thú luôn đi anh ơi, không thể để chị ý thoát dễ dàng như thế được >>  ***

Comments

  1. Ta P.s của nàng quá chính xác đi.
    Tiểu Yến quá ngốc rồi, ko thèm nói.
    Cơ mà Giang Ly thật là chưa xứng với câu biến thái của Tiểu Yến. Bị cự tuyệt tý đã xấu hổ, lui bước là sao???? Ca phải biến thái vào chứ, cứ tiếp tục công cuộc mà cố gắng sinh đứa nhỏ đi chứ. Thật là làm fangirl thất vọng mà.

    ReplyDelete
  2. Con đường của Giang Ly đại ca đúng là còn mờ mịt quá, không biết đến bao giờ anh ý mới được toại nguyện đây

    ReplyDelete
  3. hay va vui,thich truyen nay lam, cam on ban, truyennao trong nha ban cung hay het ah, ung ho ban ,smile

    ReplyDelete
  4. Còn hơn sinh ra một tên bt => chuẩn không cần chỉnh. Nhưng mà anh vầy mới phúc hắc thui chưa bt như chị TY nói đâu, GL cần phải nâng độ bt lên nhìu để phục vụ độc giả nưã ^^.
    Thanks ss.

    ReplyDelete
  5. Khổ thân GL a

    ReplyDelete
  6. Thanks nàng, truyện này hay quá đi >"<!!!

    ReplyDelete
  7. "kỳ thật ngươi muốn sinh con với đàn ông" =)))) chị đang nghĩ j vậy =))))

    ReplyDelete
  8. đến lúc cao trào thì GL lại lui 1 bước, làm mình sốt hết cả ruột gan

    anh ko lao lên làm liều cho bà con độc giả còn mừng chứ 8->

    ReplyDelete
  9. sinh đứa nhỏ với một cây sườn sao ???? ta ngất :))

    ReplyDelete
  10. híc, anh này độc mồm thôi rồi: "ôm hai cân sườn còn có xúc cảm". thế này thì lão bà làm sao mà nhìn ra tình cảm của anh được được, anh bị tự ngược cũng đúng thôi.

    ReplyDelete
  11. thank bạn Linh. ôi sao chị TY không nhận thấy là dạo này GL rất khác so với trước sao. truyện hay quá. thank bạn lần nữa.

    ReplyDelete
  12. :)), chết cười, TY đúng là giỏi tạt nc lạnh nha, làm soái ca của ta mất hứng. thanks nàng

    ReplyDelete
  13. Nói chung, chặng đường phi thăng từ nha hoàn lên đến quý phu nhân còn nhiều chông gai lắm. Mặc dù TY nhà ta việc lớn việc nhỏ đều răm rắp nghe theo Giang ka, nhưng ka ấy vẫn phải nhịn không dám ăn, hẳn là có lý do gì đây?
    Thông thường, ta có công thức:
    Lão bà = Nha hoàn + Quản gia;
    Phu nhân = Lão bà + học thức (hoặc thân phận cao);
    Quý Phu nhân = Phu nhân + Tình yêu;
    Cái mà ka ấy đang tìm, chắc chỉ có Tình yêu thôi.
    Gay rồi gay rồi, Tình yêu dành cho mỗ biến thái trong trái tim QTY a? Chả có mầm nào đâu.
    Mặc dù ta cũng rất thiên vị Giang ka, nhưng cũng đành phải thở dài chờ đọc tiếp thôi.
    Hy vọng với chỉ số IQ cao và nghị lực phi thường (nhịn ăn trước mâm cơm mấy tháng trời), ka ấy sẽ có được điều mình muốn, phải không LM Đại nhân?
    Thanks nàng.

    ReplyDelete
  14. “Như ngươi trên người được mấy lượng thịt, một người đàn ông nếu ngủ cùng với ngươi, có khi còn không bằng ôm hai cân sườn đi ngủ còn có xúc cảm hơn.” ( =)) =)) ), ta sặc chết vs a GL mất

    ReplyDelete

Post a Comment