[Chương 29.1] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 29: Giang Ly say rượu (1)


 

Mấy ngày nay nhìn thấy Vu Tử Phi, tôi rõ ràng vênh váo tự đắc hơn rất nhiều, ánh mắt cũng không trốn tránh, nói chuyện cũng không lo lắng, bước đi cũng không bị vấp ngã nữa… Tóm lại, lúc tôi đối mặt với anh ta, cảm giác như chính mình với trước kia thực sự bất đồng, cảm giác này tuy nói không nên lời, nhưng rất rõ ràng. Giang Ly nói đó là bởi vì tôi thắng, kỳ thật tôi vẫn không hiểu lắm hàm nghĩa của chữ “Thắng” này, tôi với Vủ Tử Phi cũng không có đấu tranh gì, làm sao lại nói đến thắng thua ở đây?

 

Giang Ly không thèm giải thích nghi vấn của tôi, chỉ là lúc bị tôi hỏi đến phát bực, sẽ gõ đầu của tôi nói, Quan Tiểu Yến, cô đúng là ngu.

 

Được rồi, ngu thì ngu, dù sao bây giờ tôi cũng không sợ Vu Tử Phi nữa rồi. Tôi cảm thấy một lý do khác khiến tôi không sợ Vu Tử Phi chính là, sau lưng tôi có một kẻ biến thái khiến cho người ta khiếp sợ làm chỗ dựa, tên biến thái kia, đương nhiên chính là Giang Ly. Cái gọi là  “Tin Giang ca, lá gan lớn” chính là ý tứ này.

 

Ngược lại với tôi chính là, Vu Tử Phi mỗi lẫn nhìn thấy tôi, vẻ mặt đều có vẻ rối loạn, so với mất tiền mất chén cơm còn rối loạn hơn, Tôi đặc biệt thích nhìn anh ta ở cái dạng này, cho nên nếu không có việc gì, liền trò chuyện với anh ta, để choanh ta rối loạn thêm mấy bận.

 

….

 

Buổi tối hôm nay Giang Ly ra ngoài uống rượu, núi không có hổ khỉ làm đại vương, tôi một mình ở trong phòng lêu lổng, cảm thụ thế giới không có Giang Ly tuyệt với biết bao, vui sướng biết bao.

 

Buổi tối hơn mười một giờ, Giang Ly cuối cùng cũng trở về, chẳng qua là được người ta dìu trở về. Tôi mới mở cửa, liền thấy Giang Ly cả người toàn mùi rượu đang được một anh chàng đẹp trai dìu… hắn ngay cả đứng cũng không vững.

 

Anh chàng đẹp trai dìu Giang Ly nhìn có vẻ tỉnh táo, cậu ta lễ phép mà gọi tôi một tiếng “Chị dâu”. Tôi lờ mờ có thể nhận ra, thằng nhóc này hôm hôn lễ của tôi với Giang Ly, cũng đi theo nháo tân phòng. Kể ra con người tôi bình thường sẽ không dễ dàng mà nhớ kỹ người khác, trừ phi người đó nhìn đẹp mắt,  mà cậu đẹp trai trước mặt này lại đủ tiểu chuẩn như vậy,

 

Tôi nhiệt tình mà mời bọn họ vào ( đương nhiên chú yếu là mời trai đẹp) cũng dặn dò cậu đẹp trai đem Giang Ly vứt lên sô pha, sau đó thừa dịp cậu ta không chú ý, hung hăng mà đá Giang Ly hai cái.

 

Cậu em đẹp trai đại khải cảm thấy không được tiện cho lắm, cho nên sau khi ném Giang Ly lên ghế xong, ngồi cũng không ngồi, vội vã cáo từ.

 

Tôi nhiệt tình mà tiễn trai đẹp ra cửa,  niềm nở mà hỏi thăm: “Người anh em, xưng hô như thế nào?”

 

Cậu đẹp trai ngại ngùng mà cười cười, nói: “Chị dâu, tôi gọi là Hàn Kiêu.”

 

Tôi gật đầu, quay lại trừng mắt nhìn Giang Ly đang say xỉn ngã vào một bên, lập tức cau mày nói: “Người này làm sao lại uống thành như vậy?”

Hàn Kiên cười nói: “Mấy người bạn tụ tập một chỗ, Giang ca nhất thời cao hứng, uống nhiều hơn mấy chén.”

 

Giang Ly có thể đem chính mình giày vò thành như vậy? Khốn, có quỷ mới tin! Chẳng qua, nể tình khuôn mặt tuấn tú kia của Hàn Kiêu, tôi cũng không thèm so đo nữa, huống hồ bình thường Giang Ly cũng bắt nạt tôi không ít, cái này gọi là ác giả ác báo.

 

Hàn Kiêu thoáng cái đã rời đi. Bây giờ, trong phòng chỉ còn lại Giang Ly bất tỉnh nhân sự, cùng với Quan Tiểu Yến đầu óc rất thanh tỉnh.

 

Tôi đạp Giang Ly một cước, bày ra tư thế của một tên địa chủ hung ác: “Giang Ly, anh nha, còn không mau đứng dậy cho tôi!”

 

Thiện tai, lâu lắm rồi không có sảng khoái như vậy !

 

Giang Ly nhíu mày, trong miệng lẩm bẩm thì thầm mà nói: “Tôi phải trở về, bà xã ngu ngốc của tôi buổi tối không dám ngủ một mình.”

 

Mặc dù hắn nói không rõ ràng lắm, nhưng tôi nghe được một từ cũng không sót. Lúc ấy khiến tôi thật cảm động a, Giang Ly ơi Giang Ly, không ngờ anh cũng có mặt tốt đấy, say thật tốt, say thật tốt!

 

Tôi lay lay Giang Ly, dùng giọng nói dịu đàng, nhẹ nhàng nói: “Giang Ly à, mau đứng đấy, tự mình đi vào phòng ngủ.” Tôi cũng không đủ khí lực mà cõng hắn.

 

Giang Ly bị tôi lay lay khẽ mở mắt, liếc mắt nhìn tôi một cái, sau đó lại chậm rãi nhắm lại. Tôi lại dùng hết sức lực mà lay lay, cảm động thì cảm động. nếu muốn để tôi khiêng anh qua, không có cửa đâu!

 

Giang Ly dưới sự lay động của tôi lại mở mắt, vẫn mở hờ mắt mà nhìn tôi, giọng nói có chút không rõ ràng: “Quan Tiểu Yến.”

 

Oa khốn, nhận ra tôi rồi ? Thật tốt quá, tiếp tục lay, vừa lay lay hắn vừa nói chuyện với hắn: “Đúng vậy, đúng vậy, là tôi đây, anh mau tỉnh lại, ghế này không có thoải mái bằng giường đâu.”

 

Giang Ly quả nhiên lắc lắc lư lư mà từ trên ghế nhổm dậy, tôi tưởng rằng hắn muốn đứng lên, không ngờ rằng hắn lại thư thư thái thái mà ngồi xuống ghế như đại gia, nói: “Quan Tiểu Yến, đi lấy nước rửa chân cho tôi.”

 

Tnnd, anh uống rượu cũng không quên bắt nạt tôi! Tôi cho hắn một bàn tay lên đầu, sau đó hung ác mà nói: “Mau đi ngủ, đừng có chọc bà đây!”

 

Giang Ly ráng hết sức mà từ trên ghế đứng lên, tập tễnh mà bước về phía phòng tắm, vừa đi vừa lẩm bẩm lầu bầu: “Tôi muốn tắm rửa, không tắm làm sao mà ngủ được?” Đột nhiên, hắn rầm một tiếng, ngã quỵ ở cửa phòng tắm.

Tôi thật sự không xem nổi nữa, nếu như hôm nay Giang Ly bị thương hơn nữa còn lưu lại vết thương, như vậy ngày mai tôi tuyệt đối không thể sống sót. Nghĩ đến đây, tôi đành tiến lại gần, dùng sức đỡ hắn từ trên mặt đất, vừa nâng vừa dỗ dành hắn: “Ngoan nào, chúng mình không đi tắm nữa, ngủ trước, ngủ quan trọng hơn!”

 

Giang Ly dựa vào hơi sức của tôi, từ trên mặt đất đứng lên, sau đó hắn cúi xuống liếc mắt nhìn tôi một cái, kiêu ngạo mà nói: “Muốn ngủ cùng tôi? Nghĩ hay quá nhỉ !”

 

Tôi: “….”

 

Tôi nghĩ không ra, vì sao Giang Ly uống rượu vào rồi, mà lực sát thương một chút cũng không yếu bớt là thế nào….

 

Tôi u oán mà dìu hắn vào phòng tắm, thiện tai, anh tắm thì tắm đi, tắm cho chết đuối luôn đi!

 

*** Ta cắt ở đây nhé…sax không chơi trứng thúi, gạch, đá, dép,…à nha ***

Comments

  1. nhanh tay póc tem nào,hehe

    ReplyDelete
  2. Ngay khuc hay...hihi,cam on ban. Ua? Nhung khuc nao cung hay het ma ta

    ReplyDelete
  3. Giang đại ca say rồi mà ko mềm đc chút nào sao =))) em thấy tình cảm anh chị phát triển chậm quá đến em cũng phát điên
    nhân cơ hội say rượu mà làm càn luôn đi anh

    ReplyDelete
  4. pham nguyen thanh haiJune 26, 2011 at 11:48 AM

    dang hap dan. hic lai phai doi nua rui

    ReplyDelete
  5. liệu anh có giở trò gì với chị ko?
    Thanks ss.

    ReplyDelete
  6. huhu
    ta muốn thả bom zô nhà LM quá đi
    nhưng ta lại ko dám
    thuj kệ ném xong rùi tính
    *cầm bom * *thả* bùm bùm * ta chạy trc*

    ReplyDelete
  7. thanks nhiu nha
    hap dan wa
    trong cho chap sau :)

    ReplyDelete
  8. Nàng Maroon kia sao dã man thế cắt ngay chỗ này chứ, hại ta ngày mai thế nào cũng phải lượn liên tục vào nhà nàng ngóng chap tiếp theo

    ReplyDelete
  9. thanks nàng a^^! Nàng cắt đúng thời điểm quá >"<!!!! hắc hắc,iu nàng

    ReplyDelete
  10. a say thật hay say giả đó. ta nghi lắm nha. thank nàng

    ReplyDelete

Post a Comment