[Chương 28.2] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 28: Hạnh phúc của tôi không liên quan đến anh (2)



Buổi tối, tôi đang ngồi gọt táo cho Giang Ly….Được rồi, đây chính là địa vị của tôi trong cái nhà này, Giang Ly hắn chính là địa chủ, nhà tư bản, không vắt kiệt mồ hôi sương máu của tôi thì tuyệt không bỏ qua. Về phần vì sao hắn có thể khiến cho Quan Tiểu Yến tôi ngoan ngoãn làm việc cho hắn, đùa hay sao, bạn cho rằng, Quan Tiểu Yến có thể đấu thắng Giang Ly sao? Đừng nói là một, kể cả mười Quan Tiểu Yến, có thể đấu thắng được Giang Ly sao?

 

Thiện tai, lại nhắc đến chuyện thương tâm rồi. Không nói nữa không nói nữa, tôi tập trung gọt táo đi, nếu mà gọt không tốt, Giang Ly sẽ mất hứng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

 

Tôi mới gọt được một nửa quả táo, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là tin nhắn. Tôi mở to đôi mắt đáng thương nhìn Giang Ly, có thể cho phép tôi đây xem tin nhắn một chút? Hắn híp mắt vung tay lên, xem như cho phép rồi.

 

Tôi buông quả táo, cầm điện thoại di động lên xem. Là một dãy số lạ.

 

Nội dung của tin nhắn chỉ có tám chữ ngắn ngủi: “Yến Yến, em thật sự hạnh phúc sao?”

 

Giang Ly cầm lấy quả táo gọt tiếp,vừa gọt vừa hỏi: “Tìn nhắn của ai vậy?”

 

Tôi nhìn dãy số xa lạ kia, nói: “Là Vu Tử Phi.” Trên thế giới này, chỉ có một người gọi tôi là “Yến Yến”

 

Động tác của Giang Ly không có dừng lại, ngay cả đầu cũng chẳng thèm nâng: “Sau đó ?”

 

Tôi cúi đầu nhìn tin nhắn tám chữ kia: “Sau đó chẳng qua là gửi lời hỏi thăm một chút.”

 

“Ừ.” Người nào đó tiếp tục gọt táo.

 

Tôi nhìn chằm chằm tin nhắn của Vu Tử Phi ngây ngẩn trong chốc lát, đột nhiên mở miệng nói: “Giang Ly, tôi cảm thấy tất cả thật vô nghĩa.”

 

“Ừ… Hử ?”Giang Ly ngẩng đầu nhìn tôi, khó hiểu.

 

“Tôi muốn nói, diễn trò trước mặt Vu Tử Phi, thật vô nghĩa. Anh nói xem hai chúng tôi chia tay cũng đã bốn năm rồi, đã trần về bụi đất về thổ rồi, tôi vẫn còn tranh hơn thua với anh ta làm gì chứ? Ngay cả bản thân tôi cũng thấy mình vô vị rồi.”

Giang Ly đã gọt xong quả táo, lúc này hắn đang đem quả táo cắt thành từng miếng nhỏ, vừa cẩn thận cắt, vừa thờ ơ mà phụ họa tôi: “Đúng vậy, cô thực vô vị.”

 

Này !

 

Tôi: “Giang Ly, nếu anh gặp lại người yêu cũ của anh, anh sẽ làm thế nào?”

 

Giang Ly: “Nên làm thế nào thì làm như thế.” Đây không phải nói thừa sao.

 

Tôi: “Thế nếu như người yêu cũ của anh cởi sạch quần áo nằm trên giường anh, anh sẽ làm gì?”

 

Giang Ly: “Đá văng ra.”

 

Tôi: “Tôi không thèm tin, anh làm sao có thể tránh được cám dỗ chứ.”

 

Giang Ly: “Nếu không thì tiện tay chụp vài tấm □, nhân cơ hội kiếm một khoản.”

 

Tôi: “Anh thực ti bỉ!”

 

Giang Ly: “Quên đi, hay là khởi tố đi, đột nhập nhà dân, xâm phạm tình dục.”

 

Tôi: “…”

 

Tôi đơn giản chỉ sùng bái bốn chữ “Xâm phạm tình dục.”

 

Giang Ly còn nói thêm: “Quan Tiểu Yến, con người cô, quá cố chấp, cố chấp đến cực đoan.”

 

Tôi cúi đầu, vô tội nói: “Không có nha, con người của tôi cực kỳ hiểu biết gió chiều nào xoay chiều ấy.”

 

Giang Ly: “Trong ý thức của cô, rời đi chẳng khác nào vứt bỏ, vứt bỏ chẳng khác nào phản bội. Cho nên rời khỏi cô, chẳng khác nào phản bội cô.”

 

Tôi nháy mắt mấy cái: “Không phải vậy sao?”

 

Giang Ly lắc đầu: “Ai quy định người khác phải ở bên cạnh cô, không thể rời bỏ cô? Cho dù là vứt bỏ, cũng không thể nói hpj đã làm chuyện sai trái, nói không chừng chính là cô đã chọn sai người.”

 

Tôi nhất thời nghẹn lời, suy nghĩ thật lâu, rốt cục nói: “Anh ta…. Anh ta đã nói sẽ ở bên tôi cả đời…”

 

Giang Ly chỉ hận sắt không thành thép mà lắc đầu: “Cô đã bao nhiêu tuổi rồi, làm sao còn có thể tin những lời như vậy? Hứa hẹn có khi còn không đáng giá bằng một bãi phân trâu.”

 

Tôi sửng sốt. Đúng vậy, hứa hẹn đã là cái gì chứ, tôi và Hạp Tử luôn luôn nói chuyện không tính toán gì hết. Ngay cả một chuyện nhỏ tôi thừa sức có thể mà tôi cũng thất tín, huống chi là chuyện cả đời? Chẳng qua chỉ là lời ngon tiếng ngọt nghe trong chốc lát thôi, buồn cười ở chỗ lúc ấy, tôi lại coi toàn bộ những điều đó là sự thật.

 

“Giang Ly, sau này tôi sẽ không.”

 

Giang Ly: “Cái gì?”

 

Tôi: “Sẽ không tin vào hứa hẹn, bất luận là ai.”

 

Giang Ly: “Kỳ thật cô thỉnh thoảng cũng có thể tin tưởng tôi một chút, nhân phẩm của tôi từ trước đến nay vẫn không tồi.”

 

Tôi: “Tôi thật sự nhìn không ra anh cũng với hai chữ nhân phẩm này có nửa điểm quan hệ gì.”

Giang Ly nheo mắt: “Thật sự ?”

 

Tôi rùng mình một cái, vội vàng sửa lại: “Không phải không phải, nhân phẩm của anh tốt lắm, cực kỳ tốt!”

 

TNND, anh ngay cả quyền tự do ngôn luận cũng không cho tôi, vẫn còn không biết xấu hổ mà nói chuyện nhân phẩm với tôi ?

 

Trước buổi đêm, tôi nhắn lại cho dãy số xa lạ kia một tin nhắn: “Đúng vậy, tôi rất hạnh phúc. Hơn nữa, hạnh phúc của tôi, không liên quan đến anh.”

 

*** Thích câu này của TY ghê…có Giang quân sư có khác )

Lâu lắm chưa xì poi gì nhở…các bợn trẻ à…tên chap sau rất chi nà kích thích trí tưởng tượng a =)) : Giang Ly say rượu.***

Comments

  1. Nàng làm ta tò mò quá trời. Hai anh chị này chắc còn lâu mới đến lúc ngọt ngào nhỉ

    ReplyDelete
  2. oa
    ti lam ng ta to mo mun chet

    ReplyDelete
  3. Thanks
    Tò mò thật :D

    ReplyDelete
  4. Nàng toàn đúng lúc đau tim để xì poi hem ah ><, kaka tác giả này BT lém, chắc hok xảy ra chiện j bt được đâu =))

    ReplyDelete
  5. Ta iu nàng lắm cơ *hôn chụt chụt*
    Nàng cứ edit năng suất như thế này ta thật là hạnh phúc.
    Giang ca à ca biến thái quá đấy, sao lại có thể bắt nạt Tiểu Yến như vậy.
    Khổ thân Tiểu Yến quá.
    Nàng toàn cố tình spoi chỗ hiểm thế. Đau tim quá.

    ReplyDelete
  6. Chiều mai bợn có việc nên post luôn cho mọi người....:D

    ReplyDelete
  7. to mo qua
    nhanh nhanh nha ban
    thanks nhiu nha :D

    ReplyDelete
  8. hic.đáng lẽ k nên spoil nha. ngày mai nàng k up chương mới làm bọn t p đợi 2 hôm liền. :((

    ReplyDelete
  9. thanks nàng a ^^! Câu cuối của Tiểu Yến tỷ thật quá độc,tự nhiên ta thấy có fan thương cảm cho Vu Tử Phi,mặc dù là tên đó đáng bị như vậy >"<

    ReplyDelete
  10. rất thik truyện này thank bạn

    ReplyDelete
  11. Truyen hay ma, ban nang suat qua co.
    Vẫn có chút lỗi chính tả, đúng là ... xương máu...nhé.
    Thanks a lot.

    ReplyDelete
  12. chị này bị đàn áp ghê quá!

    ReplyDelete
  13. […] Chương 26.1—26.2  Chương 27.1—27.2  Chương 28.1—28.2  […]

    ReplyDelete

Post a Comment