[Chương 27.2] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 27: “Diễn ân ái” (2)


 

Vương Khải thấy tôi xấu hổ, càng thêm tò mò: “Tiểu Yến Yến, cô sẽ không ngầm nhắm vào tâm hồn thiếu nữ của Vu tổng giám đấy chứ?”Vừa nói, hắn lại gần muốn nhìn xem trên cổ tôi rốt cuộc có cái gì.

 

Tôi vô thức mà ôm lấy cổ: “Vương tổng, tôi có phải nên quay về hay không?”

 

Vương Khải căn bản không để ý tới lời tôi nói, hắn bắt lấy cổ tay của tôi, dễ dàng mà gạt ra hai bên, sau đó chăm chú nhìn vào gáy của tôi.

 

Tôi xấu hổ mà cúi đầu, chờ bị hắn cười nhạo.

 

Đợi một lúc lâu, cũng không nghe thấy hắn nói gì. Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy vẻ mặt của hắn lúc là có thể gọi là bình tĩnh, ngay cả khí chất hèn mọn bình thường dường như cũng mờ đi chút ít.

 

Tôi giãy dụa muốn giựt cổ tay rút về, nhưng Vương Khải vấn nắm rất chặt, chết tiệt!

Tôi có chút nóng nảy: “Vương tổng, anh là muốn bắt cóc thư ký của chính mình hay thế nào ?”

 

Vương Khải vẫn giữ lấy hai tay tôi như cũ, cười tủm tỉm mà nói: “Tiểu Yến Yến, ông xã nhà cô dùng tráng dương dược loại gì ?”

 

Tôi biết ngay miệng chó không phun ra được ngà voi mà! Tôi đang muốn phản bác hắn, lúc này, đột nhiên cảnh của phòng họp lại bị đẩy ra, có một người bước tới.

 

Tôi ngẩng đầu lên nhìn, TNND, Vu Tử Phi !

 

Vu Tử Phi nhìn thấy chúng tôi, rõ ràng kinh ngạc, Tôi lúc này mới phát hiện, giờ khoảng cách giữa tôi và Vương Khải quá ư là gần gũi, phía sau lưng tôi cơ hồ như dán vào ngực hắn. Hơn nữa… hắn lại còn đang nắm lấy hai tay của tôi.

 

Tóm lại, tình cảnh như thế này, có muốn người ta không hiểu lầm cũng khó.

 

Tôi dùng sức mà đẩy Vương Khải ra, ánh mắt có chút hốt hoảng.

 

Vương Khải vẫn trấn định, tự nhiên mà nói: “Vu tổng giám, anh còn có chuyện gì sao?”

 

Vu Tử Phi bình tĩnh mà đáp: “Tôi bỏ quên vài thứ ở đây.” Vừa nói, liền đi về phía chỗ ngồi bên cạnh tôi. Tôi lướt nhanh qua chỗ ngồi kia liếc mắt một cái, phát hiện trên bàn có một tập tư liệu, đây chắc là thứ anh ta bỏ quên.

 

Lúc Vu Tử Phi cầm lấy tư liệu, Vương Khải đột nhiên rất không hợp thời mà tiến đến bên tai tôi, cười tủm tỉm mà nói: “Tiểu Yến Yến, tối qua đau không ?”

 

Tôi vừa nghe những lời này, tóc trên đầu thiếu chút nữa dựng thắng hết cả lên,anh đây là đang nói cái gì! Hắn không khiến tôi tức chết thì không bỏ qua sao!

 

Lúc tôi nhìn Vương Khải nổi giông bão, Vu Tử Phi đã cầm lấy tư liệu không nói câu nào mà rời đi.

 

“Vương Khải, nhà anh chán sống rồi phải không ?!”

 

“Tiểu Yến Yến, tôi không dám nữa, lần sau nhất định sẽ nhẹ nhàng với cô một chút!”

 

“Anh còn nói!”

 

“A a a a a….này, cô muốn mưu sát lãnh đạo sao?!”

 

“Nói nhảm, tôi đây giết chính là anh đấy!”

 

“A a a a a …Tôi là lãnh đạo của cô mà, cô không muốn làm việc nữa hả?”

 

“TNND, ngày chết không có cách nào qua, bà đây muốn từ chức!”

 

“A a a a a… Tôi đang muốn tăng lương cho cô đây, cô lại muốn từ chức….”

 

“Tăng bao nhiêu ?”

 

“Mười phần trăm thế nào? A a a a a…hai mươi, hai mươi…. A a a a a…, ba mươi đi?….. A a a a a…, năm mươi, không thể nhiều hơn được nữa!… A a a a a…, tăng gấp đôi, gấp đôi!! Nhiều hơn nữa sẽ thành bao dưỡng rồi…”

 

Tôi buông cái bút kí tên trong tay, thỏa mãn mà phủi phủi tay, sau đó vỗ vỗ bả vai Vương Khải, cười tủm tỉm mà nói: “Tăng gấp đôi lương nhá, bắt đầu từ ngày mai.”

 

Vương Khải cúi đầu ủ rũ mà hừ hừ hai tiếng, xem như đã chấp thuận.

 

Oa ha ha ha ha, chẳng trách Giang Ly biến thái kia thích bắt nạt người khác như vậy, quả nhiên cảm giác bắt nạt người khác thật là sảng khoái!

 

Lúc tan ca buổi tối bên ngoài đột nhiên nổi lên mưa gió. Tôi đứng bên ngoài cổng công ty, giống như một hòn đá Vọng Phu, nhìn tới nhìn lui xe cộ. Chờ một lúc lâu cũng không thấy bóng dáng Giang Ly đâu… Bình thường giờ này hắn đã đến nơi rồi.

 

Thiện tai, thằng nhãi Giang Ly này chắc chắc là ngại trời mưa phiền toái cho nên không tới rồi.

 

Sau khi đã khẳng định chắc chắn dự đoán này, tôi có chút uể oải, lúc cần thì lại chẳng thấy người đâu! Hôm nay trời mưa, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Hơn nữa bây giờ trời đã sang thu, nếu như dầm mưa mấy lần, không cảm mạo mới là lạ, Bị cảm sẽ đau đầu, bị cảm sẽ phải uống thuốc, bị cảm lại còn có thể phải đi tiêm…Tôi sợ run cả người, không thể nghĩ tiếp được nữa.

 

Ngay lúc tôi đang do dự xem là nên lao ra đi vẫn là lao ra đi hay là lao ra đi. Vu Tử Phi đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi. Trong tay anh ta cầm theo một cái ô, cúi đầu nhìn tôi, muốn nói lại thôi vài lần, rốt cục mở miệng: “Yến…Quan thư ký, tôi đưa em về.”

 

Tôi lắc đầu, bà đây thà rằng mắc cảm cúm phải đi tiêm. cũng không muốn nhận sự trợ giúp của anh.

 

Vu Tử Phi lấy lại bình tĩnh, còn nói thêm: “Tôi chỉ đứng trên lập trường của một người đồng nghiệp, muốn đưa em trở về.”

 

Tôi còn chưa mở miệng, đã nghe thấy phía sau có người tiếp lời nói : “Nếu không anh còn muốn lấy lập trường nào, Vu tổng giám?”

 

Tôi quay đầu lại, Vương Khải đang cầm theo một cái ô lòe loẹt, cười hì hì đi tới. Xét thấy hôm nay hắn ở trên tay tôi bị hao tổn không ít, tôi có chút chột dạ xoay mặt đi, không dám nhìn hắn…. Vương Khải cũng không phải đèn cạn dầu, nhỡ đâu hắn muốn tìm tôi báo thù thì làm sao bây giờ ?

 

Tôi nghiêng mặt nhìn ra phía ngoài, cách đó không xa, có một bóng dáng cao lớn đang cầm một chiếc ô đi tới !

 

Tôi nhe răng cười một chút, Giang Ly anh nha coi như còn có lương tâm.

 

*** Mềnh cũng muốn được tăng lương như TY >____< ***

 

Comments

  1. *rầm* một cộc toàn 500k nằm trên bàn
    bao nhiêu đây đủ không ss?
    khuyến mãi thêm 1 nụ hôn *chụt*
    thanks

    ReplyDelete
  2. hix dc 3 soai ca mang o cung 1 luc, ty chon ai bay h

    ReplyDelete
  3. hjx dc 3 soai ca cam o den don, ty y suong that

    ReplyDelete
  4. mềnh cũng mún có nhìu soái ca vây quanh nthe. =)) thaks

    ReplyDelete
  5. hihi, số nàng son quá

    ReplyDelete
  6. hắc hắc,cảnh này hay!!!! 3 soái ca cùng mang ô đến đón, Yến yến tỷ thật là sướng mừ,mong chờ chap sau a ^^! Thanks nàng

    ReplyDelete
  7. thanks nhiu nha :)
    mong chap sau qua

    ReplyDelete
  8. Thanks sis nhìu lắm, lâu nay đọc ké của sis, nay muội cảm thấy quá ư là tội lội nên đã quyết định phải com để cảm ơn sis một cái và tiện thể hun sis mấy cái luôn * lấy lí do để ăn đậu hũ *
    Giang Ly đúng là soái ca trong các soái ca, phong thái, khí chất, cái nào cũng có thừa ^^~.
    Sao Yến tỷ sướng thể nhở?

    ReplyDelete
  9. Có đến 3 cái ô à nhà ;)) chắc Vương tổng sẽ nhường việc che ô cho lão công X vô năng của tiểu Yến thôi :)))) cơ mà bạn Vương Khải cũng quá ư là phúc hắc. Chỉ kém Giang Ly tí tẹo

    ReplyDelete
  10. thanks nang nha,neu ko co GL chac ta yeu VK mat,de thuong qua,mong chap sau nhieu nhieu

    ReplyDelete
  11. Cam on ban, chi can 1 nguoi, 3 nguoi kho chon qua, hihi

    ReplyDelete
  12. thanks.Buon cuoi chet dc.

    ReplyDelete
  13. Một trận mưa 3 cái ô, biết chọn ô nào?
    Một ô tâm hồn thiếu nữ nhạt nhòa quá khứ, thà bị tiêm chứ không chọn.
    Một ô lòe loẹt hình hài không ngà voi âm điệu, không lúc nào hết bất an, kính nhi viễn chi, chỉ cần tăng lương là tốt rồi.
    Còn lừ lừ một ô cao lớn kia, chỉ tuyệt đối an toàn cho xử nữ.
    TY thật may mắn a, muốn gì được nấy: Thoát khỏi không kết hôn, nhưng lại không thoát khỏi độc thân, một chiêu khủng bố lãnh đạo được tăng gấp đôi lương.
    Ai muốn tăng lương, hãy lấy đó làm tiêu chí!!!
    Thank nàng.

    ReplyDelete
  14. thiện tai a thiện tai...
    ba anh đụng mặt nhau rồi a...
    thôi ~ A.T đi tự kỷ đây, ghen tỵ với Yên Yến quá mà *cắn cắn khăn* ; _______ ;

    ReplyDelete
  15. oa ha ha ha~ 3 soái ca a~ là 3 lận nha! bạn nhỏ Quan yến có "phúc" ghê :d

    ReplyDelete
  16. aww ba cái ô cơ, tiểu Yến à <3 em cũng muốn

    ReplyDelete

Post a Comment