[Chương 3.2] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 3: Mẹ tôi cũng là yêu nghiệt (2)


 

Hạp Tử lúc này đã say đến thần trí không rõ, người vật lẫn lộn, nhưng còn không quên dọa tôi một phen. Con bé ngồi ở ghế sau, dựa vào vai tôi, rầm rì nói : “Gọi anh chàng BMW nhà bà đến đón chúng ta đi, hai người không phải đã kết hôn sao….”

Giang Ly giọng điệu không ổn chút nào: “Anh chàng BMW ? Cô giới thiệu tôi với cô ấy như vậy ?

Tôi gãi gãi đầu ngây ngô cười ha ha : “Là con bé vô sự tự thông*.”

*tự học mà thành.

 

Hạp Tử vẫn tiếp tục thủ thỉ: “ Hai người  không phải nhất kiến chung tình sao?”

Giang Ly trào phúng nói: “Nhất kiến chung tình ?”

Tôi tiếp tục giả ngu : “Nó tự học thành tài.” Như thế nào, chẳng lẽ tôi lại nói thật cho cô ấy, anh là đồng tính luyến ái sao ?

 

Hạp Tử cả người mềm nhũn ngã sấp xuống sàn, tôi kéo cô nàng đứng lên, tựa vào vai tôi, con bé này lại nói rất rõ ràng [chú ý từ này, tôi thực buồn bực], nó nói : “Hắn nếu dám đối với bà không tốt, tôi liền thiến hắn !”

 

Giang Ly tựa hồ tức quá, “vui vẻ” nói: “Thiến tôi ?”

 

Tôi nhắm mắt dưỡng thần, che chắn tất cả sóng âm.

 

Cuối cùng, trong lúc Hạp Tử tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ, Giang Ly nhất châm kiến huyết * tổng kết ra một câu : “Vật họp theo loài.”

*đại khái là một phát chết tươi, chọc trúng tim đen =))

 

Đợi nửa ngày, không có nghe thấy hắn nói đến câu “Người phân theo đàn”. Tôi bình tĩnh, tôi nổi giận !

 

Bởi vì lúc tôi giận thật sự bình tĩnh, cho nên tôi cái gì cũng không nói, tựa vào trên xe tiếp tục giả câm điếc.

 

Tôi cuối cùng tổng kết một chút ấn tượng về tôi trong mắt của Giang Ly.

 

Đầu tiên, không đứng đắn? Gặp mặt lần đầu tiên liền kết hôn. Thứ hai, nam nữ đều ăn? Đùa giỡn với bạn thân của chính mình, còn như hổ rình mồi đối với bạn hắn, đây cũng nghiệm chứng điểm thứ nhất. Thứ ba, thực dụng? Dùng “Anh chàng BMW” để giới thiệu về hắn, đây cũng có thể nghiệm chứng điểm tiếp theo. Thứ tư , hư vinh? Tự xưng với Giang Ly “nhất kiến chung tình”. Thứ năm, bưu hãn* ? Quỷ dị ? Cái này tôi cũng chẳng thể nói lên được, dù sao chữ “Thiến” này, ý nghĩa quá sâu xa mù mịt….

*là “bựa” đó

 

Bên trong xe không khí nhất thời có chút xấu hổ, Hạp Tử tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ, tôi cùng Giang Ly cũng không nói chuyện.

 

Thoắt cái đã đến nhà của tôi, Giang Ly đột nhiên hỏi : “Cô với cô ấy ở cùng một chỗ ?” Vừa rồi Giang Ly hỏi nhà con bé ở chỗ nào, tôi nói giống địa chỉ nhà tôi, lúc ấy ánh mắt hắn còn có chút quái dị.

 

Tôi lắc đầu giải thích: “ Không, chúng tôi là hàng xóm.” Nói xong, tôi lại do dự một chút, bổ sung thêm, “Tôi không phải lesbian”.

….

 

Tôi biết bình thường gay cũng không thích tiếp xúc với phụ nữ nhiều, cho nên phi thường tốt bụng tỏ ra am hiểu cự tuyệt hảo ý giúp tôi của Giang Ly, một mình kéo Hạp Tử lên lầu. Cũng may nhà hai chúng tôi đều ở lầu hai, không khó khăn cho lắm.

 

Lấy chìa khóa từ trong túi của Hạp Tử , tôi nhanh chóng mở cửa, bật đèn, vào phòng ngủ, sau đó đem nó vứt lên giường. Cha mẹ của Hạp Tử không ở cùng với con bé, nói cách khác, cụ bà hai mươi bảy tuổi này, thích sống yên tĩnh một mình… Không có cha mẹ bên mình cũng tốt, có thể muốn làm gì thì làm, uống rượu đến quá nửa đêm mới về nhà, mà tôi đây… Không sao, dù sao chị đây cũng là người đã kết hôn, về sau bà cụ kia coi như bó tay với tôi, cũng không thể thay con rể quản giáo tôi chứ? Tôi nghĩ đến đây, càng cảm thấy quyết định kết hôn của mình thật đúng là sáng suốt, dù sao sau khi cùng Giang Ly kết hôn tôi thích về lúc nào thì về, đêm không về nhà hắn cũng không xen vào.

 

Tôi rón rón rén rén về nhà, vốn tưởng rằng mẹ già đã đi ngủ, không ngờ tôi vừa bước nhanh đến phòng khách được hai bước, tức thì bên trong đèn đuốc bỗng sáng trưng.

 

Mẹ già đứng ở cửa phòng ngủ, dùng vẻ mặt u oán nhìn tôi, nhìn cho đến khi ngọn lửa áy náy trong lòng tôi nhảy loạn lên, đến khi hận không thể lập tức ôm lấy đùi mẹ tôi khóc rống lên.

 

Mẹ tôi không đợi tôi mở miệng, tiên phát chế nhân*, dùng giọng nói thê oán nói : “Yến Yến, con sao có thể nhẫn tâm để mẹ trông nhà một mình chứ?”

*đánh đòn phủ đầu

 

Tôi : “…”

 

Khụ khụ, bạn không nhìn lầm, thật sự không nhìn lầm !

Đây chính là mẹ già phong hoa tuyệt đại của tôi, tôi hơn hai mươi năm nay vẫn là cùng bà đấu trí so dũng khí đọ da mặt, thật không dễ dàng gì…..

Vì thế lúc này tôi nuốt nuốt nước miếng, yếu ớt đáp trả lại một câu : “Không phải con đã về rồi sao.”

 

Mẹ già nhất thời dùng thân thể năm mươi tuổi thân thủ hai mươi tuổi của bà nháy mắt lướt đến trước mặt tôi, đem tôi cao thấp phải trái ngửi một chút, cau mày nói : “Lại đi uống rượu ?”

 

Tôi rất thản nhiên phủ nhận: “Không phải, là Hạp Tử, uống say như chết, con phải đưa nó về.” Hạp Tử , chị cam đoan, đây là lần cuối cùng chị bán đứng cô.

 

Mẹ già nhếch mắt một cái tỏ vẻ xem thường tuyệt đối, không tin chuyện ma quỷ của tôi: “Tôi còn đang tưởng cô đi hẹn hò cơ, thì ra lại đi lêu lổng với Hạp Tử.”

 

Tôi chính nghĩa lẫm liệt sửa lại: “Mẹ, cùng Hạp Tử đi không gọi là lêu lổng, cùng đàn ông đi ra ngoài mới gọi là lêu lổng.”

 

Mẹ tôi ngáp một cái: “Tôi đây càng hy vọng cô có thể cùng đàn ông đi ra ngoài lêu lổng vài lần.”

 

Tôi nhìn vẻ mặt mệt mỏi của mẹ già, nghĩ xem hiện tại nếu nói cho bà, lực sát thương có nhỏ hơn chút nào hay không?

 

Vì thế, tôi lôi kéo mẹ tôi ngồi xuống sô pha, uyển chuyển lấy từ trong túi ra vật đỏ thẫm kia, hai tay trình đến trước mặt mẹ tôi : “Mẹ, cho mẹ xem cái này.”

 

Mẹ tôi đón lấy giấy chứng nhận kết hôn, vừa lật vừa oán giận: “Cô cái đứa trẻ con này, như thế nào tùy tiện đem giấy kết hôn nhà người khác cầm đi… Nếu chính cô cũng có một cái thì…..” Nói đến đây bỗng dưng im bặt.

 

Comments

  1. Vật họp theo loài =)) bạn GL này thật là phúc hắc nha, cơ mà ta thjk, tks nàng

    ReplyDelete
  2. tks nang nhju
    nang co gang len

    ReplyDelete
  3. ta muon hoj ...............
    Giang Ly co that su pj gay ko zaj nang?
    tks nang nha

    ReplyDelete
  4. Nàng yên tâm....Ly ca là X-men 100%

    ReplyDelete
  5. "vật họp theo loài" anh cũng độc miêng lắm chứ bộ! Ai nói đàn ông con trai tranh cãi ko lại người khác chứ :)), rất là có phong thái ko chịu thua kém nha ;)
    Ta thấy Hạp tử là cố tình hồ ngôn loạn ngữ thì đúng hơn :)) À mà sao lại là "Hạp" viết hoa, còn "tử" ko viết hoa vậy nàng? Ta cứ tưởng nàng sai chính tả, mà hình như ko phải vậy?!? Mama của Hạp tử có 27 tuổi thôi hả nàng? Hay là "lão bà hai mươi bảy tuổi này, thích sống yên tĩnh một mình" là đang nói Hạp tử hả?

    ReplyDelete
  6. Ách...e hèm
    Vấn đề thứ nhất, Hạp viết hoa mà tử không viết hoa là do ta không có beta...( thực chất là lười đi )...cho nên vẫn còn lỗi ( nhưng mà ta dám chắc 100% này ko phải lỗi chính tả)
    “lão bà hai mươi bảy tuổi này, thích sống yên tĩnh một mình” => câu này là đang nói về tác phong sống của nàng Hạp Tử..không liên quan gì đến mẹ TY hết. :D

    ReplyDelete
  7. thanks nhiu nha :)

    ReplyDelete
  8. Ba me vui that nha "mong con cung nam nhan di leu long " ! Thanks em nhieu !

    ReplyDelete
  9. cam on ban da edit. truyen nay hay wa. co the cho minh repost dc ko? ^^

    ReplyDelete
  10. […] Chương 1.1 —– 1.2    Chương 2.1—–2.2   Chương 3.1 —- 3.2 […]

    ReplyDelete

Post a Comment