[Chương 60.1] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 60: Về Tiết Vân Phong (1)


 

Tôi gần như vừa cưỡi ca nô vừa phóng đến quán cà phê XX, dọc đường đi cả đầu chỉ toàn hình ảnh Tiết Vân Phong đang cầm dao nhe răng cười ác độc với tôi cực kỳ khủng bố > __ <.

Lúc tôi bước tới quán cà phê, liếc mắt một cái đã thấy Tiết Vân Phong. Tểu mỹ nhân này từa xưa đến nay vẫn cứ thu hút sự chú ý của mọi người như vậy, có muốn khiêm tốn cũng chẳng khiêm tốn nổi. Lúc này, cậu ta đang ưu nhã tựa trên ghế, nhàn nhã mà nhìn tôi.

 

 

Tôi cực kỳ không ưu nhã mà ngồi chạy đến chỗ ngồi trước mặt cậu ta, giơ giơ cái điện thoại lên, thở hổn hển nói: “Ba giờ năm mươi tám phút, cậu đừng mơ chém được tôi!”

 

 

“Quan Tiểu Yến, ” Tiết Vân Phong nghiêm mặt nói, “Cái dáng chạy của cô nhìn chẳng khác nào một con vịt ngu ngốc.”

 

Tôi “….”

 

Tiết Vân Phong: “Sớm biết ánh mắt của Giang Ly kém như vậy, tôi đã không đem anh ta bỏ vào mắt.”

 

Tôi hắc hắc ngây ngô cười hai tiếng, không nói gì, trong lòng đã có chút khó chịu.

 

Tiết Vân Phong chẳng thèm nhìn tôi, cậu ta ngoắc ngoắc gọi phục vụ tới, sau đó vừa nghiêng mắt nhìn tôi, vừa nói với phục vụ: “Cho cô ta một ly esspresso, đừng cho thêm cái gì cả.”

 

Phục vụ cẩn cần thận thận liếc mắt nhìn tôi một cái, giống như là đang trưng cầu ý kiến.

 

Tôi gật đầu, tuy rằng chẳng biết đó là cái gì,  dù sao bây giờ cũng không phải lúc đối chọi với tiểu chính thái này,

 

Chỉ chốc lát sau, phục vụ đem một chén chất lỏng đặc sệt chẳng khác nào thuốc Đông Y đến đặt trước mặt tôi, theo như cái mùi đăng đắng đang bốc ra từ chất lỏng trong cốc kia thì đây đích thị là một cốc cà phê, thứ tôi ghét phải uống nhất trên đời.

 

Tiết Vân Phong nhìn cốc cà phê một lúc, khóe miệng cong lên nhìn tôi nở một nụ cười tà ác, nói: “Uống hết cốc cà phê này đi.”

 

Tay tôi khẽ run lên một chút, vẻ mặt đau đớn nói: “Cái kia… Có thể không uống được không?”

 

Tiểu chính thái lắc đầu, không nhịn được quát lên: “Nhanh lên một chút!”

 

Tôi ra sức cắn răng, uống luôn! Cũng đâu phải thuốc độc!

 

Nghĩ đến đó, tôi cầm lấy cái cốc đưa lên miệng, uống một hớp nhỏ, nhất thời đắng ngắt, ngay cả nước mắt cũng rớt ra ngoài.

 

Tiết Vân Phong thấy dáng vẻ thống khổ của tôi, hình như cực kỳ thích thú. Cậu cười tủm tỉm mà hỏi thăm: “Uống ngon không?”

 

Tôi mặt như đưa đám gật đầu, suy nghĩ một chút, lại lắc đầu, khó uống thì bảo là khó uống, tôi cũng đâu cần phải làm bộ làm gì.

 

Tiết Vân Phong ung dung nhần nhã ngồi trên ghế, trên mặt tràn ra một nụ cười điên đảo chúng sinh. Cậu ta đắc ý cười nói: “Nhìn cô chịu khổ, trong lòng tôi thật thoải mái.”

 

Tôi: “…..”

 

Tôi van cậu! Thì ra là cậu muốn nhìn tôi chịu khổ, cũng đâu cần phải nói trực tiếp như vậy chứ?

 

Tuy rằng tôi rất bất mãn đối với tiểu chính thái, chẳng qua vừa nghĩ đến Giang Ly, tôi liền tức giận không nổi. Tôi nuốt rồi nuốt, chờ đến khi vị đắng trong cổ họng bớt đi một chút, lúc tôi có thể khôi phục lại khả năng nói chuyên, tôi thành khẩn nhìn cậu ta nói: “Chuyện kia, xin lỗi nhé.”

 

Tiết Vân Phong “Xì” một tiếng, khinh thường nói: “Cô có gì phải xin lỗi tôi? Cô nghĩ rằng cô đã đoạt mất Giang Ly?”

 

Tôi không nói gì, cậu ta lại nói tiếp: “Quan Tiểu Yến, cô đừng có nằm mơ, thực lực của hai chúng ta căn bản chính là sự khác biệt về giới tính, không phải cùng một đẳng cấp. Nếu Giang Ly anh ấy chỉ có một chút hứng thú với đàn ông thôi, tôi nhất định sẽ không để cô chiếm được anh ấy đâu.”

 

Tôi đối với sự tự kỷ của cậu ta cảm thấy hơi bị bi phẫn, thế nhưng tôi lại thấy cậu ta nói cũng có chút đạo lý. Vậy nên tôi càng thêm bi phẫn. Tôi gân cổ cãi cố: “Giang Ly coi trọng chính là vẻ đẹp bên trong.”

 

Tiết Vân Phong ngước đôi mắt trắng đen rõ ràng lên trừng tôi “Ý cô là tôi đây không có vẻ đẹp bên trong?”

 

“Khụ khụ, cũng không phải, tôi…” Tôi nhất thời không biết nói sao cho phải.

 

Tiết Vân Phong khẽ hất cằm, giống như một nữ vương liếc nhìn tôi bằng nửa con mắt. Cậu ta nói: “Quan Tiểu Yến, cô có biết không, tôi thua không phải bởi vì cô, tôi là thua bởi chính mình.”

 

Ách? Đứa nhỏ này sao đột nhiên lại nói ra mấy lời sâu sắc như vậy?

 

“Kỳ thực tôi đã sớm cảm thấy Giang Ly anh ấy không thích đàn ông, nhưng tôi vẫn không muốn tin vào sự thực này, Có lẽ chính là do không muốn tin, nên tôi mới không tin. Bây giờ cuối cùng tôi cũng đã hiểu ra, đối với những thứ không thể chiếm được tốt nhất là nên sớm buông tha, nếu không sẽ tự hại mình hại người.”

Tôi gãi gãi đầu, cười nói: “Cậu… cậu sao đột nhiên lại trở nên thấu tình đạt lý như vậy?”

Tiết Vân Phong phẫn nộ trừng tôi: “Bà cô già! Có lúc nào mà tôi không thấu tình đạt lý chứ?”

Tôi ho lên hai tiếng, cười trừ nói: “Đúng vậy, đúng vậy …” Thiện tai, mẹ nuôi cậu đây cho tới bây giờ chưa thấy qua kiểu thấu tình đạt lý nào hung ác như vậy….

 

Tiết Vân Phong lại nói tiếp: “Nhưng mà Giang Ly kia tính tình cũng chẳng tốt lành gì đâu, cô cứ chờ bị anh ấy bắt nạt đi.”

 

Đã bị bắt nạt từ lâu rồi… Tôi yên lặng rơi lệ, lập tức rộng lượng khoát khoát tay nói: “Không sao, tôi đã quen rồi.”

Tiết Vân Phong hừ một tiếng, nói: “Cô nhất định là số bị ngược.”

Tôi yên lặng nhìn trời, ngay cả cậu cũng nhìn ra sao > ___  <

 

*** Để mọi người chờ sốt ruột ha…TT __ TT cơ mà lap bạn hỏng nặng quá, bây giờ bạn chỉ có thể xài ké đồ của một đứa keo như kẹo kéo thôi… cho nên là chắc không thể 1 ngày 1 chap như dạo trước được… Bạn sẽ cố hoàn bộ này trước trung thu > <  Thanks cả nhà đã ủng hộ ***

Comments

  1. *tung bông* chào mừng ss đã trở lại ^^
    thanhks ss >3<

    ReplyDelete
  2. hehe cám ơn e.... may mà mọi người hông ném đá mình...lại còn tung bông nữa chứ :D

    ReplyDelete
  3. yêu ss thế cơ mà làm gì nỡ ném đá

    ReplyDelete
  4. Chúc mừng em trở lại, ta thì tiếp tục với sự nghiệp đi mướn máy ké và vật vã với em lap~~~~~~~
    * Tủi thân, thút thít*

    ReplyDelete
  5. may qua!lai co truyen de xem roi.tks em nhieu

    ReplyDelete
  6. thank bạn Linh nhiều.

    ReplyDelete
  7. hix den day ta cho ban muon may ne.haha.thank!

    ReplyDelete
  8. wow, nàng đã comeback,yêu quá (T^T)^^.thanks nàng

    ReplyDelete
  9. Mình ngóng dài cả cổ lun a, cám ơn nàng nhiều nha

    ReplyDelete
  10. Ủng hộ nàng. Còn mấy chap nữa thôi ta cũng sợ nhanh hết lắm đây :)

    ReplyDelete
  11. tình yêu của đôi này càng ngày càng dễ thương. TY tiểu bạch

    ReplyDelete

Post a Comment