Bà xã, theo anh về nhà đi!
Tửu Tiểu Thất
Edit by LinhMaroon
Chương 54: Tạp chí (1)
Giang Ly va vào thành máng, lại bị lộn hai vòng, trượt đến đáy của máng trượt, ngừng lại. Sau đó, hắn liền nằm trên mặt đất, bất động…
Tôi sợ hãi, vội vàng chạy tới, ngồi xổm bên cạnh hắn. Tôi không chắc là “linh kiện” nào trên người Giang Ly bị hư tổn, nên cũng không dám coi nhẹ mà chạm vào hắn, đành phải cẩn thận hỏi: “Anh anh anh… anh không sao chứ ?”
Giang Ly mở mắt, trong lòng mắt có những quầng sáng tươi đẹp đang chuyển động. Hắn khẽ cong khóe miệng lên một chút, tâm trạng thoạt nhìn có vẻ không tồi. Hắn nói: “Quan Tiểu Yến, cho dù tôi thật sự rất đẹp trai, cô cũng đâu cần hô lớn tiếng như vậy chứ?”
Bộ mặt siêu dày của tôi chợt đỏ lên, không biết nói gì cho phải. Nói tôi vừa rồi không đủ rụt rè sao, chắc là Giang Ly bị tôi dọa cho phát hoảng rồi. Cứ tưởng tượng mà xem, một người đang chuyên tâm làm một việc, đột nhiên có người hét lớn với hắn một tiếng…
Giang Ly thấy tôi không nói câu nào, lại cợt nhả nói: “Kỳ thật cô vụng trộm nói cho tôi biết là được rồi.”
Tôi: “…”
Giang Ly, anh thật là lạnh = =
Tôi hỏi Giang Ly: “Anh ngã thế nào? Có nghiêm trọng không hả ?”
Giang Ly lười biếng giơ cánh tay lên: “Trước tiên đỡ tôi dậy đã.”
Thế nên tôi ngoan ngoãn nghe theo. Tuy rằng ở sâu trong đáy lòng của tôi có một thanh âm một mực thét lên, Quan Tiểu Yến, kỳ thật mi mới là chủ nhân đấy chủ nhân….
Tôi đỡ Giang Ly, có chút lo lắng hỏi: “Giang Ly, anh có muốn đi bệnh viện không ? Có đau không hả ?”
Giang Ly không khách khí chút nào, nửa người đều ngả lên người ta, hắn cau mày lẩm bẩm hai tiếng, rồi nói: “Cô thực ra rất quan tâm tâm đến tôi nhỉ.”
Tôi trừng hắn: “Nói nhảm! Anh là nô lệ của tôi, anh mà tàn phế, ai đi hầu hạ tôi ?”
Giang Ly lại nói: “Tôi mà tàn phế, thì đổi lại cô hầu hạ tôi.”
Tôi tức giận: “Nghĩ hay nhở, anh mà tàn phế, tôi sẽ diệt đường sống của anh.”
Giang Ly chẳng bị tôi dọa chút nào, hắn ung dung nói: “Tôi bây giờ cũng chẳng khác tàn phế là mấy, có lẽ cô phải hầu hạ tôi vài ngày.”
Lúc này, có hai người da trắng đi qua bên cạnh chúng tôi. Trong đó, một người liếc qua nhìn Giang Ly xong, liền xoay người bô bô nói chuyện với người kia.
Tôi hỏi Giang Ly: “Bọn họ nói điểu ngữ gì vậy ?”
Giang Ly vẫn chưa trả lời, lúc này, một người da trắng lấy một cái giọng không được lưu loát cho lắm như trong phim kinh dị nói với tôi: “Tiểu cô nương, tôi đây nói không phải điểu ngữ* nha.”
* điểu ngữ:tiếng của loài chim, nhưng mờ đây cũng có nghĩa là một câu chửi …khụ..khá là bậy
Tôi lập tức đầm đìa mồ hôi lạnh. Người này học cái gì hay không học, lại học người Trung Quốc nói tục, nói tục còn chưa tính, lại còn chính mình chửi mình….
Giang Ly không đợi tôi nói chuyện, nhìn hai người kia áy này cười cười, sau đó lôi tôi rời đi.
Tôi buồn bực vô cùng, hỏi Giang Ly: “Bọn họ nói tiếng Pháp sao ?”
Giang Ly đã đi xa như vậy rồi mà vẫn còn cười, hắn gật đầu nói: “Ừ.”
Tôi: “Vậy bọn họ nói gì vậy ?”
Giang Ly: “Bọn họ nói cô rất đáng yêu.”
Tôi lập tức hiểu ra, Giang Ly hắn không biết tiếng Pháp. Nhưng mà thằng nhóc này coi như cũng thông minh, khen bổn cô nương đây mặt mày nở hoa, tuy tôi cũng biết mình rất đáng yêu ( này !)…
Đương nhiên, thật lâu sau này, khi tôi biết được Giang Ly hắn kỳ thật có thể nghe hiểu tiếng Pháp, dưới sự cưỡng bức của tôi, hắn mới nói ra nội dung thật sự của cuộc trò chuyện giữa hai người da trắng kia. Tình huống như sau:
Người da trắng A nói với người da trắng B: “Vừa rồi tôi thấy cậu này lúc ngã xuống làm động tác phòng hộ rất tốt, chắc là sẽ không bị thương chứ ?”
Người da trắng B trả lời: “Tôi cũng nhìn thấy, cậu ta khẳng định không có bị thương, cô bé này bị lừa rồi.”
Người da trắng A còn nói: “Nhưng mà chàng trai này kỹ xảo trên không cũng không tồi… Tiểu cô nương, tôi đây nói không phải điểu ngữ nha.” Câu cuối cùng là tiếng Trung.
*** Giang ca xài “khổ nhục kế” nha… thật là cáo già mà > <) ***
temmmmmmmmmmmmmmmmmm
ReplyDeleteuầy, mình đc bóc tem chương này à. Em ơi, đau chân lắm ko, khổ thân, chị đây toàn làm silent reader, hôm nay quyết tâm com cho em phát để e lên tinh thần quên đi cái chân đau và cái xe hỏng! Cố lên!
ReplyDeleteSak, pó tay với Giang ca.
ReplyDeleteSao anh toàn chơi mây chiêu cáo già thế hả.
Cơ mà với đầu óc Tiểu Yến thì cứ huỵch toẹt ra mới mong thành công được.
Em à chân cẳng thế nào rồi?
Khổ thân thế, đừng có edit nhiều quá lại ảnh hưởng nhé.
^^ hihi truyen hay , nhung sao cang ngay minh cang thay nua chap ngan di vay nhi ??
ReplyDelete:D
Anh là hồ ly chuyển thế thảo nào tên anh có chữ Ly :))
ReplyDeleteThank nàng :x
Ôi trùi ui, sao mình càng ngày càng iêu Giang ca thế này *tung tiền*
ReplyDeletechân đau? xe hỏng? nàng làm sao vậy?????
ReplyDeletemung nang da cho lai.
ReplyDeletegiang ca đã trở lại rồi....*tung hoa*
ReplyDeleteôi còn mấy chương nữa là hết.hix thanks nàng
ReplyDeleteThanks!
ReplyDeletecái cô nàng này lúc nào cũng làm cho người khác cười hết zậy
ReplyDeleteChia buồn cái chân đau nhé, có lẽ cũng là dịp để tự nhốt mình ở nhà xem cảm xúc nó ntn? Chắc chắn là chán đấy.
ReplyDeletethanks Nàng.
Giang ca cao gia wa
ReplyDeletethanks ss.
ReplyDeletethank ss ^o^
ReplyDeletethanks nàng nhìu
ReplyDeletecáo già lộ mặt, he he
ReplyDeletenhìn tiêu đề chương, chẳng lẽ Giang cáo già lên tạp chí, hờ hờ nếu vậy thì có chuyện vui rồi.
Thank ss!
ReplyDeleteAnh GL này siêu Cute, siêu lừa đảo
ReplyDeleteNhưng mừ rất đáng iu;))
thanhks bạn đã post
thank bạn Linh nhiều.
ReplyDeletechúc ss mau bình phục
ReplyDeletethanks ss ^.^
Đang ngóng tiết lộ nghề nghiệp của Giang đại ca :)
ReplyDeletea GL ghe wa co!! haha
ReplyDeleteCam on ban rat nhieu
ReplyDeletee dau hang soaj ca oj!
ReplyDeleteThanks ss nhiều nhiều
ReplyDeleteThanks!
ReplyDeletexxx
[…] Chương 54.1—54.2 Chương 55.1—55.2 […]
ReplyDelete