[Chương 38.2] Bà xã, theo anh về nhà đi!

Bà xã, theo anh về nhà đi!


Tửu Tiểu Thất


Edit by LinhMaroon


Chương 38: Quà sinh nhật (2)


 

“Cô không biết sao? ” Trong mắt Tiết Vân Phong đột nhiên sáng lên, vẻ mặt rất hưng phấn. “Sinh nhật của anh ấy chính là ngày 25 tháng 12 đấy, cô vậy mà lại không biết! Có thể thấy Giang Ly thực sự không để ý đến cô, thật tốt quá…”
Tôi lau mồ hôi, Giang Ly không để ý đến tôi, lại là chuyện đáng để vui mừng đến thế sao?

 

Tôi lấy lại bình tĩnh, lập tức phát hiện ra một chuyện rất thần kỳ : “Sinh nhật Giang Ly  trùng ngày với Jesus , chẳng trách anh ta lại biến thái như vậy!”
“Sai!” Tiết Vân Phong trợn mắt liếc tôi một cái, sửa lại, “Phải nói là, sinh nhật của Jesus  trùng ngày với Giang Ly mới đúng, cô hiểu chưa ?”

 

Ách, có gì khác nhau sao?

 



 

Mặc dù hôm nay là cuối tuần, nhưng mà trong trung tâm thương mại cũng không đông lắm, nguyên nhân có vẻ rất đơn giản —– những thứ kia rất đắt.

 

Tôi đi theo phía sau Tiết Vân Phong, nhìn một loạt những cái mác giá được xếp thành một hàng kia, nhất thời cảm thấy toàn thân lạnh toát. Thì ra ở trong xã hội chủ nghĩa xã hội của chúng tôi, cuộc sống của giai cấp bóc lột đã sa đọa đến mức này!

 

Tôi đang đầy bụng căm phẫn, Tiết Vân Phong đột nhiên quay đầu lại nói với tôi: “Tôi nói cô rốt cuộc có biết Giang Ly thích cái gì không hả ?”

 

Tôi buông tay: “Đùa hay sao, tôi ngay cả sinh nhật anh ta còn không biết là ngày nào, cậu cảm thấy tôi sẽ biết anh ta thích cái gì sao? Tôi trừ bỏ biết anh ta không thích ăn cay ra, những cái khác hoàn toàn chằng biết gì cả được chưa ?”

 

Tiết Vân Phong nhíu mày: “Vậy tôi đây chẳng phải là tìm cô mất công rồi ?”

 

Tôi gật đầu: “Hoàn toàn chính xác.”

 

Tiết Vân Phong đáng thương phụng phịu mà nhìn tôi: “Tôi đây bây giờ phải làm sao đây?”

 

Thiện tai, bình thường đều khinh thường bà đây đây, lúc cần giúp đỡ thì lại bắt đầu dùng mỹ nam kế, lại còn giả bộ đáng thương với tôi, tiểu chính thái này quả thực cực kỳ đáng giận! Nhưng mà, nhưng mà….tôi hết lần nầy đến lần khác lại chỉ thích cái kiểu như thế này, vừa mới thấy dáng vẻ đáng thương mong chờ của cậu ta,  trong lòng tôi liền bắt đầu co rút….

 

Vì vậy tôi vỗ vỗ bả vai của tiểu chính thái, lời lẽ sâu xa mà nói: “Như vậy, chúng ta trực tiếp hỏi anh ta là được mà.”

 

Tiếu chính thái quay đầu đi: “Muốn hỏi cô đi mà hỏi.”

 

Tôi khó hiểu càng thêm bất mãn: “Tại sao? Rõ ràng là cậu muốn mua quà tặng anh ta…”

Hắn dậm chân: “Tôi mắc cỡ mà….” Vừa nói, lại dùng ánh mắt hết sức đáng thương mong chờ nhìn tôi mười phút.

 

Tôi run rẩy run rẩy rút điện thoại cầm tay ra, tôi hỏi, tôi hỏi được chưa?

 

“A lô, chuyện gì vậy? “Giọng nói của Giang Ly không có bực mình, tốt quá tốt quá.

Tôi cười hắc hắc một chút, tận lực dùng một loại giọng điệu thoải mái nói: “Anh chàng đẹp trai, anh thích cái gì?”

 

Đầu bên kia Giang Ly trầm ngâm một chút rồi hỏi: “Quan Tiểu Yến, cô không gọi nhầm số đấy chứ?”

 

Vã mồ hôi, một chút cảm xúc hài hước cũng không có. Tôi chỉ đành nói thẳng vào vấn đề: “Giang Ly à, sinh nhật anh sắp đến rồi, muốn được tặng quà gì?”

 

“Quà?” Giọng nói Giang Ly rất sung sướng rất êm tai, cái này chứng minh tâm tình của hắn cũng không tệ lắm, xem ra tôi chọn đúng thời điểm rồi.

 

Bên kia, Giang Ly lại nói tiếp: “Quan Tiểu Yến, cô cũng tiến bộ lên đấy nhỉ.”

 

Tôi có chút mạc danh kỳ diệu, chẳng lẽ hắn biết tôi đang ở cùng với Tiết Vân Phong? Có tiến bộ là có ý tứ gì, là nói tôi có can đảm cua bạn trai hắn sao? Như vậy, đây là một câu uy hiếp trắng trợn rồi? Tôi rùng mình một cái, cẩn thận từng tí mà nói: “Cái này…tôi giải thích với anh sau. Nói mau, anh muốn cái gì?”

 

Giang Ly trêu đùa: “Tôi muốn cô, cô có cho không?”

 

Tôi suýt nữa không đứng vững, thiếu chút nữa ngã sõng soài dưới đất, may mà Tiết Vân Phong kịp thời nâng tôi dậy.

 

Thiện tai, tôi đã sớm biết, thằng nhóc Giang Ly này, nếu trở nên trơ trẽn, cũng là nhân tài xuất chúng. Tôi cảm thấy Giang Ly người này thật chẳng biết suy nghĩ, bạn nói xem tôi đang bị ánh mắt của bạn trai hắn uy hiếp đi chọn quà tặng cho hắn, mà hắn lại nhàn nhã thản nhiên mà giày vò thần kinh yếu ớt của tôi, hơi quá đáng!

 

Tôi đứng vững một lần nữa, lấy lại bình tĩnh mà nói: “Anh nói mau, muốn cái gì!”

 

Giang Ly rốt cục cũng bị khí thế của tôi trấn áp xuống (tôi cho là như vậy), vì vậy hắn miễn cưỡng mà đáp: “Tùy thôi, tặng cái gì tôi cũng thích. Dù sao thứ tôi muốn có cô cũng không tặng được.”

 

Một câu này của Giang Ly, khiến tôi càng thêm xác định, hắn biết tôi đang ở cùng với Tiết Vân Phong, hơn nữa biết người mua quà là Tiết Vân Phong, mà không phải là tôi… Giang Ly anh ấy quá thần thông rồi, anh và Gia Cát Lượng có giao tình gì sao?

 

Tôi cúp điện thoại, Tiết Vân Phong tràn ngập mong mỏi mà nhìn tôi, khẩn trương nũng nịu mà hỏi thăm: “Anh ấy có nói muốn cái gì không?”

 

Tôi an ủi mà vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Yên tâm đi, anh ta nói tùy cậu tặng cái gì, anh ta cũng thích hết.”

 

Tiết Vân Phong hai mắt sáng lên: “Thật sao?”

 

Tôi gật đầu, đột nhiên cảm thấy thế gian này thật bi thương, thật sự. Vì sao lời tâm tình giữa hai người bọn họ lại còn cần đến tôi nhắn gửi chứ…

 

*** QT của ta bị lỗi rồi hu hu…lại phải gõ lại rồi…>___< dài chết đi được *lăn lộn ăn vạ* oa oa ***

Comments

  1. Tks nàng nhìu,giang ca hni ăn hẳn 1thùng dưa bở jui,*hắc hắc*

    ReplyDelete
  2. Huhu còn ta thấy sao chap này nó ngắn hơn bình thưòng hay sao ý nhỉ. Hại ta phải đọc thật chậm ko sợ hết

    ReplyDelete
  3. chap này đúng là hơi ngắn....nàng thông cảm...ta cũng muốn nó dài lắm chứ...cơ mà ta đâu phải Thất tỷ >____<

    ReplyDelete
  4. Chương này cũg hêm ngắn âu, chắc tại nó hêm có jì nổi bật nên thấy thế xD~
    Tks :"3~~

    ReplyDelete
  5. chap ngắn quá đọc không đã gì hết huhuhu. Cám ơn ss nhiều nha

    ReplyDelete
  6. Ây dà anh Giang Ly biểu lộ trực tiếp muốn chị mà chị nỡ lòng nào =)))

    ReplyDelete
  7. thank bạn, truyện hay quá.

    ReplyDelete
  8. thanks nàng , hùi hụp mong chương sau ^^!!!

    ReplyDelete
  9. Anh chi nay de thuong ghe, cam on ban,hong biet den boa gio chi moi thong Minh hieu ra nhi?

    ReplyDelete
  10. […] Chương 36.1—36.2  Chương 37.1—37.2  Chương 38.1—38.2  […]

    ReplyDelete

Post a Comment