Bà xã, theo anh về nhà đi!
Tửu Tiểu Thất
Edit by LinhMaroon
Chương 37: Vương Khải thật nhàm chán (1)
Được vài ngày, Tiết Vân Phong đột nhiên lại tới tìm tôi, nhìn qua có vẻ rất mất hứng. Cậu ta vừa nhìn thấy tôi lại càng thêm mất hứng, hỏi tôi: “Là cô nói với Giang Ly phải không ?”
Tôi có chút mơ hồ: “Nói cái gì ?”
Tiết Vân Phong: “Cô nói với anh ấy tôi cố ý chia rẽ quan hệ của hai người, khuyên cô ly hôn với anh ấy đúng hay không ?”
Tôi lắc đầu, hiên ngang lẫm liệt nói: “Tôi thực sự thà chết chứ không chịu khuất phục nha, không có bản đứng cậu.” Mặc dù tôi và Tiết Vân Phong không thể nói là bạn bè, nhưng chuyện thêm dầu vào lửa, chia rẽ quan hệ tình nhân của người ta, tôi làm không được.
Tiết Vân Phong hoài nghi mà nhìn tôi: “Thật sự?”
Tôi gật đầu: “Thật, tin hay không tùy cậu.” Lão tử đây cây ngay không sợ chết héo.
Tiết Vân Phong có chút ảo não: “Được rồi, tôi tin cô. Nhưng mà, tôi bị anh ấy lừa rồi.”
Tôi tò mò: “Anh ta lừa cậu cái gì ?”
Tiết Vân Phong: “Anh ấy nói là cô nói với anh ấy, tôi lại tin luôn, lại còn xin lỗi anh ấy.”
Tôi một chút kinh ngạc cũng không có, lấy đức hạnh của Giang Ly, hắn đích xác có thể làm những chuyện như vậy. Vì vậy tôi lại nói tiếp: “Nhưng mà cậu hẳn là phải hiểu rõ anh ta chứ, làm sao lại còn để mắc lừa.”
Tiết Vân Phong nắm chặt tay nghiến răng: “Anh ấy nói cứ như thật, tôi lại tin luôn…Tôi thật khờ.”
Tôi lại gật đầu, Giang Ly quả thực có năng lực này, hắn lúc nào cũng giỏi diễn kịch.
Cuối cùng, tôi chốt một câu kết luận: “Giang Ly thật xấu xa!”
Tiết Vân Phong hùa theo tôi: “Đúng vậy, anh ấy thật xấu xa !”
Tiết Vân Phong trước khi đi, còn nói với tôi: “Kỳ thật cô… cô cũng rất tốt.”
Tôi cười đến run rẩy cả người: “Tôi có chỗ nào tốt?”
Tiết Vân Phong: “Thoạt nhìn ngu ngu. ”
Tôi: “…”
Tiểu chính thái này thật là khiến tôi hộc máu mà.
….
Lại được vài ngày, Vương Khải đột nhiên gọi tôi vào văn phòng, cười tủm tỉm mà nói: “Thư ký Quan, cô thật đúng là lợi hại.”
Tôi: “???”
Vương Khải nói rõ: “Ngay cả chướng ngại về giới tính cô cũng có thể vượt qua. Lĩnh vực này ngay đến cả tình thánh như tôi đây còn chưa có đặt chân đến đâu.”
Trong lòng tôi cả kinh, hắn…hắn biết chuyện của Giang Ly rồi sao ?
Tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ còn cách giả ngu cười cười.
Vương Khải cong cong khóe mắt, cười hì hì nói: “Cô không cần giả bộ với tôi, tôi cái gì cũng biết hết rồi. Tôi vẫn không hiểu lắm. cô là dùng thủ đoạn gì mà lại đối phó được với thằng nhóc Tiết Vân Phong kia ?”
Tôi thở phào một hơi, thì ra đây mới là chuyện hắn muốn nói a. Thế nên tôi chỉ ngẩng mặt lên mỉm cười nói: “Vương tổng à, đây là chuyện riêng tư cá nhân, ngài cũng đừng nên tò mò quá làm gì.”
Vương Khải tựa hồ như có chút bất mãn: “Tiểu Yến Yến, cô không cảm thấy tôi đây so với cậu ta càng thích hợp để hồng hạnh ra tường sao?”
Hay cho một câu “Hồng hạnh ra tường”, tôi có chút bất đắc dĩ, giật giật khóe miệng, nói: “Hồng hạnh của ngài quá nhiều rồi, rất loạn.”
Vương Khải vẫn còn cười nói: “Bây giờ thì chỉ có một mình cô, cân nhắc một chút đi.”
Tôi chẳng muốn lằng nhằng với hắn làm gì, vì vậy nghiêm trang mà nói: “Vương tổng, tôi cùng với Tiết Vân Phong thật sự không có gì, ngài suy nghĩ nhiều quá… Đương nhiên, tôi và ngài cũng không có khả năng có cái gì.”
Vương Khải mặt không đổi sắc: “Tiểu Yến Yến, đừng nói chia tay tuyệt tình như vậy mà… Bây giờ chúng ta liền có cơ hội rồi.”
Tôi chẳng hiểu ra sao mà nhìn hắn, khó hiểu.
Vương Khải vẻ mặt sung sướng mà lấy ra một tập tài liệu đưa cho tôi: “Nhìn xem kế hoạch quảng cáo này như thế nào.”
Tôi cầm lấy tài liệu lật xem, đây là kế hoạch quảng cáo của một nhãn hiệu thời trang.
Nhãn hàng thời trang này là một xí nghiệp nhỏ, nếu như là bình thường thì công ty chúng tôi sẽ không hợp tác cùng với xí nghiệp như vậy, vì chê “công việc” quá nhỏ. Lần này ý tưởng chủ đạo của quảng cáo chính là trang phục Thu Đông “Trẻ trung và thời thượng.”, không có gì mới mẻ. Tôi mặc dù làm ở một công ty quảng cáo nhưng đối với kế hoạch quảng cáo gì đó thì chẳng hiểu cái gì, vì thế chỉ xem qua trong chốc lát, đàng hoàng mà đáp: “Vương tổng, anh cũng biết về kế hoạch quảng cáo gì đó, tôi không hiểu. Nếu như là đem mấy bộ quần áo kia để trước mặt tôi, may ra tôi còn có thể giúp bọn họ nhìn xem có đẹp hay không.”
Vương Khải ung dung nhàn nhã mà dựa vào ghế, nói: “Không biết cũng không sao, cô chỉ cần biết mình phải làm gì là được rồi.”
Tôi càng thêm khó hiểu: “Làm gì là làm gì, tôi bảo này anh có thể một lần nói cho hết được không, cứ như là mấy cụ già đem chim đi dạo không bằng, anh không thấy mệt sao!”
“Tiểu Yến Yến à, tính nóng này của cô càng ngày càng tăng rồi, thật đúng là có chút khí chất của ngôi sao rồi đấy.” Vương Khải vừa cười, vừa nói luyên thuyên. Hắn thưởng thức bộ dạng thiếu kiên nhẫn muốn chuồn đi của tôi trong chốc lát, rốt cục cũng mở miệng: “Đây là kế hoạch quảng cáo cho một series trang phục , cô đến làm người mẫu, thế nào ?”
*** Oạch…bạn nhỏ Vương Khải lại giở trò rồi…hắc hắc…***
tem :X:X thks nang nha
ReplyDeletetem
ReplyDeletethank ss
vip 2 hac hac
ReplyDeletemat ngu ngu * cuoi lan lon*
thks
thanks nàng ^^!!!
ReplyDeletethanks ss.
ReplyDeletethk ss
ReplyDeletethanks
ReplyDeletethank bạn
ReplyDeleteThanks ss nhieu!
ReplyDeleteCam on ban
ReplyDeletethanks nhiu nha :)
ReplyDeleteTội nghiệp TY, dealing được với 3 soái ka, lại bị cả 3 anh chê là ngu ngốc:
ReplyDeleteTiết Vân Phong: Ngươi thoạt nhìn ngu ngu...
Vương Khải: Ngươi quả là ngu ngốc
Giang Ly: “Ngươi không phải thoạt nhìn rất ngu, ngươi vốn là thực sự rất ngu!”
Khóc.....
Nhưng hình như các soái ka đều thích con gái ngu (trừ TVP không tính) vì chưa thấy anh nào bỏ cuộc, vưỡn đang tranh gành ảnh hưởng. Thế nên ở nhà LM Đại nhân mới luôn có náo nhiệt.
GL còn tội nghiệp hơn, vớ phải lão bà vô tâm vô phế không lúc nào khiến cho người ta bớt lo lắng, xem ra ka lại là người bị ngược nhiều nhất trong cái đám náo nhiệt này rồi.
Cũng may TY còn là người biết đạo lý, cũng bõ công ka vất vả. LM Đại nhân, nàng để tâm đến ka ấy nhé, để ka ấy được xuât hiện ở nhà nàng nhiều hơn một chút nhé! Thanks nàng!!!
Thanks!
ReplyDeletexxx
[…] Chương 36.1—36.2 Chương 37.1—37.2 Chương 38.1—38.2 […]
ReplyDelete