Bà xã, theo anh về nhà đi!
Tửu Tiểu Thất
Edit by LinhMaroon
Chương 25: Im lặng nha im lặng (1)
Tôi vừa mới bước vào cửa công ty, đã có người gọi tôi từ phía sau. Nhìn lại, thì ra là Lý Mẫn. Tôi đứng lại chờ cô ta, mà đằng sau cô ta, lập tức xuất hiện bóng dáng của kẻ mà tôi không muốn nhìn thấy nhất.
Tôi theo lời Giang Ly nói, ổn định vị trí, hết xúc lạnh lùng mà liếc nhìn qua Vu Tử Phi một cái, sau đó cùng Lý Mẫn sóng vai bước về phía thang máy.
Lý Mẫn không có nhận ra đằng sau có người, cũng không phát hiện ra sự khác thường của tôi, bởi vì tất cả tinh lực của cô ta đều đã tập chung tại mấy chuyện bát quái rồi.
Lý Mẫn bước theo tôi, ái muội cười nói: “Quan thư ký, người vừa rồi đưa cô đi làm là bạn trai cô?”
Tôi cười cười, đáp: “Là ông xã.”
Lý Mẫn chớp chớp đôi mắt to, trên mặt có chút hâm mộ: “Xe của ông xã cô thật là đẹp nha.”
Tôi lễ phép mà cười cười: “Chắc là vậy.” Nói thật, tôi cũng không có nhìn kỹ xe của hắn lắm, chỉ biết đó là một chiếc BMW, màu trắng. Bởi vì đó là một chiếc xe khá hợm hĩnh, cho nên lúc đầu tôi kết luận, Giang Ly vốn là một kẻ hợm hĩnh. Sau đó mới phát hiện, hắn so với một kẻ hợm hĩnh còn khó hầu hạ hơn.
Lý Mẫn cười nói: “Ông xã nhà cô tốt với cô thiệt nha.”
Đùa hay sao, hắn mà tốt với tôi? Cô mà biết hắn đã làm cái gì với tôi, không chừng cô sẽ đem những lời này nuốt trở lại!
Đương nhiên là, nghĩ đến phía sau chúng tôi còn có một cặp mắt phức tạp đang nhìn, hơn nữa tôi cũng thực sự không có can đảm nói xấu Giang Ly sau lưng hắn (mặc dù cái này cũng không tính là nói xấu), nhưng Giang Ly là một tên biến thái, hắn mà biết, không biết sẽ bắt nạt tôi như thế nào. Vì vậy, tôi thản nhiên nở một nụ cười nói: “Đấy là nghĩa vụ của anh ấy.” Muốn bốc phét, kỳ thực tôi còn có vẻ lành nghề.
Nói đến đây, ánh mắt Lý Mẫn nhìn tôi đã có chút sùng bái rồi….
Ba người chúng tôi cùng bước vào thang máy. Trong thang máy, tôi từ đầu đến cuối vẫn ngẩng đầu, nhìn không chớp mắt, đến liếc cũng không thèm nhìn Vu Tử Phi một cái, mà vô cùng bình tĩnh cùng Lý Mẫn nói chuyện. Giang Ly nói, thua người chứ không thua trận, nhất định phải dùng khí thế để áp đảo quân địch !
Tôi phát hiện Giang Ly nghiễm nhiên trở thành quân sư quạt mo của tôi, mặc dù tâm lý hắn có chút biến thái, nhưng chỉ số thông minh thì không cần phải bàn.
Từ trong thang máy bước ra, tôi thở phào nhẹ nhõm. Bất luận nói thế nào, hôm nay không có mất mặt. Đây là lần đầu tiên sau bốn năm tôi cùng Vu Tử Phi chia tay.
…..
Hôm nay cấp trên của tôi thoạt nhìn rất mệt mỏi, chắc là tối qua vận động quá mức rồi !
Vương Khải nhìn thấy tôi, tinh thần cũng lên cao một chút chào hỏi với tôi, sau đó lại hỏi: “Cô có khỏe không ?”
Tôi bị câu hỏi của hắn làm cho chẳng hiểu làm sao: “Tôi có gì không khỏe sao?”
Vương Khải lắc đầu, khuôn mặt vô cùng thống khổ: “Quan Tiểu Yến, tôi thực sự đánh giá cao chỉ số cảm xúc của cô đấy! Ngày hôm qua cô thất hồn lạc phách cứ như ngày tận thế sắp đến tới nơi rồi ý, tôi còn tưởng rằng có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra, không ngờ hôm nay cô vẫn vui vẻ sung sướng như vậy, hại tôi mất cả đêm thao thức đau lòng!”
Tôi cảm thấy hắn bắt đầu bốc phét, nên dũng cảm mà vạch trần hắn: “Anh ngày hôm qua không chừng cũng mỹ nữ nào đó tiêu dao khoái hoạt đi, làm gì có thời gian mà nghĩ đến tôi, anh cho tôi là kẻ ngu à ?”
Vương Khải lập tức trưng ra vẻ mặt thề non hẹn biển, trong giọng nói còn mang chút thất vọng: “Tôi nói đều là thật, tối hôm qua tôi còn gọi điện thoại cho cô, bị cô cúp máy.”
Tôi: “Càng nói càng không có bài bản, anh gọi cho tôi lúc nào? Sao tôi lại không biết?”
Vương Khải: “Làm sao lại như vậy, Tiểu Yến Yến, cô rất vô lương tâm!”
Tôi bị hắn làm cho có chút bực mình: “Được rồi, được rồi, tôi muốn làm việc, phiền Vương tổng anh nói chuyện công việc đi.”
Vương Khải cũng không có ý buông tha, lấy điện thoại di động bức tôi nhìn nhật ký cuộc gọi của hắn, tôi không nhìn, hắn lại dùng thân phận cấp trên ra lệnh cho tôi, lại còn tuyên bố sẽ trừ lương của tôi. Thiện tai, tôi làm sao đi đến đâu cũng bị người ta bắt nạt vậy?
Tôi liếc mắt nhìn nhật ký cuộc gọi của hắn, phát hiện đúng là buổi tối hôm qua lúc chín giờ hắn có gọi cho tôi thật, nhưng mà quái lạ. Tôi đành lấy di động của mình ra xem một chút, oa. khốn, xong đời rồi, trong nhật ký điện thoại của tôi cũng có một cuộc gọi như vậy, Vương Khải quả thật đã gọi điện thoại cho tôi vào tối hôm qua. Nhưng mà….. tôi làm sao một chút ấn tượng cũng không có nha?
Nhật ký cuộc gọi hiển thị là chín giờ mười phút, hôm qua buổi tối lúc chín giờ mười phút… tôi đang tắm rửa.
Được rồi nếu di động của tôi không bị chập mạch——- đương nhiên cho dù nó bị chập mạch cũng không thể tự mình cúp điện thoại —— như vậy nhất định chính là Giang Ly làm rồi. Nhưng mà hắn tự dưng cúp điện thoại của tôi làm chi, hắn đang mưu đồ cái gì vậy?
Vương Khải lúc này đang dựa vào trên ghế tức tối lẩm bẩm: “Chó cắn Lã Động Tân mà, lòng tốt lại hóa thành lòng lang dạ thú, trên thế gian này luôn có một đám người như vậy, bọn họ ích kỷ, bọn họ vô lương tâm, bọn họ đối đãi với thủ trưởng của mình lạnh lùng như mùa Đông vậy ~~~~ “
Tôi rùng mình hai cái, cắt đứt lời nói của hắn: “Xin lỗi nhé, hôm qua…. hôm qua tâm trạng không tốt lắm, cho nên quên mất.”
Vương Khải hiển nhiên không muốn nghe tôi giải thích: “Bóp vai cho tôi, tôi liền tha thứ cho cô.”
Tôi mới không thèm mua việc vào người: “Vương tổng, nể mặt tôi làm việc cần cù như vậy, phiền anh nói chuyện chính sự với tôi đi ? Hôm nay buổi sáng mười giờ, anh có một cuộc họp, xế chiều…”
Vương Khải khoát khoát tay, giống như hữu khí vô lực mà nói: “Hôm nay có thể không nói chuyện công việc được hay không?”
Tôi nhìn vẻ mặt như sắp chết của hắn, cũng có chút mềm lòng, dù sao chết ở trên bàn công tác, cũng chằng phải là chuyện tốt đẹp gì. Vì vậy, tôi hỏi: “Vậy thì nói chuyện gì ?”
Vương Khải suy nghĩ một chút, nói: “Nếu không…. chúng ta đi ra ngoài chơi đi ?”
*** Hắc hắc…lúc nãy post nhầm chương …cả nhà thông cảm…mấy hôm nay bạn hơi bị “lao lực” ***
Thanks!
ReplyDeletehom qua moi biet truyen cua ban doc 1 leo . doc hay qua :X thanks ban nhe
ReplyDeletethanks nàng a^^!!!! hắc hắc
ReplyDeleteMỗi chương hình như có xu hướng ngắn đi thì phải ss ạ ; _____ ;
ReplyDeleteMà nếu bợn Khải ép bợn Yến đi chơi cùng thật, lỡ như Giang Ly đại ca nhìn thấy thì sao nhỉ =))
tks nàng nha , ta đang thi nhưng tinh thần bị bấn loạn khong muốn học nữa vào nhà nàng đọc truyện giải sầu vậy , Giang ca càng ngày càng BT=))
ReplyDeletea GL mà thấy TY vs VK đi chơi, mặt lại đen thui cho xem... thank nàng
ReplyDeleteTruyen hay va de thuong ghe, ban edit tuyet la'm, cam on ban
ReplyDeletethanks ss
ReplyDeleteÔi mình cũng giống bạn nì :)) Thanks Linh nhiều!
ReplyDeletethanks nhiu nha :)
ReplyDeleteThank ss nhiu!
ReplyDeletehehe. đọc truyện buồn cười wa! tks nag nha
ReplyDeleteThanks!
ReplyDeletexxx
thank you!
ReplyDelete[…] Chương 24.1—24.2 Chương 25.1—25.2 […]
ReplyDelete