Bà xã, theo anh về nhà đi!
Tửu Tiểu Thất
Edit by LinhMaroon
Chương 15: Hắn nghĩ thông suốt rồi (2)
Khi trở lại khách sạn, Giang Ly cũng đã về. Tôi hậm hực mà nằm trên giường, nghĩ tới câu nói vừa rồi của Vương Khải.
Người khác nếu muốn đùa, cô liền đùa lại gấp bội, xem ai đùa chết ai
Tôi ngay lúc đó quả thật không có nghĩ đến chuyện này, nếu như tôi muốn đùa giỡn tình cảm của ai đó, hình như chưa đợi được đến lúc thu lưới, tôi cũng đã trả giá bằng tình cảm thật của mình mất rồi? Hạp Tử thường xuyên mắng tôi tại phương diện tình cảm vốn là một kẻ ngờ nghệch, dễ dàng chịu thiệt… Xem ra con bé mắng cũng đúng. Bởi vậy tôi càng ngày càng bội phục Vương Khải, hắn lúc muốn đùa bỡn người khác, một chút khổ sở một chút chột dạ một chút cảm giác khó chịu cũng không có sao? Vương Khải người này coi như có nghĩa khí, nhưng nếu hắn thật sự coi tôi cùng đống bạn gái của hắn giống nhau, tôi đây thật sự không có cách nào khác làm bạn bè với hắn.
Đang lúc suy nghĩ miên man, Giang Ly đột nhiên nói chuyện: “Hôm nay là sinh nhật cô?”
Tôi sửng sốt: “Hả? Ừ, làm sao vậy?”
Giang Ly trầm mặc một chút, rốt cục nói: “Như vậy, sinh nhật vui vẻ.”
Hành động này của hắn, quá tốt làm cho trong lòng tôi có chút sợ hãi. Tôi ha ha ngây ngô cười hai tiếng, nói: “Vui vẻ, đương nhiên vui vẻ.”
Giang Ly bị tôi làm cho có chút chẳng hiểu ra làm sao: “Vui vẻ như vậy, tên nhóc kia tặng cô cái gì hay hả?”
Tôi đắc ý nói: “Mì ăn liền! Hắn thật sự là đốt lửa thêm than nha!”
Giang Ly hếch mũi khinh thường mà hừ một tiếng, nói: “Thứ linh tinh kiểu ấy mà hắn cũng đem ra tặng được?”
Đã quen với miệng lưỡi cay độc của hắn, tôi cũng không thèm để ý, chỉ là được một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Như vậy, anh có chuẩn bị quà cho tôi hay không?”
Giang Ly cây ngay không sợ chết đứng hết sức dứt khoát mà đáp: “Không có”
Thiện tai, anh một chút cảm giác áy này cũng không có hay sao?
Giang Ly thấy sắc mặt tôi không tốt, hiếm thấy có lúc không cũng tôi đối nghịch nói: “Cô thích cái gì, trở về tôi bù cho cô.”
Tôi suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Thôi cho qua đi, hai ta không thân cũng chẳng quen.”
Giang Ly không cho là đúng: “Cô nói thế nào cũng là bà xã của tôi.”
Tôi kiên định lắc đầu: “Không cần đâu, hai ta không quen.” Kỳ thật, chủ yếu là tôi lo lắng, nếu Giang Ly tặng quà cho tôi, chờ đến lúc sinh nhật hắn, tôi cũng phải tặng lại hắn, mà giá trị cũng phải ngang bằng mới được, cho nên khoản chi này coi như miễn đi….
Giang Ly tựa hồ cũng ngại phiền toái, vì vậy không nói gì nữa….
Giờ mà ngủ thì vẫn còn sớm, vì vậy tôi lôi máy tính ra, lên mạng.
QQ có mấy đứa bạn nhắn lại, chúc tôi sinh nhật vui vẻ, kể cả phương thức khiếm nhã của Hạp Tử : tiểu Quan, chúc mừng bà vừa già đi một tuổi….
Thời gian ở Maldives so với Bắc Kinh chậm hơn bốn giờ, bây giờ Hạp Tử bọn họ chắc là đang ngủ rồi. Tôi chán đến chết mà không thể làm gì hơn ngoài lướt web.
Lướt web được một lúc, lập tức có người cùng tôi nói chuyện.
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Tiểu Yến, cô vẫn chưa ngủ chứ.”
Tôi đang ở chế độ ẩn, vì vậy không để ý tới hắn, giống như là mình đã ngủ.
Sau đó, hắn lại nhắn một tin: “Tôi biết cô đang ẩn.”
Tôi kinh hãi, trước tiên viết lại cho hắn: “Anh làm sao biết được?”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Là tôi thử xem, không ngờ cô đang lên thật.”
Một hàng chữ in thể Tống màu đen nho nhỏ cực kỳ bình thường như chạy qua chạy lại trước mặt tôi diễu võ dương oai mà nhe răng cười: thấy ngu chưa, thấy ngu chưa….
Tôi giận, vì vậy không thèm để ý đến hắn. Một lát sau đó, hắn lại nhắn lại.
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Tiểu Yến, tôi nghĩ thông rồi.”
Tôi: “?”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Cô mặc dù khuôn mặt vẫn có thể thông qua, nhưng mà dáng người không nóng bỏng, tư tưởng rất cổ hủ còn nhát gan không nhiệt tình, trọng yếu là cô phản ứng quá chậm, trí thông minh rất thấp, căn bản không thể giao tiếp hơn nữa lại không hiểu phong tình.”
Tôi giận, mẹ hắn,, cả nhà hắn, mụ nội hắn!
Nói cười Yến Yến: “Anh nói thông suốt, chính là nghĩ thông suốt như thế nào để hạ thấp tôi hả?”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Vậy nên tôi nghĩ thông rồi, người như cô không thích hợp làm tình nhân.”
Tôi nghiến răng nghiến lợi mà trả lời: “Anh chỉ cần đem kết quả suy nghĩ của anh báo cáo cho tôi là được, về phần quá trình, nuốt lại cho tôi!”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Cho nên chúng ta hãy làm bạn bè đi, tôi cũng không chê cô đâu.”
Kỳ thực tự luyến, cũng là một loại sức chiến đấu, nó có thể khiến cho can đảm của bạn vỡ tan, ngũ tạng thiêu đốt, mồ hôi đầm đìa, thở hồng hộc…..
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn thấy tôi không hồi âm, còn nói thêm: “Thế nào, cảm động rơi lệ rồi chứ gì?”
Tôi run rẩy mà gõ lại: “Rớt mồ hồi rồi….”
*** Bùm…phát đầu tiên….***
tem?????? ths for ur gift
ReplyDeleteTem nha!
ReplyDeleteThank nàng! Ta cứ tưởng sẽ có Hảo Hảo bốc khói!
VK cũng soái đấy chứ, có điều hơi xui xẻo. Bao nhiêu công phu bày binh bố trận, không ngờ YY vừa hủ vừa chậm khôn, lại va phải GL đại soái.
hic, ta xui
ReplyDeleterút kinh nghiệm lần sau tem ko nên lắm lời
Tks nàng nha , yến tỷ thế nì thì làm sao mà có thể đỡ đc ma trảo của giang ca cơ chứ=))
ReplyDeleteô, thế anh hoàng hôn này bỏ cuộc rồi à.
ReplyDeleteThanks ss.
bỏ là bỏ thế nào... bạn ý mặt dày thiên hạ vô địch cơ mà ;))
ReplyDeleteRat thich truyen ban edit, cam on ban nha
ReplyDelete...chị ấy thật là hiền! Ta là ta trực tiếp chọc cho GL đi đến đó rồi thông báo đòi thiến hắn :)) Thanks nàng
ReplyDeletethanks nhiu nha :)
ReplyDeleteThanks!
ReplyDeletexxx
haha, thanks
ReplyDelete[…] Chương 14.1—14.2 Chương 15.1–-15.2 […]
ReplyDelete